古诗词

题张十八所居

韩愈

君居泥沟上,沟浊萍青青。jūn jū ní gōu shàng,gōu zhuó píng qīng qīng。
蛙欢桥未扫,蝉嘒门长扃。wā huān qiáo wèi sǎo,chán huì mén zhǎng jiōng。
名秩后千品,诗文齐六经。míng zhì hòu qiān pǐn,shī wén qí liù jīng。
端来问奇字,为我讲声形。duān lái wèn qí zì,wèi wǒ jiǎng shēng xíng。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

岣嵝山

韩愈

岣嵝山尖神禹碑,字青石赤形模奇。gǒu lǒu shān jiān shén yǔ bēi,zì qīng shí chì xíng mó qí。
科斗拳身薤倒披,鸾飘凤泊拿虎螭。kē dòu quán shēn xiè dào pī,luán piāo fèng pō ná hǔ chī。
事严迹秘鬼莫窥,道人独上偶见之。shì yán jì mì guǐ mò kuī,dào rén dú shàng ǒu jiàn zhī。
我来咨嗟涕涟洏,千搜万索何处有,森森绿树猿猱悲。wǒ lái zī jiē tì lián ér,qiān sōu wàn suǒ hé chù yǒu,sēn sēn lǜ shù yuán náo bēi。

永贞行

韩愈

君不见太皇谅阴未出令,小人乘时偷国柄。jūn bù jiàn tài huáng liàng yīn wèi chū lìng,xiǎo rén chéng shí tōu guó bǐng。
北军百万虎与貔,天子自将非他师。běi jūn bǎi wàn hǔ yǔ pí,tiān zi zì jiāng fēi tā shī。
一朝夺印付私党,懔懔朝士何能为。yī cháo duó yìn fù sī dǎng,lǐn lǐn cháo shì hé néng wèi。
狐鸣枭噪争署置,睗睒跳踉相妩媚。hú míng xiāo zào zhēng shǔ zhì,shì shǎn tiào liáng xiāng wǔ mèi。
夜作诏书朝拜官,超资越序曾无难。yè zuò zhào shū cháo bài guān,chāo zī yuè xù céng wú nán。
公然白日受贿赂,火齐磊落堆金盘。gōng rán bái rì shòu huì lù,huǒ qí lěi luò duī jīn pán。
元臣故老不敢语,昼卧涕泣何汍澜。yuán chén gù lǎo bù gǎn yǔ,zhòu wò tì qì hé wán lán。
董贤三公谁复惜,侯景九锡行可叹。dǒng xián sān gōng shuí fù xī,hóu jǐng jiǔ xī xíng kě tàn。
国家功高德且厚,天位未许庸夫干。guó jiā gōng gāo dé qiě hòu,tiān wèi wèi xǔ yōng fū gàn。
嗣皇卓荦信英主,文如太宗武高祖。sì huáng zhuó luò xìn yīng zhǔ,wén rú tài zōng wǔ gāo zǔ。
膺图受禅登明堂,共流幽州鲧死羽。yīng tú shòu chán dēng míng táng,gòng liú yōu zhōu gǔn sǐ yǔ。
四门肃穆贤俊登,数君匪亲岂其朋。sì mén sù mù xián jùn dēng,shù jūn fěi qīn qǐ qí péng。
郎官清要为世称,荒郡迫野嗟可矜。láng guān qīng yào wèi shì chēng,huāng jùn pò yě jiē kě jīn。
湖波连天日相腾,蛮俗生梗瘴疠烝。hú bō lián tiān rì xiāng téng,mán sú shēng gěng zhàng lì zhēng。
江氛岭祲昏若凝,一蛇两头见未曾。jiāng fēn lǐng jìn hūn ruò níng,yī shé liǎng tóu jiàn wèi céng。
怪鸟鸣唤令人憎,蛊虫群飞夜扑灯。guài niǎo míng huàn lìng rén zēng,gǔ chóng qún fēi yè pū dēng。
雄虺毒螫堕股肱,食中置药肝心崩。xióng huī dú shì duò gǔ gōng,shí zhōng zhì yào gān xīn bēng。
左右使令诈难凭,慎勿浪信常兢兢。zuǒ yòu shǐ lìng zhà nán píng,shèn wù làng xìn cháng jīng jīng。
吾尝同僚情可胜,具书目见非妄徵,嗟尔既往宜为惩。wú cháng tóng liáo qíng kě shèng,jù shū mù jiàn fēi wàng zhēng,jiē ěr jì wǎng yí wèi chéng。

