古诗词

渔者

翁洮

一叶飘然任浪吹,雨蓑烟笠肯忘机。yī yè piāo rán rèn làng chuī,yǔ suō yān lì kěn wàng jī。
只贪浊水张罗众,却笑清流把钓稀。zhǐ tān zhuó shuǐ zhāng luó zhòng,què xiào qīng liú bǎ diào xī。
苇岸夜依明月宿,柴门晴棹白云归。wěi àn yè yī míng yuè sù,chái mén qíng zhào bái yún guī。
到头得丧终须达,谁道渔樵有是非。dào tóu dé sàng zhōng xū dá,shuí dào yú qiáo yǒu shì fēi。
翁洮

翁洮

翁洮,字子平,号青山,晚唐睦州寿昌人,约生活于唐文宗至唐昭宗朝,准确生卒年代待考。于唐僖宗光启三年(公元887年)登柳玭榜进士第,官授礼部主客司员外郎兼殿中侍御史。退居不仕。朝廷徵之,洮作《枯木诗》以答诏。帝嘉慕不已,复遣使赐以曲江鱼。宋理宗追谥善庆公。洮工诗,今存于《全唐诗》者,仅十三首。 翁洮的作品>>

猜您喜欢

枯木诗辞召命作

翁洮

枯木傍溪崖,由来岁月赊。kū mù bàng xī yá,yóu lái suì yuè shē。
有根盘水石,无叶接烟霞。yǒu gēn pán shuǐ shí,wú yè jiē yān xiá。
二月苔为色,三冬雪作花。èr yuè tái wèi sè,sān dōng xuě zuò huā。
不因星使至,谁识是灵槎。bù yīn xīng shǐ zhì,shuí shí shì líng chá。

苇丛

翁洮

得地自成丛,那因种植功。dé dì zì chéng cóng,nà yīn zhǒng zhí gōng。
有花皆吐雪,无韵不含风。yǒu huā jiē tǔ xuě,wú yùn bù hán fēng。
倒影翘沙鸟,幽根立水虫。dào yǐng qiào shā niǎo,yōu gēn lì shuǐ chóng。
萧萧寒雨夜,江汉思无穷。xiāo xiāo hán yǔ yè,jiāng hàn sī wú qióng。

赠进士王雄

翁洮

河清海晏少波涛,几载垂钩不得鳌。hé qīng hǎi yàn shǎo bō tāo,jǐ zài chuí gōu bù dé áo。
空向人间修谏草,又来江上咏离骚。kōng xiàng rén jiān xiū jiàn cǎo,yòu lái jiāng shàng yǒng lí sāo。
笳吹古堞边声远,岳倚晴空楚色高。jiā chuī gǔ dié biān shēng yuǎn,yuè yǐ qíng kōng chǔ sè gāo。
何事明廷有徐庶,总教三径卧蓬蒿。hé shì míng tíng yǒu xú shù,zǒng jiào sān jìng wò péng hāo。

上子男寿昌宰

翁洮

陶公为政卓潘齐,入县看花柳满堤。táo gōng wèi zhèng zhuó pān qí,rù xiàn kàn huā liǔ mǎn dī。
百里江山聊展骥,九皋云月怪驱鸡。bǎi lǐ jiāng shān liáo zhǎn jì,jiǔ gāo yún yuè guài qū jī。
高楼野色迎襟袖,比屋歌声远鼓鼙。gāo lóu yě sè yíng jīn xiù,bǐ wū gē shēng yuǎn gǔ pí。
只恐攀辕留不住,明时霄汉有丹梯。zhǐ kǒng pān yuán liú bù zhù,míng shí xiāo hàn yǒu dān tī。

赠方干先生

翁洮

由来箕踞任天真,别有诗名出世尘。yóu lái jī jù rèn tiān zhēn,bié yǒu shī míng chū shì chén。
不爱春宫分桂树,欲教天子枉蒲轮。bù ài chūn gōng fēn guì shù,yù jiào tiān zi wǎng pú lún。
城头鼙鼓三声晓,岛外湖山一簇春。chéng tóu pí gǔ sān shēng xiǎo,dǎo wài hú shān yī cù chūn。
独向若耶溪上住,谁知不是钓鳌人。dú xiàng ruò yé xī shàng zhù,shuí zhī bù shì diào áo rén。

