古诗词

赠采药叟

施肩吾

老去唯将药裹行,无家无累一身轻。lǎo qù wéi jiāng yào guǒ xíng,wú jiā wú lèi yī shēn qīng。
却教年少取书卷,小字灯前斗眼明。què jiào nián shǎo qǔ shū juǎn,xiǎo zì dēng qián dòu yǎn míng。

施肩吾

施肩吾(780-861),唐宪宗元和十五年(公元820年)进士,唐睦州分水县桐岘乡(贤德乡)人,字希圣,号东斋,入道后称栖真子。施肩吾是杭州地区第一位状元(杭州孔子文化纪念馆语),他集诗人、道学家、台湾第一个民间开拓者于一身的历史人物。 施肩吾的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞杨柳枝

施肩吾

伤见路边杨柳春,一重折尽一重新。shāng jiàn lù biān yáng liǔ chūn,yī zhòng zhé jǐn yī zhòng xīn。
今年还折去年处,不送去年离别人。jīn nián hái zhé qù nián chù,bù sòng qù nián lí bié rén。

代征妇怨

施肩吾

寒窗羞见影相随,嫁得五陵轻薄儿。hán chuāng xiū jiàn yǐng xiāng suí,jià dé wǔ líng qīng báo ér。
长短艳歌君自解,浅深更漏妾偏知。zhǎng duǎn yàn gē jūn zì jiě,qiǎn shēn gèng lòu qiè piān zhī。
画裙多泪鸳鸯湿,云鬓慵梳玳瑁垂。huà qún duō lèi yuān yāng shī,yún bìn yōng shū dài mào chuí。
何事不看霜雪里,坚贞惟有古松枝。hé shì bù kàn shuāng xuě lǐ,jiān zhēn wéi yǒu gǔ sōng zhī。

送人

施肩吾

见说南行偏不易,中途莫忘寄书频。jiàn shuō nán xíng piān bù yì,zhōng tú mò wàng jì shū pín。
凌空瘴气堕飞鸟,解语山魈恼病人。líng kōng zhàng qì duò fēi niǎo,jiě yǔ shān xiāo nǎo bìng rén。
闽县绿娥能引客,泉州乌药好防身。mǐn xiàn lǜ é néng yǐn kè,quán zhōu wū yào hǎo fáng shēn。
异花奇竹分明看,待汝归来画取真。yì huā qí zhú fēn míng kàn,dài rǔ guī lái huà qǔ zhēn。

赠边将

施肩吾

轻生奉国不为难,战苦身多旧箭瘢。qīng shēng fèng guó bù wèi nán,zhàn kǔ shēn duō jiù jiàn bān。
玉匣锁龙鳞甲冷,金铃衬鹘羽毛寒。yù xiá suǒ lóng lín jiǎ lěng,jīn líng chèn gǔ yǔ máo hán。
皂貂拥出花当背,白马骑来月在鞍。zào diāo yōng chū huā dāng bèi,bái mǎ qí lái yuè zài ān。
犹恐犬戎临虏塞,柳营时把阵图看。yóu kǒng quǎn róng lín lǔ sāi,liǔ yíng shí bǎ zhèn tú kàn。

上礼部侍郎陈情

施肩吾

九重城里无亲识,八百人中独姓施。jiǔ zhòng chéng lǐ wú qīn shí,bā bǎi rén zhōng dú xìng shī。
弱羽飞时攒箭险,蹇驴行处薄冰危。ruò yǔ fēi shí zǎn jiàn xiǎn,jiǎn lǘ xíng chù báo bīng wēi。
晴天欲照盆难反,贫女如花镜不知。qíng tiān yù zhào pén nán fǎn,pín nǚ rú huā jìng bù zhī。
却向从来受恩地,再求青律变寒枝。què xiàng cóng lái shòu ēn dì,zài qiú qīng lǜ biàn hán zhī。

送端上人游天台

施肩吾

师今欲向天台去,来说天台意最真。shī jīn yù xiàng tiān tái qù,lái shuō tiān tái yì zuì zhēn。
溪过石桥为险处,路逢毛褐是真人。xī guò shí qiáo wèi xiǎn chù,lù féng máo hè shì zhēn rén。
云边望字钟声远,雪里寻僧脚迹新。yún biān wàng zì zhōng shēng yuǎn,xuě lǐ xún sēng jiǎo jì xīn。
只可且论经夏别,莫教琪树两回春。zhǐ kě qiě lùn jīng xià bié,mò jiào qí shù liǎng huí chūn。

惜花

施肩吾

落尽万株红,无人解系风。luò jǐn wàn zhū hóng,wú rén jiě xì fēng。
今朝芳径里,惆怅锦机空。jīn cháo fāng jìng lǐ,chóu chàng jǐn jī kōng。

幼女词

施肩吾

幼女才六岁,未知巧与拙。yòu nǚ cái liù suì,wèi zhī qiǎo yǔ zhuō。
向夜在堂前,学人拜新月。xiàng yè zài táng qián,xué rén bài xīn yuè。

弋阳访古

施肩吾

行逢葛溪水,不见葛仙人。xíng féng gé xī shuǐ,bù jiàn gé xiān rén。
空抛青竹杖,咒作葛陂神。kōng pāo qīng zhú zhàng,zhòu zuò gé bēi shén。

幽居乐

施肩吾

万籁不在耳,寂寥心境清。wàn lài bù zài ěr,jì liáo xīn jìng qīng。
无妨数茎竹,时有萧萧声。wú fáng shù jīng zhú,shí yǒu xiāo xiāo shēng。

湘川怀古

施肩吾

湘水终日流,湘妃昔时哭。xiāng shuǐ zhōng rì liú,xiāng fēi xī shí kū。
美色已成尘,泪痕犹在竹。měi sè yǐ chéng chén,lèi hén yóu zài zhú。

寒夜

施肩吾

三复招隐吟,不知寒夜深。sān fù zhāo yǐn yín,bù zhī hán yè shēn。
看看西来月,移到青天心。kàn kàn xī lái yuè,yí dào qīng tiān xīn。

湘竹词

施肩吾

万古湘江竹,无穷奈怨何。wàn gǔ xiāng jiāng zhú,wú qióng nài yuàn hé。
年年长春笋,只是泪痕多。nián nián zhǎng chūn sǔn,zhǐ shì lèi hén duō。

观花后游慈恩寺

施肩吾

世事知难了,应须问苦空。shì shì zhī nán le,yīng xū wèn kǔ kōng。
羞将看花眼,来入梵王宫。xiū jiāng kàn huā yǎn,lái rù fàn wáng gōng。

乞巧词

施肩吾

乞巧望星河,双双并绮罗。qǐ qiǎo wàng xīng hé,shuāng shuāng bìng qǐ luó。
不嫌针眼小,只道月明多。bù xián zhēn yǎn xiǎo,zhǐ dào yuè míng duō。
1701234567»