洞庭湖阻风赠张十一署

韩愈

十月阴气盛,北风无时休。shí yuè yīn qì shèng,běi fēng wú shí xiū。
苍茫洞庭岸,与子维双舟。cāng máng dòng tíng àn,yǔ zi wéi shuāng zhōu。
雾雨晦争泄,波涛怒相投。wù yǔ huì zhēng xiè,bō tāo nù xiāng tóu。
犬鸡断四听,粮绝谁与谋。quǎn jī duàn sì tīng,liáng jué shuí yǔ móu。
相去不容步,险如碍山丘。xiāng qù bù róng bù,xiǎn rú ài shān qiū。
清谈可以饱,梦想接无由。qīng tán kě yǐ bǎo,mèng xiǎng jiē wú yóu。
男女喧左右,饥啼但啾啾。nán nǚ xuān zuǒ yòu,jī tí dàn jiū jiū。
非怀北归兴,何用胜羁愁。fēi huái běi guī xīng,hé yòng shèng jī chóu。
云外有白日,寒光自悠悠。yún wài yǒu bái rì,hán guāng zì yōu yōu。
能令暂开霁,过是吾无求。néng lìng zàn kāi jì,guò shì wú wú qiú。

李花赠张十一署

韩愈

江陵城西二月尾,花不见桃惟见李。jiāng líng chéng xī èr yuè wěi,huā bù jiàn táo wéi jiàn lǐ。
风揉雨练雪羞比,波涛翻空杳无涘。fēng róu yǔ liàn xuě xiū bǐ,bō tāo fān kōng yǎo wú sì。
君知此处花何似,白花倒烛天夜明。jūn zhī cǐ chù huā hé shì,bái huā dào zhú tiān yè míng。
群鸡惊鸣官吏起,金乌海底初飞来。qún jī jīng míng guān lì qǐ,jīn wū hǎi dǐ chū fēi lái。
朱辉散射青霞开,迷魂乱眼看不得。zhū huī sàn shè qīng xiá kāi,mí hún luàn yǎn kàn bù dé。
照耀万树繁如堆,念昔少年著游燕。zhào yào wàn shù fán rú duī,niàn xī shǎo nián zhù yóu yàn。
对花岂省曾辞杯,自从流落忧感集。duì huā qǐ shěng céng cí bēi,zì cóng liú luò yōu gǎn jí。
欲去未到先思回,只今四十已如此。yù qù wèi dào xiān sī huí,zhǐ jīn sì shí yǐ rú cǐ。
后日更老谁论哉,力携一尊独就醉,不忍虚掷委黄埃。hòu rì gèng lǎo shuí lùn zāi,lì xié yī zūn dú jiù zuì,bù rěn xū zhì wěi huáng āi。

杏花

韩愈

居邻北郭古寺空,杏花两株能白红。jū lín běi guō gǔ sì kōng,xìng huā liǎng zhū néng bái hóng。
曲江满园不可到,看此宁避雨与风。qū jiāng mǎn yuán bù kě dào,kàn cǐ níng bì yǔ yǔ fēng。
二年流窜出岭外,所见草木多异同。èr nián liú cuàn chū lǐng wài,suǒ jiàn cǎo mù duō yì tóng。
冬寒不严地恒泄,阳气发乱无全功。dōng hán bù yán dì héng xiè,yáng qì fā luàn wú quán gōng。
浮花浪蕊镇长有,才开还落瘴雾中。fú huā làng ruǐ zhèn zhǎng yǒu,cái kāi hái luò zhàng wù zhōng。
山榴踯躅少意思,照耀黄紫徒为丛。shān liú zhí zhú shǎo yì sī,zhào yào huáng zǐ tú wèi cóng。
鹧鸪钩辀猿叫歇,杳杳深谷攒青枫。zhè gū gōu zhōu yuán jiào xiē,yǎo yǎo shēn gǔ zǎn qīng fēng。
岂如此树一来玩,若在京国情何穷。qǐ rú cǐ shù yī lái wán,ruò zài jīng guó qíng hé qióng。
今旦胡为忽惆怅,万片飘泊随西东。jīn dàn hú wèi hū chóu chàng,wàn piàn piāo pō suí xī dōng。
明年更发应更好,道人莫忘邻家翁。míng nián gèng fā yīng gèng hǎo,dào rén mò wàng lín jiā wēng。

