古诗词

菩萨蛮·其三

张孝祥

玉龙细点三更月。yù lóng xì diǎn sān gèng yuè。
庭花影下馀残雪。tíng huā yǐng xià yú cán xuě。
寒色到书帏。hán sè dào shū wéi。
有人清梦迷。yǒu rén qīng mèng mí。
墙西歌吹好。qiáng xī gē chuī hǎo。
烛暖香闺小。zhú nuǎn xiāng guī xiǎo。
多病怯杯觞。duō bìng qiè bēi shāng。
不禁冬夜长。bù jìn dōng yè zhǎng。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

蕲春道中

张孝祥

霜净波平水落湾,我行正在画图间。shuāng jìng bō píng shuǐ luò wān,wǒ xíng zhèng zài huà tú jiān。
帘钩不用怕风日,且看江南江北山。lián gōu bù yòng pà fēng rì,qiě kàn jiāng nán jiāng běi shān。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

说河不救痴儿渴,砥柱乃障颓波流。shuō hé bù jiù chī ér kě,dǐ zhù nǎi zhàng tuí bō liú。
庾公楼中三昧手,何时归侍殿西头。yǔ gōng lóu zhōng sān mèi shǒu,hé shí guī shì diàn xī tóu。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

霜馀江北山如画,岁晚家乡稻作京。shuāng yú jiāng běi shān rú huà,suì wǎn jiā xiāng dào zuò jīng。
万里公方黄鹄举,扁舟我自白鸥盟。wàn lǐ gōng fāng huáng gǔ jǔ,biǎn zhōu wǒ zì bái ōu méng。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

今朝放缆好天色,过午忽作打头风。jīn cháo fàng lǎn hǎo tiān sè,guò wǔ hū zuò dǎ tóu fēng。
却望江州才十里,我船且系芦花中。què wàng jiāng zhōu cái shí lǐ,wǒ chuán qiě xì lú huā zhōng。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

庐山突兀上霄汉,使君豪气与相酬。lú shān tū wù shàng xiāo hàn,shǐ jūn háo qì yǔ xiāng chóu。
庐山虽好不足恋,归矣当为苍生谋。lú shān suī hǎo bù zú liàn,guī yǐ dāng wèi cāng shēng móu。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

连城鼠璞不足唾,千金敝帚谁能酬。lián chéng shǔ pú bù zú tuò,qiān jīn bì zhǒu shuí néng chóu。
只今机会不容发,愿借前箸君当谋。zhǐ jīn jī huì bù róng fā,yuàn jiè qián zhù jūn dāng móu。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

谷帘酿酒极清美,风味大似主人翁。gǔ lián niàng jiǔ jí qīng měi,fēng wèi dà shì zhǔ rén wēng。
我有一尊正倾写,却思烟雨庾楼中。wǒ yǒu yī zūn zhèng qīng xiě,què sī yān yǔ yǔ lóu zhōng。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

何人列屋闭婵娟,忆对清歌重慨然。hé rén liè wū bì chán juān,yì duì qīng gē zhòng kǎi rán。
一笑相怜穷相眼,谩撩诗思入愁边。yī xiào xiāng lián qióng xiāng yǎn,mán liāo shī sī rù chóu biān。

次江州王知府叔坚韵

张孝祥

经行有恨是阴雨,不见香炉生紫烟。jīng xíng yǒu hèn shì yīn yǔ,bù jiàn xiāng lú shēng zǐ yān。
安得草堂容一榻,听松听水日高眠。ān dé cǎo táng róng yī tà,tīng sōng tīng shuǐ rì gāo mián。

道间见梅

张孝祥

寒女生来不解妆,天然玉色照孤芳。hán nǚ shēng lái bù jiě zhuāng,tiān rán yù sè zhào gū fāng。
疏篱茅舍无端恨,故有幽人与断肠。shū lí máo shě wú duān hèn,gù yǒu yōu rén yǔ duàn cháng。

题定山寺

张孝祥

蹇驴夜入定山寺,古屋贮月松风清。jiǎn lǘ yè rù dìng shān sì,gǔ wū zhù yuè sōng fēng qīng。
止闻挂塔一铃语,不见撞钟千指迎。zhǐ wén guà tǎ yī líng yǔ,bù jiàn zhuàng zhōng qiān zhǐ yíng。

题定山寺

张孝祥

千山苍茫月东出,万木摆摇风怒号。qiān shān cāng máng yuè dōng chū,wàn mù bǎi yáo fēng nù hào。
幽人隐几抚群动,清灯明灭炉烟高。yōu rén yǐn jǐ fǔ qún dòng,qīng dēng míng miè lú yān gāo。

德庆范监州以子石砚宠假虽小而奇戏作

张孝祥

曾侍虚皇玉案前,夜书茧纸笔如椽。céng shì xū huáng yù àn qián,yè shū jiǎn zhǐ bǐ rú chuán。
莫嫌此石规模小,一寸玄云万斛泉。mò xián cǐ shí guī mó xiǎo,yī cùn xuán yún wàn hú quán。

德庆范监州以子石砚宠假虽小而奇戏作

张孝祥

端溪别驾极风流,白璧明珠不暗投。duān xī bié jià jí fēng liú,bái bì míng zhū bù àn tóu。
笑我支床已多许,须君隐几更冥搜。xiào wǒ zhī chuáng yǐ duō xǔ,xū jūn yǐn jǐ gèng míng sōu。

以水仙花供都运判院

张孝祥

十月西湖冰齿凉,梅间松下小齐房。shí yuè xī hú bīng chǐ liáng,méi jiān sōng xià xiǎo qí fáng。
幽芳靓色天为笑,落莫南来也自香。yōu fāng jìng sè tiān wèi xiào,luò mò nán lái yě zì xiāng。