赠进士李德新接海棠梨

翁洮

蜀人犹说种难成,何事江东见接生。shǔ rén yóu shuō zhǒng nán chéng,hé shì jiāng dōng jiàn jiē shēng。
席上若微桃李伴,花中堪作牡丹兄。xí shàng ruò wēi táo lǐ bàn,huā zhōng kān zuò mǔ dān xiōng。
高轩日午争浓艳,小径风移旋落英。gāo xuān rì wǔ zhēng nóng yàn,xiǎo jìng fēng yí xuán luò yīng。
一种呈妍今得地,剑峰梨岭谩纵横。yī zhǒng chéng yán jīn dé dì,jiàn fēng lí lǐng mán zòng héng。

春日题航头桥

翁洮

故园桥上绝埃尘,此日凭栏兴自新。gù yuán qiáo shàng jué āi chén,cǐ rì píng lán xīng zì xīn。
云影晚将仙掌曙,水光迷得武陵春。yún yǐng wǎn jiāng xiān zhǎng shǔ,shuǐ guāng mí dé wǔ líng chūn。
薜萝烟里高低路,杨柳风前去住人。bì luó yān lǐ gāo dī lù,yáng liǔ fēng qián qù zhù rén。
莫怪马卿题姓字,终朝云雨化龙津。mò guài mǎ qīng tí xìng zì,zhōng cháo yún yǔ huà lóng jīn。

翁洮

漠漠烟花处处通,游人南北思无穷。mò mò yān huā chù chù tōng,yóu rén nán běi sī wú qióng。
林间鸟奏笙簧月,野外花含锦绣风。lín jiān niǎo zòu shēng huáng yuè,yě wài huā hán jǐn xiù fēng。
鸑抱云霞朝凤阙,鱼翻波浪化龙宫。yuè bào yún xiá cháo fèng quē,yú fān bō làng huà lóng gōng。
此时谁羡神仙客,车马悠扬九陌中。cǐ shí shuí xiàn shén xiān kè,chē mǎ yōu yáng jiǔ mò zhōng。

翁洮

触目皆因长养功,浮生何处问穷通?chù mù jiē yīn zhǎng yǎng gōng,fú shēng hé chù wèn qióng tōng?
柳长北阙丝千缕,云簇南山火万笼。liǔ zhǎng běi quē sī qiān lǚ,yún cù nán shān huǒ wàn lóng。
大野烟尘飘赫日,高楼帘幕逗薰风。dà yě yān chén piāo hè rì,gāo lóu lián mù dòu xūn fēng。
身心已在喧阗处,惟羡沧浪把钓翁。shēn xīn yǐ zài xuān tián chù,wéi xiàn cāng làng bǎ diào wēng。

翁洮

宋玉高吟思万重,澄澄寰宇振金风。sòng yù gāo yín sī wàn zhòng,chéng chéng huán yǔ zhèn jīn fēng。
云闲日月浮虚白,木落山川叠碎红。yún xián rì yuè fú xū bái,mù luò shān chuān dié suì hóng。
寥泬雁多宫漏永,河渠烟敛塞天空。liáo jué yàn duō gōng lòu yǒng,hé qú yān liǎn sāi tiān kōng。
侯门处处槐花□,献赋何时遇至公。hóu mén chù chù huái huā,xiàn fù hé shí yù zhì gōng。

翁洮

寂寂栖心向杳冥,苦吟寒律句偏清。jì jì qī xīn xiàng yǎo míng,kǔ yín hán lǜ jù piān qīng。
云凝止水鱼龙蛰,雪点遥峰草木荣。yún níng zhǐ shuǐ yú lóng zhé,xuě diǎn yáo fēng cǎo mù róng。
迥夜炉翻埃烬色,天河冰辗辘轳声。jiǒng yè lú fān āi jìn sè,tiān hé bīng niǎn lù lú shēng。
归飞未得东风力,魂断三山九万程。guī fēi wèi dé dōng fēng lì,hún duàn sān shān jiǔ wàn chéng。

和方干题李频庄

翁洮

高情度日非无事,自是高情不觉喧。gāo qíng dù rì fēi wú shì,zì shì gāo qíng bù jué xuān。
海气暗蒸莲叶沼,山光晴逗苇花村。hǎi qì àn zhēng lián yè zhǎo,shān guāng qíng dòu wěi huā cūn。
吟时胜概题诗板,静处繁华付酒尊。yín shí shèng gài tí shī bǎn,jìng chù fán huá fù jiǔ zūn。
闲伴白云收桂子,每寻流水斸桐孙。xián bàn bái yún shōu guì zi,měi xún liú shuǐ zhǔ tóng sūn。
犹凭律吕传心曲,岂虑星霜到鬓根。yóu píng lǜ lǚ chuán xīn qū,qǐ lǜ xīng shuāng dào bìn gēn。
多少清风归此地,十年虚打五侯门。duō shǎo qīng fēng guī cǐ dì,shí nián xū dǎ wǔ hóu mén。