感春四首

韩愈

我所思兮在何所,情多地遐兮遍处处。wǒ suǒ sī xī zài hé suǒ,qíng duō dì xiá xī biàn chù chù。
东西南北皆欲往,千江隔兮万山阻。dōng xī nán běi jiē yù wǎng,qiān jiāng gé xī wàn shān zǔ。
春风吹园杂花开,朝日照屋百鸟语。chūn fēng chuī yuán zá huā kāi,cháo rì zhào wū bǎi niǎo yǔ。
三杯取醉不复论,一生长恨奈何许。sān bēi qǔ zuì bù fù lùn,yī shēng zhǎng hèn nài hé xǔ。

感春四首

韩愈

皇天平分成四时,春气漫诞最可悲。huáng tiān píng fēn chéng sì shí,chūn qì màn dàn zuì kě bēi。
杂花妆林草盖地,白日坐上倾天维。zá huā zhuāng lín cǎo gài dì,bái rì zuò shàng qīng tiān wéi。
蜂喧鸟咽留不得,红萼万片从风吹。fēng xuān niǎo yàn liú bù dé,hóng è wàn piàn cóng fēng chuī。
岂如秋霜虽惨冽,摧落老物谁惜之。qǐ rú qiū shuāng suī cǎn liè,cuī luò lǎo wù shuí xī zhī。
为此径须沽酒饮,自外天地弃不疑。wèi cǐ jìng xū gū jiǔ yǐn,zì wài tiān dì qì bù yí。
近怜李杜无检束,烂漫长醉多文辞。jìn lián lǐ dù wú jiǎn shù,làn màn zhǎng zuì duō wén cí。
屈原离骚二十五,不肯餔啜糟与醨。qū yuán lí sāo èr shí wǔ,bù kěn bù chuài zāo yǔ lí。
惜哉此子巧言语,不到圣处宁非痴。xī zāi cǐ zi qiǎo yán yǔ,bù dào shèng chù níng fēi chī。
幸逢尧舜明四目,条理品汇皆得宜。xìng féng yáo shùn míng sì mù,tiáo lǐ pǐn huì jiē dé yí。
平明出门暮归舍,酩酊马上知为谁。píng míng chū mén mù guī shě,mǐng dīng mǎ shàng zhī wèi shuí。

感春四首

韩愈

朝骑一马出,暝就一床卧。cháo qí yī mǎ chū,míng jiù yī chuáng wò。
诗书渐欲抛,节行久已惰。shī shū jiàn yù pāo,jié xíng jiǔ yǐ duò。
冠敧感发秃,语误惊齿堕。guān jī gǎn fā tū,yǔ wù jīng chǐ duò。
孤负平生心,已矣知何奈。gū fù píng shēng xīn,yǐ yǐ zhī hé nài。

感春四首

韩愈

我恨不如江头人,长网横江遮紫鳞。wǒ hèn bù rú jiāng tóu rén,zhǎng wǎng héng jiāng zhē zǐ lín。
独宿荒陂射凫雁,卖纳租赋官不嗔。dú sù huāng bēi shè fú yàn,mài nà zū fù guān bù chēn。
归来欢笑对妻子,衣食自给宁羞贫。guī lái huān xiào duì qī zi,yī shí zì gěi níng xiū pín。
今者无端读书史,智慧祗足劳精神。jīn zhě wú duān dú shū shǐ,zhì huì zhī zú láo jīng shén。
画蛇著足无处用,两鬓霜白趋埃尘。huà shé zhù zú wú chù yòng,liǎng bìn shuāng bái qū āi chén。
乾愁漫解坐自累,与众异趣谁相亲。qián chóu màn jiě zuò zì lèi,yǔ zhòng yì qù shuí xiāng qīn。
数杯浇肠虽暂醉,皎皎万虑醒还新。shù bēi jiāo cháng suī zàn zuì,jiǎo jiǎo wàn lǜ xǐng hái xīn。
百年未满不得死,且可勤买抛青春。bǎi nián wèi mǎn bù dé sǐ,qiě kě qín mǎi pāo qīng chūn。

