古诗词

池州送孟迟先辈

杜牧

昔子来陵阳,时当苦炎热。xī zi lái líng yáng,shí dāng kǔ yán rè。
我虽在金台,头角长垂折。wǒ suī zài jīn tái,tóu jiǎo zhǎng chuí zhé。
奉披尘意惊,立语平生豁。fèng pī chén yì jīng,lì yǔ píng shēng huō。
寺楼最鶱轩,坐送飞鸟没。sì lóu zuì xiān xuān,zuò sòng fēi niǎo méi。
一樽中夜酒,半破前峰月。yī zūn zhōng yè jiǔ,bàn pò qián fēng yuè。
烟院松飘萧,风廊竹交戛。yān yuàn sōng piāo xiāo,fēng láng zhú jiāo jiá。
时步郭西南,缭径苔圆折。shí bù guō xī nán,liáo jìng tái yuán zhé。
好鸟响丁丁,小溪光汃汃。hǎo niǎo xiǎng dīng dīng,xiǎo xī guāng bīn bīn。
篱落见娉婷,机丝弄哑轧。lí luò jiàn pīng tíng,jī sī nòng yǎ yà。
烟湿树姿娇,雨馀山态活。yān shī shù zī jiāo,yǔ yú shān tài huó。
仲秋往历阳,同上牛矶歇。zhòng qiū wǎng lì yáng,tóng shàng niú jī xiē。
大江吞天去,一练横坤抹。dà jiāng tūn tiān qù,yī liàn héng kūn mǒ。
千帆美满风,晓日殷鲜血。qiān fān měi mǎn fēng,xiǎo rì yīn xiān xuè。
历阳裴太守,襟韵苦超越。lì yáng péi tài shǒu,jīn yùn kǔ chāo yuè。
鞔鼓画麒麟,看君击狂节。mán gǔ huà qí lín,kàn jūn jī kuáng jié。
离袖飐应劳,恨粉啼还咽。lí xiù zhǎn yīng láo,hèn fěn tí hái yàn。
明年忝谏官,绿树秦川阔。míng nián tiǎn jiàn guān,lǜ shù qín chuān kuò。
子提健笔来,势若夸父渴。zi tí jiàn bǐ lái,shì ruò kuā fù kě。
九衢林马挝,千门织车辙。jiǔ qú lín mǎ wō,qiān mén zhī chē zhé。
秦台破心胆,黥阵惊毛发。qín tái pò xīn dǎn,qíng zhèn jīng máo fā。
子既屈一鸣,余固宜三刖。zi jì qū yī míng,yú gù yí sān yuè。
慵忧长者来,病怯长街喝。yōng yōu zhǎng zhě lái,bìng qiè zhǎng jiē hē。
僧炉风雪夜,相对眠一褐。sēng lú fēng xuě yè,xiāng duì mián yī hè。
暖灰重拥瓶,晓粥还分钵。nuǎn huī zhòng yōng píng,xiǎo zhōu hái fēn bō。
青云马生角,黄州使持节。qīng yún mǎ shēng jiǎo,huáng zhōu shǐ chí jié。
秦岭望樊川,只得回头别。qín lǐng wàng fán chuān,zhǐ dé huí tóu bié。
商山四皓祠,心与樗蒲说。shāng shān sì hào cí,xīn yǔ chū pú shuō。
大泽蒹葭风,孤城狐兔窟。dà zé jiān jiā fēng,gū chéng hú tù kū。
且复考诗书,无因见簪笏。qiě fù kǎo shī shū,wú yīn jiàn zān hù。
古训屹如山,古风冷刮骨。gǔ xùn yì rú shān,gǔ fēng lěng guā gǔ。
周鼎列瓶罂,荆璧横抛摋。zhōu dǐng liè píng yīng,jīng bì héng pāo sà。
力尽不可取,忽忽狂歌发。lì jǐn bù kě qǔ,hū hū kuáng gē fā。
三年未为苦,两郡非不达。sān nián wèi wèi kǔ,liǎng jùn fēi bù dá。
秋浦倚吴江,去楫飞青鹘。qiū pǔ yǐ wú jiāng,qù jí fēi qīng gǔ。
溪山好画图,洞壑深闺闼。xī shān hǎo huà tú,dòng hè shēn guī tà。
竹冈森羽林,花坞团宫缬。zhú gāng sēn yǔ lín,huā wù tuán gōng xié。
景物非不佳,独坐如韝绁。jǐng wù fēi bù jiā,dú zuò rú gōu xiè。
丹鹊东飞来,喃喃送君札。dān què dōng fēi lái,nán nán sòng jūn zhá。
呼儿旋供衫,走门空踏袜。hū ér xuán gōng shān,zǒu mén kōng tà wà。
手把一枝物,桂花香带雪。shǒu bǎ yī zhī wù,guì huā xiāng dài xuě。
喜极至无言,笑馀翻不悦。xǐ jí zhì wú yán,xiào yú fān bù yuè。
人生直作百岁翁,亦是万古一瞬中。rén shēng zhí zuò bǎi suì wēng,yì shì wàn gǔ yī shùn zhōng。
我欲东召龙伯翁,上天揭取北斗柄。wǒ yù dōng zhào lóng bó wēng,shàng tiān jiē qǔ běi dòu bǐng。
蓬莱顶上斡海水,水尽到底看海空。péng lái dǐng shàng wò hǎi shuǐ,shuǐ jǐn dào dǐ kàn hǎi kōng。
月于何处去,日于何处来?跳丸相趁走不住,尧舜禹汤文武周孔皆为灰。yuè yú hé chù qù,rì yú hé chù lái?tiào wán xiāng chèn zǒu bù zhù,yáo shùn yǔ tāng wén wǔ zhōu kǒng jiē wèi huī。
酌此一杯酒,与君狂且歌。zhuó cǐ yī bēi jiǔ,yǔ jūn kuáng qiě gē。
离别岂足更关意,衰老相随可奈何。lí bié qǐ zú gèng guān yì,shuāi lǎo xiāng suí kě nài hé。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

