古诗词

菩萨蛮·其三

张孝祥

玉龙细点三更月。yù lóng xì diǎn sān gèng yuè。
庭花影下馀残雪。tíng huā yǐng xià yú cán xuě。
寒色到书帏。hán sè dào shū wéi。
有人清梦迷。yǒu rén qīng mèng mí。
墙西歌吹好。qiáng xī gē chuī hǎo。
烛暖香闺小。zhú nuǎn xiāng guī xiǎo。
多病怯杯觞。duō bìng qiè bēi shāng。
不禁冬夜长。bù jìn dōng yè zhǎng。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

和仲弥性烟霏佳句兼简贰车

张孝祥

收敛经纶寄一麾,戏分风月与烟霏。shōu liǎn jīng lún jì yī huī,xì fēn fēng yuè yǔ yān fēi。
醉馀彩笔三千首,老去苍官四十围。zuì yú cǎi bǐ sān qiān shǒu,lǎo qù cāng guān sì shí wéi。
露菊漙秋催落帽,蜡花摧夜照更衣。lù jú tuán qiū cuī luò mào,là huā cuī yè zhào gèng yī。
登临纵好难留滞,白发双亲待汝归。dēng lín zòng hǎo nán liú zhì,bái fā shuāng qīn dài rǔ guī。

和仲弥性烟霏佳句兼简贰车

张孝祥

引手星辰逼太微,荡胸云物散空霏。yǐn shǒu xīng chén bī tài wēi,dàng xiōng yún wù sàn kōng fēi。
莫山好处青成案,秋月明时雪打围。mò shān hǎo chù qīng chéng àn,qiū yuè míng shí xuě dǎ wéi。
竹洗佳人千点泪,荷翻仙子六铢衣。zhú xǐ jiā rén qiān diǎn lèi,hé fān xiān zi liù zhū yī。
西岩定有渔翁宿,障雨拦风不肯归。xī yán dìng yǒu yú wēng sù,zhàng yǔ lán fēng bù kěn guī。

庾楼和林黄中韵

张孝祥

九月扁舟下水风,一尊佳处与君同。jiǔ yuè biǎn zhōu xià shuǐ fēng,yī zūn jiā chù yǔ jūn tóng。
眼高四海氛尘外,诗在千山紫翠中。yǎn gāo sì hǎi fēn chén wài,shī zài qiān shān zǐ cuì zhōng。
倾坐只惊谈麈白,踏筵不怕舞衫红。qīng zuò zhǐ jīng tán zhǔ bái,tà yán bù pà wǔ shān hóng。
楼头今古无穷事,醉倚胡床月满空。lóu tóu jīn gǔ wú qióng shì,zuì yǐ hú chuáng yuè mǎn kōng。

高远亭和林黄中韵

张孝祥

檐桷飞翔入太空,下窥庐岳最高峰。yán jué fēi xiáng rù tài kōng,xià kuī lú yuè zuì gāo fēng。
亭如岘首应遗爱,诗比西湖欲亢宗。tíng rú xiàn shǒu yīng yí ài,shī bǐ xī hú yù kàng zōng。
天上唤君从此近,酒边著我几时重。tiān shàng huàn jūn cóng cǐ jìn,jiǔ biān zhù wǒ jǐ shí zhòng。
凭阑欲去仍回首,谁与佳名自点胸。píng lán yù qù réng huí shǒu,shuí yǔ jiā míng zì diǎn xiōng。

与同僚十五人谢晴东明得渊字

张孝祥

灵光便满恒沙界,大士重来七十年。líng guāng biàn mǎn héng shā jiè,dà shì zhòng lái qī shí nián。
秋入郊原成乐岁,风随箫鼓散香烟。qiū rù jiāo yuán chéng lè suì,fēng suí xiāo gǔ sàn xiāng yān。
定知蛮獠安三窟,更遣蛟龙閟九渊。dìng zhī mán liáo ān sān kū,gèng qiǎn jiāo lóng bì jiǔ yuān。
太守忧民但逃责,所忻毕至有群贤。tài shǒu yōu mín dàn táo zé,suǒ xīn bì zhì yǒu qún xián。

释奠

张孝祥

又领诸儒款泮宫,车书同处礼应同。yòu lǐng zhū rú kuǎn pàn gōng,chē shū tóng chù lǐ yīng tóng。
柏庭老影留江月,竹屋寒声作社风。bǎi tíng lǎo yǐng liú jiāng yuè,zhú wū hán shēng zuò shè fēng。
坐客语残香一穗,候人催起鼓三通。zuò kè yǔ cán xiāng yī suì,hòu rén cuī qǐ gǔ sān tōng。
归来税冕仍分肉,更觉休官兴未穷。guī lái shuì miǎn réng fēn ròu,gèng jué xiū guān xīng wèi qióng。

风雨石首呈同行寄荆州僚旧

张孝祥

昨日离筵酒未醒,今朝风雨暗江亭。zuó rì lí yán jiǔ wèi xǐng,jīn cháo fēng yǔ àn jiāng tíng。
近人积水春全绿,隔岸荒山夜却青。jìn rén jī shuǐ chūn quán lǜ,gé àn huāng shān yè què qīng。
野吏衣冠行木偶,客船灯火散疏星。yě lì yī guān xíng mù ǒu,kè chuán dēng huǒ sàn shū xīng。
宽程且作三旬约,要看庐山紫翠屏。kuān chéng qiě zuò sān xún yuē,yào kàn lú shān zǐ cuì píng。