寒食日出游

韩愈

李花初发君始病,我往看君花转盛。lǐ huā chū fā jūn shǐ bìng,wǒ wǎng kàn jūn huā zhuǎn shèng。
走马城西惆怅归,不忍千株雪相映。zǒu mǎ chéng xī chóu chàng guī,bù rěn qiān zhū xuě xiāng yìng。
迩来又见桃与梨,交开红白如争竞。ěr lái yòu jiàn táo yǔ lí,jiāo kāi hóng bái rú zhēng jìng。
可怜物色阻携手,空展霜缣吟九咏。kě lián wù sè zǔ xié shǒu,kōng zhǎn shuāng jiān yín jiǔ yǒng。
纷纷落尽泥与尘,不共新妆比端正。fēn fēn luò jǐn ní yǔ chén,bù gòng xīn zhuāng bǐ duān zhèng。
桐华最晚今已繁,君不强起时难更。tóng huá zuì wǎn jīn yǐ fán,jūn bù qiáng qǐ shí nán gèng。
关山远别固其理,寸步难见始知命。guān shān yuǎn bié gù qí lǐ,cùn bù nán jiàn shǐ zhī mìng。
忆昔与君同贬官,夜渡洞庭看斗柄。yì xī yǔ jūn tóng biǎn guān,yè dù dòng tíng kàn dòu bǐng。
岂料生还得一处,引袖拭泪悲且庆。qǐ liào shēng hái dé yī chù,yǐn xiù shì lèi bēi qiě qìng。
各言生死两追随,直置心亲无貌敬。gè yán shēng sǐ liǎng zhuī suí,zhí zhì xīn qīn wú mào jìng。
念君又署南荒吏,路指鬼门幽且夐。niàn jūn yòu shǔ nán huāng lì,lù zhǐ guǐ mén yōu qiě xiòng。
三公尽是知音人,曷不荐贤陛下圣。sān gōng jǐn shì zhī yīn rén,hé bù jiàn xián bì xià shèng。
囊空甑倒谁救之,我今一食日还并。náng kōng zèng dào shuí jiù zhī,wǒ jīn yī shí rì hái bìng。
自然忧气损天和,安得康强保天性。zì rán yōu qì sǔn tiān hé,ān dé kāng qiáng bǎo tiān xìng。
断鹤两翅鸣何哀,絷骥四足气空横。duàn hè liǎng chì míng hé āi,zhí jì sì zú qì kōng héng。
今朝寒食行野外,绿杨匝岸蒲生迸。jīn cháo hán shí xíng yě wài,lǜ yáng zā àn pú shēng bèng。
宋玉庭边不见人,轻浪参差鱼动镜。sòng yù tíng biān bù jiàn rén,qīng làng cān chà yú dòng jìng。
自嗟孤贱足瑕疵,特见放纵荷宽政。zì jiē gū jiàn zú xiá cī,tè jiàn fàng zòng hé kuān zhèng。
饮酒宁嫌?底深,题诗尚倚笔锋劲。yǐn jiǔ níng xián dǐ shēn,tí shī shàng yǐ bǐ fēng jìn。
明宵故欲相就醉,有月莫愁当火令。míng xiāo gù yù xiāng jiù zuì,yǒu yuè mò chóu dāng huǒ lìng。