宫词二首

杜牧

监宫引出暂开门,随例须朝不是恩。jiān gōng yǐn chū zàn kāi mén,suí lì xū cháo bù shì ēn。
银钥却收金锁合,月明花落又黄昏。yín yào què shōu jīn suǒ hé,yuè míng huā luò yòu huáng hūn。

杜牧

三十六宫秋夜深,昭阳歌断信沈沈。sān shí liù gōng qiū yè shēn,zhāo yáng gē duàn xìn shěn shěn。
唯应独伴陈皇后,照见长门望幸心。wéi yīng dú bàn chén huáng hòu,zhào jiàn zhǎng mén wàng xìng xīn。

入关

杜牧

东西南北数衢通,曾取江西径过东。dōng xī nán běi shù qú tōng,céng qǔ jiāng xī jìng guò dōng。
今日更寻南去路,未秋应有北归鸿。jīn rì gèng xún nán qù lù,wèi qiū yīng yǒu běi guī hóng。

及第后寄长安故人

杜牧

东都放榜未花开,三十三人走马回。dōng dōu fàng bǎng wèi huā kāi,sān shí sān rén zǒu mǎ huí。
秦地少年多酿酒,已将春色入关来。qín dì shǎo nián duō niàng jiǔ,yǐ jiāng chūn sè rù guān lái。

偶作

杜牧

才子风流咏晓霞,倚楼吟住日初斜。cái zi fēng liú yǒng xiǎo xiá,yǐ lóu yín zhù rì chū xié。
惊杀东邻绣床女,错将黄晕压檀花。jīng shā dōng lín xiù chuáng nǚ,cuò jiāng huáng yūn yā tán huā。

赠终南兰若僧

杜牧

北阙南山是故乡,两枝仙桂一时芳。běi quē nán shān shì gù xiāng,liǎng zhī xiān guì yī shí fāng。
休公都不知名姓,始觉禅门气味长。xiū gōng dōu bù zhī míng xìng,shǐ jué chán mén qì wèi zhǎng。

秋感

杜牧

金风万里思何尽,玉树一窗秋影寒。jīn fēng wàn lǐ sī hé jǐn,yù shù yī chuāng qiū yǐng hán。
独掩柴门明月下,泪流香袂倚阑干。dú yǎn chái mén míng yuè xià,lèi liú xiāng mèi yǐ lán gàn。

赠渔父

杜牧

芦花深泽静垂纶,月夕烟朝几十春。lú huā shēn zé jìng chuí lún,yuè xī yān cháo jǐ shí chūn。
自说孤舟寒水畔,不曾逢著独醒人。zì shuō gū zhōu hán shuǐ pàn,bù céng féng zhù dú xǐng rén。

叹花

杜牧

自恨寻芳到已迟,往年曾见未开时。zì hèn xún fāng dào yǐ chí,wǎng nián céng jiàn wèi kāi shí。
如今风摆花狼籍,绿叶成阴子满枝。rú jīn fēng bǎi huā láng jí,lǜ yè chéng yīn zi mǎn zhī。

书怀

杜牧

满眼青山未得过,镜中无那鬓丝何。mǎn yǎn qīng shān wèi dé guò,jìng zhōng wú nà bìn sī hé。
只言旋老转无事,欲到中年事更多。zhǐ yán xuán lǎo zhuǎn wú shì,yù dào zhōng nián shì gèng duō。

紫薇花

杜牧

晓迎秋露一枝新,不占园中最上春。xiǎo yíng qiū lù yī zhī xīn,bù zhàn yuán zhōng zuì shàng chūn。
桃李无言又何在,向风偏笑艳阳人。táo lǐ wú yán yòu hé zài,xiàng fēng piān xiào yàn yáng rén。

醉后呈崔大夫

杜牧

谢傅秋凉阅管弦,徒教贱子侍华筵。xiè fù qiū liáng yuè guǎn xián,tú jiào jiàn zi shì huá yán。
溪头正雨归不得,辜负东窗一觉眠。xī tóu zhèng yǔ guī bù dé,gū fù dōng chuāng yī jué mián。

方响

杜牧

数条秋水挂琅玕,玉手丁当怕夜寒。shù tiáo qiū shuǐ guà láng gān,yù shǒu dīng dāng pà yè hán。
曲尽连敲三四下,恐惊珠泪落金盘。qū jǐn lián qiāo sān sì xià,kǒng jīng zhū lèi luò jīn pán。

早春题真上人院

杜牧

清羸已近百年身,古寺风烟又一春。qīng léi yǐ jìn bǎi nián shēn,gǔ sì fēng yān yòu yī chūn。
寰海自成戎马地,唯师曾是太平人。huán hǎi zì chéng róng mǎ dì,wéi shī céng shì tài píng rén。

对花微疾不饮呈坐中诸公

杜牧

花前虽病亦提壶,数调持觞兴有无。huā qián suī bìng yì tí hú,shù diào chí shāng xīng yǒu wú。
尽日临风羡人醉,雪香空伴白髭须。jǐn rì lín fēng xiàn rén zuì,xuě xiāng kōng bàn bái zī xū。