江行再用前韵

张孝祥

泽畔行吟我独醒,归程不计短长亭。zé pàn xíng yín wǒ dú xǐng,guī chéng bù jì duǎn zhǎng tíng。
西风送浪头头白,芳草随人段段青。xī fēng sòng làng tóu tóu bái,fāng cǎo suí rén duàn duàn qīng。
昨夜疏篷犹窘雨,今朝严鼓欲侵星。zuó yè shū péng yóu jiǒng yǔ,jīn cháo yán gǔ yù qīn xīng。
无人去唤华容宰,画我江行作小屏。wú rén qù huàn huá róng zǎi,huà wǒ jiāng xíng zuò xiǎo píng。

次韵黄子馀

张孝祥

缩肩得句极酸寒,何似黄郎咳唾间。suō jiān dé jù jí suān hán,hé shì huáng láng ké tuò jiān。
少日曾经诸老学,传家自有祖师关。shǎo rì céng jīng zhū lǎo xué,chuán jiā zì yǒu zǔ shī guān。
词林根柢今谁在,振古风流要力还。cí lín gēn dǐ jīn shuí zài,zhèn gǔ fēng liú yào lì hái。
我老故应无用此,因君犹欲更晞颜。wǒ lǎo gù yīng wú yòng cǐ,yīn jūn yóu yù gèng xī yán。

去临川书西津渔家

张孝祥

作客临川又一年,却寻归路浅滩船。zuò kè lín chuān yòu yī nián,què xún guī lù qiǎn tān chuán。
宦游到处真聊尔,别恨何须更黯然。huàn yóu dào chù zhēn liáo ěr,bié hèn hé xū gèng àn rán。
夹道长红惭父老,绕城浓碧记山川。jiā dào zhǎng hóng cán fù lǎo,rào chéng nóng bì jì shān chuān。
无端此地成留滞,定自从渠有宿缘。wú duān cǐ dì chéng liú zhì,dìng zì cóng qú yǒu sù yuán。

将至池阳呈鲁使君

张孝祥

珍重池阳鲁使君,忘年交契独情亲。zhēn zhòng chí yáng lǔ shǐ jūn,wàng nián jiāo qì dú qíng qīn。
江山佳处公开府,风雨来时我问津。jiāng shān jiā chù gōng kāi fǔ,fēng yǔ lái shí wǒ wèn jīn。
翠逼笋舆松径合,绿随秧马稻畦新。cuì bī sǔn yú sōng jìng hé,lǜ suí yāng mǎ dào qí xīn。
东归剩作登临好,病怯诗肠故恼人。dōng guī shèng zuò dēng lín hǎo,bìng qiè shī cháng gù nǎo rén。

上元设醮毕作长句

张孝祥

绿简朱书自叩真,复炉香雾晚絪缊。lǜ jiǎn zhū shū zì kòu zhēn,fù lú xiāng wù wǎn yīn yūn。
雪花便作茶花白,春色还随月色新。xuě huā biàn zuò chá huā bái,chūn sè hái suí yuè sè xīn。
江涨不忧堤万丈,年丰何啻粟千囷。jiāng zhǎng bù yōu dī wàn zhàng,nián fēng hé chì sù qiān qūn。
微生只拟休官去,拜胙归来吉梦频。wēi shēng zhǐ nǐ xiū guān qù,bài zuò guī lái jí mèng pín。

齐安郡夫人挽章

张孝祥

储祥吴越王家子,媲德蓬莱阁上仙。chǔ xiáng wú yuè wáng jiā zi,pì dé péng lái gé shàng xiān。
汤沐几年开大国,笄珈长夜掩穷泉。tāng mù jǐ nián kāi dà guó,jī jiā zhǎng yè yǎn qióng quán。
鸾台晓月悲尘镜,凤轸春风泣断弦。luán tái xiǎo yuè bēi chén jìng,fèng zhěn chūn fēng qì duàn xián。
木落荄枯何限恨,稿砧应赋悼亡篇。mù luò gāi kū hé xiàn hèn,gǎo zhēn yīng fù dào wáng piān。

寒光亭

张孝祥

亭依三塔占清幽,松竹环除翠欲流。tíng yī sān tǎ zhàn qīng yōu,sōng zhú huán chú cuì yù liú。
晚色晴开千嶂月,波光冷浸一天秋。wǎn sè qíng kāi qiān zhàng yuè,bō guāng lěng jìn yī tiān qiū。
琼瑶影里诗僧屋,云锦香中钓客舟。qióng yáo yǐng lǐ shī sēng wū,yún jǐn xiāng zhōng diào kè zhōu。
风送不知何处笛,雁声惊起荻花洲。fēng sòng bù zhī hé chù dí,yàn shēng jīng qǐ dí huā zhōu。

咏梅次韵二首

张孝祥

楼上箫声欲断魂,仙官分与一枝春。lóu shàng xiāo shēng yù duàn hún,xiān guān fēn yǔ yī zhī chūn。
旋摧妆额添新样,细撚香须数玉尘。xuán cuī zhuāng é tiān xīn yàng,xì niǎn xiāng xū shù yù chén。
月下精神宜淡贮,雪边肌体更清匀。yuè xià jīng shén yí dàn zhù,xuě biān jī tǐ gèng qīng yún。
老来花事无消息,只有君诗当写真。lǎo lái huā shì wú xiāo xī,zhǐ yǒu jūn shī dāng xiě zhēn。