忆昨行和张十一

韩愈

忆昨夹钟之吕初吹灰,上公礼罢元侯回。yì zuó jiā zhōng zhī lǚ chū chuī huī,shàng gōng lǐ bà yuán hóu huí。
车载牲牢瓮舁酒,并召宾客延邹枚。chē zài shēng láo wèng yú jiǔ,bìng zhào bīn kè yán zōu méi。
腰金首翠光照耀,丝竹迥发清以哀。yāo jīn shǒu cuì guāng zhào yào,sī zhú jiǒng fā qīng yǐ āi。
青天白日花草丽,玉斝屡举倾金罍。qīng tiān bái rì huā cǎo lì,yù jiǎ lǚ jǔ qīng jīn léi。
张君名声座所属,起舞先醉长松摧。zhāng jūn míng shēng zuò suǒ shǔ,qǐ wǔ xiān zuì zhǎng sōng cuī。
宿酲未解旧痁作,深室静卧闻风雷。sù chéng wèi jiě jiù shān zuò,shēn shì jìng wò wén fēng léi。
自期殒命在春序,屈指数日怜婴孩。zì qī yǔn mìng zài chūn xù,qū zhǐ shù rì lián yīng hái。
危辞苦语感我耳,泪落不掩何漼漼。wēi cí kǔ yǔ gǎn wǒ ěr,lèi luò bù yǎn hé cuǐ cuǐ。
念昔从君渡湘水,大帆夜划穷高桅。niàn xī cóng jūn dù xiāng shuǐ,dà fān yè huà qióng gāo wéi。
阳山鸟路出临武,驿马拒地驱频隤。yáng shān niǎo lù chū lín wǔ,yì mǎ jù dì qū pín tuí。
践蛇茹蛊不择死,忽有飞诏从天来。jiàn shé rú gǔ bù zé sǐ,hū yǒu fēi zhào cóng tiān lái。
伾文未揃崖州炽,虽得赦宥恒愁猜。pī wén wèi jiǎn yá zhōu chì,suī dé shè yòu héng chóu cāi。
近者三奸悉破碎,羽窟无底幽黄能。jìn zhě sān jiān xī pò suì,yǔ kū wú dǐ yōu huáng néng。
眼中了了见乡国,知有归日眉方开。yǎn zhōng le le jiàn xiāng guó,zhī yǒu guī rì méi fāng kāi。
今君纵署天涯吏,投檄北去何难哉。jīn jūn zòng shǔ tiān yá lì,tóu xí běi qù hé nán zāi。
无妄之忧勿药喜,一善自足禳千灾。wú wàng zhī yōu wù yào xǐ,yī shàn zì zú ráng qiān zāi。
头轻目朗肌骨健,古剑新斸磨尘埃。tóu qīng mù lǎng jī gǔ jiàn,gǔ jiàn xīn zhǔ mó chén āi。
殃消祸散百福并,从此直至耇与鲐。yāng xiāo huò sàn bǎi fú bìng,cóng cǐ zhí zhì gǒu yǔ tái。
嵩山东头伊洛岸,胜事不假须穿栽。sōng shān dōng tóu yī luò àn,shèng shì bù jiǎ xū chuān zāi。
君当先行我待满,沮溺可继穷年推。jūn dāng xiān xíng wǒ dài mǎn,jǔ nì kě jì qióng nián tuī。

