古诗词

题张十八所居

韩愈

君居泥沟上,沟浊萍青青。jūn jū ní gōu shàng,gōu zhuó píng qīng qīng。
蛙欢桥未扫,蝉嘒门长扃。wā huān qiáo wèi sǎo,chán huì mén zhǎng jiōng。
名秩后千品,诗文齐六经。míng zhì hòu qiān pǐn,shī wén qí liù jīng。
端来问奇字,为我讲声形。duān lái wèn qí zì,wèi wǒ jiǎng shēng xíng。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

寄卢仝

韩愈

玉川先生洛城里,破屋数间而已矣。yù chuān xiān shēng luò chéng lǐ,pò wū shù jiān ér yǐ yǐ。
一奴长须不裹头,一婢赤脚老无齿。yī nú zhǎng xū bù guǒ tóu,yī bì chì jiǎo lǎo wú chǐ。
辛勤奉养十馀人,上有慈亲下妻子。xīn qín fèng yǎng shí yú rén,shàng yǒu cí qīn xià qī zi。
先生结发憎俗徒,闭门不出动一纪。xiān shēng jié fā zēng sú tú,bì mén bù chū dòng yī jì。
至今邻僧乞米送,仆忝县尹能不耻。zhì jīn lín sēng qǐ mǐ sòng,pū tiǎn xiàn yǐn néng bù chǐ。
俸钱供给公私馀,时致薄少助祭祀。fèng qián gōng gěi gōng sī yú,shí zhì báo shǎo zhù jì sì。
劝参留守谒大尹,言语才及辄掩耳。quàn cān liú shǒu yè dà yǐn,yán yǔ cái jí zhé yǎn ěr。
水北山人得名声,去年去作幕下士。shuǐ běi shān rén dé míng shēng,qù nián qù zuò mù xià shì。
水南山人又继往,鞍马仆从塞闾里。shuǐ nán shān rén yòu jì wǎng,ān mǎ pū cóng sāi lǘ lǐ。
少室山人索价高,两以谏官徵不起。shǎo shì shān rén suǒ jià gāo,liǎng yǐ jiàn guān zhēng bù qǐ。
彼皆刺口论世事,有力未免遭驱使。bǐ jiē cì kǒu lùn shì shì,yǒu lì wèi miǎn zāo qū shǐ。
先生事业不可量,惟用法律自绳己。xiān shēng shì yè bù kě liàng,wéi yòng fǎ lǜ zì shéng jǐ。
春秋三传束高阁,独抱遗经究终始。chūn qiū sān chuán shù gāo gé,dú bào yí jīng jiū zhōng shǐ。
往年弄笔嘲同异,怪辞惊众谤不已。wǎng nián nòng bǐ cháo tóng yì,guài cí jīng zhòng bàng bù yