古诗词

池州送孟迟先辈

杜牧

昔子来陵阳,时当苦炎热。xī zi lái líng yáng,shí dāng kǔ yán rè。
我虽在金台,头角长垂折。wǒ suī zài jīn tái,tóu jiǎo zhǎng chuí zhé。
奉披尘意惊,立语平生豁。fèng pī chén yì jīng,lì yǔ píng shēng huō。
寺楼最鶱轩,坐送飞鸟没。sì lóu zuì xiān xuān,zuò sòng fēi niǎo méi。
一樽中夜酒,半破前峰月。yī zūn zhōng yè jiǔ,bàn pò qián fēng yuè。
烟院松飘萧,风廊竹交戛。yān yuàn sōng piāo xiāo,fēng láng zhú jiāo jiá。
时步郭西南,缭径苔圆折。shí bù guō xī nán,liáo jìng tái yuán zhé。
好鸟响丁丁,小溪光汃汃。hǎo niǎo xiǎng dīng dīng,xiǎo xī guāng bīn bīn。
篱落见娉婷,机丝弄哑轧。lí luò jiàn pīng tíng,jī sī nòng yǎ yà。
烟湿树姿娇,雨馀山态活。yān shī shù zī jiāo,yǔ yú shān tài huó。
仲秋往历阳,同上牛矶歇。zhòng qiū wǎng lì yáng,tóng shàng niú jī xiē。
大江吞天去,一练横坤抹。dà jiāng tūn tiān qù,yī liàn héng kūn mǒ。
千帆美满风,晓日殷鲜血。qiān fān měi mǎn fēng,xiǎo rì yīn xiān xuè。
历阳裴太守,襟韵苦超越。lì yáng péi tài shǒu,jīn yùn kǔ chāo yuè。
鞔鼓画麒麟,看君击狂节。mán gǔ huà qí lín,kàn jūn jī kuáng jié。
离袖飐应劳,恨粉啼还咽。lí xiù zhǎn yīng láo,hèn fěn tí hái yàn。
明年忝谏官,绿树秦川阔。míng nián tiǎn jiàn guān,lǜ shù qín chuān kuò。
子提健笔来,势若夸父渴。zi tí jiàn bǐ lái,shì ruò kuā fù kě。
九衢林马挝,千门织车辙。jiǔ qú lín mǎ wō,qiān mén zhī chē zhé。
秦台破心胆,黥阵惊毛发。qín tái pò xīn dǎn,qíng zhèn jīng máo fā。
子既屈一鸣,余固宜三刖。zi jì qū yī míng,yú gù yí sān yuè。
慵忧长者来,病怯长街喝。yōng yōu zhǎng zhě lái,bìng qiè zhǎng jiē hē。
僧炉风雪夜,相对眠一褐。sēng lú fēng xuě yè,xiāng duì mián yī hè。
暖灰重拥瓶,晓粥还分钵。nuǎn huī zhòng yōng píng,xiǎo zhōu hái fēn bō。
青云马生角,黄州使持节。qīng yún mǎ shēng jiǎo,huáng zhōu shǐ chí jié。
秦岭望樊川,只得回头别。qín lǐng wàng fán chuān,zhǐ dé huí tóu bié。
商山四皓祠,心与樗蒲说。shāng shān sì hào cí,xīn yǔ chū pú shuō。
大泽蒹葭风,孤城狐兔窟。dà zé jiān jiā fēng,gū chéng hú tù kū。
且复考诗书,无因见簪笏。qiě fù kǎo shī shū,wú yīn jiàn zān hù。
古训屹如山,古风冷刮骨。gǔ xùn yì rú shān,gǔ fēng lěng guā gǔ。
周鼎列瓶罂,荆璧横抛摋。zhōu dǐng liè píng yīng,jīng bì héng pāo sà。
力尽不可取,忽忽狂歌发。lì jǐn bù kě qǔ,hū hū kuáng gē fā。
三年未为苦,两郡非不达。sān nián wèi wèi kǔ,liǎng jùn fēi bù dá。
秋浦倚吴江,去楫飞青鹘。qiū pǔ yǐ wú jiāng,qù jí fēi qīng gǔ。
溪山好画图,洞壑深闺闼。xī shān hǎo huà tú,dòng hè shēn guī tà。
竹冈森羽林,花坞团宫缬。zhú gāng sēn yǔ lín,huā wù tuán gōng xié。
景物非不佳,独坐如韝绁。jǐng wù fēi bù jiā,dú zuò rú gōu xiè。
丹鹊东飞来,喃喃送君札。dān què dōng fēi lái,nán nán sòng jūn zhá。
呼儿旋供衫,走门空踏袜。hū ér xuán gōng shān,zǒu mén kōng tà wà。
手把一枝物,桂花香带雪。shǒu bǎ yī zhī wù,guì huā xiāng dài xuě。
喜极至无言,笑馀翻不悦。xǐ jí zhì wú yán,xiào yú fān bù yuè。
人生直作百岁翁,亦是万古一瞬中。rén shēng zhí zuò bǎi suì wēng,yì shì wàn gǔ yī shùn zhōng。
我欲东召龙伯翁,上天揭取北斗柄。wǒ yù dōng zhào lóng bó wēng,shàng tiān jiē qǔ běi dòu bǐng。
蓬莱顶上斡海水,水尽到底看海空。péng lái dǐng shàng wò hǎi shuǐ,shuǐ jǐn dào dǐ kàn hǎi kōng。
月于何处去,日于何处来?跳丸相趁走不住,尧舜禹汤文武周孔皆为灰。yuè yú hé chù qù,rì yú hé chù lái?tiào wán xiāng chèn zǒu bù zhù,yáo shùn yǔ tāng wén wǔ zhōu kǒng jiē wèi huī。
酌此一杯酒,与君狂且歌。zhuó cǐ yī bēi jiǔ,yǔ jūn kuáng qiě gē。
离别岂足更关意,衰老相随可奈何。lí bié qǐ zú gèng guān yì,shuāi lǎo xiāng suí kě nài hé。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