刘生诗

韩愈

生名师命其姓刘,自少轩轾非常俦。shēng míng shī mìng qí xìng liú,zì shǎo xuān zhì fēi cháng chóu。
弃家如遗来远游,东走梁宋暨扬州。qì jiā rú yí lái yuǎn yóu,dōng zǒu liáng sòng jì yáng zhōu。
遂凌大江极东陬,洪涛舂天禹穴幽。suì líng dà jiāng jí dōng zōu,hóng tāo chōng tiān yǔ xué yōu。
越女一笑三年留,南逾横岭入炎州。yuè nǚ yī xiào sān nián liú,nán yú héng lǐng rù yán zhōu。
青鲸高磨波山浮,怪魅炫曜堆蛟虬。qīng jīng gāo mó bō shān fú,guài mèi xuàn yào duī jiāo qiú。
山㺑欢噪猩猩游,毒气烁体黄膏流。shān shān huān zào xīng xīng yóu,dú qì shuò tǐ huáng gāo liú。
问胡不归良有由,美酒倾水䏑肥牛。wèn hú bù guī liáng yǒu yóu,měi jiǔ qīng shuǐ dì féi niú。
妖歌慢舞烂不收,倒心回肠为青眸。yāo gē màn wǔ làn bù shōu,dào xīn huí cháng wèi qīng móu。
千金邀顾不可酬,乃独遇之尽绸缪。qiān jīn yāo gù bù kě chóu,nǎi dú yù zhī jǐn chóu móu。
瞥然一饷成十秋,昔须未生今白头。piē rán yī xiǎng chéng shí qiū,xī xū wèi shēng jīn bái tóu。
五管历遍无贤侯,回望万里还家羞。wǔ guǎn lì biàn wú xián hóu,huí wàng wàn lǐ hái jiā xiū。
阳山穷邑惟猿猴,手持钓竿远相投。yáng shān qióng yì wéi yuán hóu,shǒu chí diào gān yuǎn xiāng tóu。
我为罗列陈前修,芟蒿斩蓬利锄耰。wǒ wèi luó liè chén qián xiū,shān hāo zhǎn péng lì chú yōu。
天星回环数才周,文学穰穰囷仓稠。tiān xīng huí huán shù cái zhōu,wén xué ráng ráng qūn cāng chóu。
车轻御良马力优,咄哉识路行勿休,往取将相酬恩雠。chē qīng yù liáng mǎ lì yōu,duō zāi shí lù xíng wù xiū,wǎng qǔ jiāng xiāng chóu ēn chóu。

郑群赠簟

韩愈

蕲州笛竹天下知,郑君所宝尤瑰奇。qí zhōu dí zhú tiān xià zhī,zhèng jūn suǒ bǎo yóu guī qí。
携来当昼不得卧,一府传看黄琉璃。xié lái dāng zhòu bù dé wò,yī fǔ chuán kàn huáng liú lí。
体坚色净又藏节,尽眼凝滑无瑕疵。tǐ jiān sè jìng yòu cáng jié,jǐn yǎn níng huá wú xiá cī。
法曹贫贱众所易,腰腹空大何能为。fǎ cáo pín jiàn zhòng suǒ yì,yāo fù kōng dà hé néng wèi。
自从五月困暑湿,如坐深甑遭蒸炊。zì cóng wǔ yuè kùn shǔ shī,rú zuò shēn zèng zāo zhēng chuī。
手磨袖拂心语口,慢肤多汗真相宜。shǒu mó xiù fú xīn yǔ kǒu,màn fū duō hàn zhēn xiāng yí。
日暮归来独惆怅,有卖直欲倾家资。rì mù guī lái dú chóu chàng,yǒu mài zhí yù qīng jiā zī。
谁谓故人知我意,卷送八尺含风漪。shuí wèi gù rén zhī wǒ yì,juǎn sòng bā chǐ hán fēng yī。
呼奴扫地铺未了,光彩照耀惊童儿。hū nú sǎo dì pù wèi le,guāng cǎi zhào yào jīng tóng ér。
青蝇侧翅蚤虱避,肃肃疑有清飙吹。qīng yíng cè chì zǎo shī bì,sù sù yí yǒu qīng biāo chuī。
倒身甘寝百疾愈,却愿天日恒炎曦。dào shēn gān qǐn bǎi jí yù,què yuàn tiān rì héng yán xī。
明珠青玉不足报,赠子相好无时衰。míng zhū qīng yù bù zú bào,zèng zi xiāng hǎo wú shí shuāi。

丰陵行

韩愈

羽卫煌煌一百里,晓出都门葬天子。yǔ wèi huáng huáng yī bǎi lǐ,xiǎo chū dōu mén zàng tiān zi。
群臣杂沓驰后先,宫官穰穰来不已。qún chén zá dá chí hòu xiān,gōng guān ráng ráng lái bù yǐ。
是时新秋七月初,金神按节炎气除。shì shí xīn qiū qī yuè chū,jīn shén àn jié yán qì chú。
清风飘飘轻雨洒,偃蹇旗旆卷以舒。qīng fēng piāo piāo qīng yǔ sǎ,yǎn jiǎn qí pèi juǎn yǐ shū。
逾梁下坂笳鼓咽,嵽嵲遂走玄宫闾。yú liáng xià bǎn jiā gǔ yàn,dié niè suì zǒu xuán gōng lǘ。
哭声訇天百鸟噪,幽坎昼闭空灵舆。kū shēng hōng tiān bǎi niǎo zào,yōu kǎn zhòu bì kōng líng yú。
皇帝孝心深且远,资送礼备无赢馀。huáng dì xiào xīn shēn qiě yuǎn,zī sòng lǐ bèi wú yíng yú。
设官置卫锁嫔妓,供养朝夕象平居。shè guān zhì wèi suǒ pín jì,gōng yǎng cháo xī xiàng píng jū。
臣闻神道尚清净,三代旧制存诸书。chén wén shén dào shàng qīng jìng,sān dài jiù zhì cún zhū shū。
墓藏庙祭不可乱,欲言非职知何如。mù cáng miào jì bù kě luàn,yù yán fēi zhí zhī hé rú。

游青龙寺赠崔大

韩愈

秋灰初吹季月管,日出卯南晖景短。qiū huī chū chuī jì yuè guǎn,rì chū mǎo nán huī jǐng duǎn。
友生招我佛寺行,正值万株红叶满。yǒu shēng zhāo wǒ fú sì xíng,zhèng zhí wàn zhū hóng yè mǎn。
光华闪壁见神鬼,赫赫炎官张火伞。guāng huá shǎn bì jiàn shén guǐ,hè hè yán guān zhāng huǒ sǎn。
然云烧树火实骈,金乌下啄赪虬卵。rán yún shāo shù huǒ shí pián,jīn wū xià zhuó chēng qiú luǎn。
魂翻眼倒忘处所,赤气冲融无间断。hún fān yǎn dào wàng chù suǒ,chì qì chōng róng wú jiān duàn。
有如流传上古时,九轮照烛乾坤旱。yǒu rú liú chuán shàng gǔ shí,jiǔ lún zhào zhú qián kūn hàn。
二三道士席其间,灵液屡进玻黎碗。èr sān dào shì xí qí jiān,líng yè lǚ jìn bō lí wǎn。
忽惊颜色变韶稚,却信灵仙非怪诞。hū jīng yán sè biàn sháo zhì,què xìn líng xiān fēi guài dàn。
桃源迷路竟茫茫,枣下悲歌徒纂纂。táo yuán mí lù jìng máng máng,zǎo xià bēi gē tú zuǎn zuǎn。
前年岭隅乡思发,踯躅成山开不算。qián nián lǐng yú xiāng sī fā,zhí zhú chéng shān kāi bù suàn。
去岁羁帆湘水明,霜枫千里随归伴。qù suì jī fān xiāng shuǐ míng,shuāng fēng qiān lǐ suí guī bàn。
猿呼鼯啸鹧鸪啼,恻耳酸肠难濯浣。yuán hū wú xiào zhè gū tí,cè ěr suān cháng nán zhuó huàn。
思君携手安能得,今者相从敢辞懒。sī jūn xié shǒu ān néng dé,jīn zhě xiāng cóng gǎn cí lǎn。
由来钝騃寡参寻,况是儒官饱闲散。yóu lái dùn ái guǎ cān xún,kuàng shì rú guān bǎo xián sàn。
惟君与我同怀抱,锄去陵谷置平坦。wéi jūn yǔ wǒ tóng huái bào,chú qù líng gǔ zhì píng tǎn。
年少得途未要忙,时清谏疏尤宜罕。nián shǎo dé tú wèi yào máng,shí qīng jiàn shū yóu yí hǎn。
何人有酒身无事,谁家多竹门可款。hé rén yǒu jiǔ shēn wú shì,shuí jiā duō zhú mén kě kuǎn。
须知节候即风寒,幸及亭午犹妍暖。xū zhī jié hòu jí fēng hán,xìng jí tíng wǔ yóu yán nuǎn。
南山逼冬转清瘦,刻画圭角出崖窾。nán shān bī dōng zhuǎn qīng shòu,kè huà guī jiǎo chū yá kuǎn。
当忧复被冰雪埋,汲汲来窥戒迟缓。dāng yōu fù bèi bīng xuě mái,jí jí lái kuī jiè chí huǎn。