题元

杜牧

水接西江天外声,小斋松影拂云平。shuǐ jiē xī jiāng tiān wài shēng,xiǎo zhāi sōng yǐng fú yún píng。
何人教我吹长笛,与倚春风弄月明。hé rén jiào wǒ chuī zhǎng dí,yǔ yǐ chūn fēng nòng yuè míng。

郑瓘协律

杜牧

广文遗韵留樗散,鸡犬图书共一船。guǎng wén yí yùn liú chū sàn,jī quǎn tú shū gòng yī chuán。
自说江湖不归事,阻风中酒过年年。zì shuō jiāng hú bù guī shì,zǔ fēng zhōng jiǔ guò nián nián。

送陆洿郎中弃官东归

杜牧

少微星动照春云,魏阙衡门路自分。shǎo wēi xīng dòng zhào chūn yún,wèi quē héng mén lù zì fēn。
倏去忽来应有意,世间尘土谩疑君。shū qù hū lái yīng yǒu yì,shì jiān chén tǔ mán yí jūn。

寄珉笛与宇文舍人

杜牧

调高银字声还侧,物比柯亭韵校奇。diào gāo yín zì shēng hái cè,wù bǐ kē tíng yùn xiào qí。
寄与玉人天上去,桓将军见不教吹。jì yǔ yù rén tiān shàng qù,huán jiāng jūn jiàn bù jiào chuī。

途中一绝

杜牧

镜中丝发悲来惯,衣上尘痕拂渐难。jìng zhōng sī fā bēi lái guàn,yī shàng chén hén fú jiàn nán。
惆怅江湖钓竿手,却遮西日向长安。chóu chàng jiāng hú diào gān shǒu,què zhē xī rì xiàng zhǎng ān。

春尽途中

杜牧

田园不事来游宦,故国谁教尔别离。tián yuán bù shì lái yóu huàn,gù guó shuí jiào ěr bié lí。
独倚关亭还把酒,一年春尽送春诗。dú yǐ guān tíng hái bǎ jiǔ,yī nián chūn jǐn sòng chūn shī。

题村舍

杜牧

三树稚桑春未到,扶床乳女午啼饥。sān shù zhì sāng chūn wèi dào,fú chuáng rǔ nǚ wǔ tí jī。
潜销暗铄归何处,万指侯家自不知。qián xiāo àn shuò guī hé chù,wàn zhǐ hóu jiā zì bù zhī。

江上偶见绝句

杜牧

楚江寒食橘花时,野渡临风驻彩旗。chǔ jiāng hán shí jú huā shí,yě dù lín fēng zhù cǎi qí。
草色连云人去住,水纹如縠燕差池。cǎo sè lián yún rén qù zhù,shuǐ wén rú hú yàn chà chí。

题木兰庙

杜牧

弯弓征战作男儿,梦里曾经与画眉。wān gōng zhēng zhàn zuò nán ér,mèng lǐ céng jīng yǔ huà méi。
几度思归还把酒,拂云堆上祝明妃。jǐ dù sī guī hái bǎ jiǔ,fú yún duī shàng zhù míng fēi。

入商山

杜牧

早入商山百里云,蓝溪桥下水声分。zǎo rù shāng shān bǎi lǐ yún,lán xī qiáo xià shuǐ shēng fēn。
流水旧声人旧耳,此回呜咽不堪闻。liú shuǐ jiù shēng rén jiù ěr,cǐ huí wū yàn bù kān wén。

偶题

杜牧

甘罗昔作秦丞相,子政曾为汉辇郎。gān luó xī zuò qín chéng xiāng,zi zhèng céng wèi hàn niǎn láng。
千载更逢王侍读,当时还道有文章。qiān zài gèng féng wáng shì dú,dāng shí hái dào yǒu wén zhāng。

题商山四皓庙一绝

杜牧

吕氏强梁嗣子柔,我于天性岂恩雠。lǚ shì qiáng liáng sì zi róu,wǒ yú tiān xìng qǐ ēn chóu。
南军不袒左边袖,四老安刘是灭刘。nán jūn bù tǎn zuǒ biān xiù,sì lǎo ān liú shì miè liú。

送隐者一绝

杜牧

无媒径路草萧萧,自古云林远市朝。wú méi jìng lù cǎo xiāo xiāo,zì gǔ yún lín yuǎn shì cháo。
公道世间唯白发,贵人头上不曾饶。gōng dào shì jiān wéi bái fā,guì rén tóu shàng bù céng ráo。

有怀重送斛斯判官

杜牧

苍苍烟月满川亭,我有劳歌一为听。cāng cāng yān yuè mǎn chuān tíng,wǒ yǒu láo gē yī wèi tīng。
将取离魂随白骑,三台星里拜文星。jiāng qǔ lí hún suí bái qí,sān tái xīng lǐ bài wén xīng。

寄远

杜牧

前山极远碧云合,清夜一声白雪微。qián shān jí yuǎn bì yún hé,qīng yè yī shēng bái xuě wēi。
欲寄相思千里月,溪边残照雨霏霏。yù jì xiāng sī qiān lǐ yuè,xī biān cán zhào yǔ fēi fēi。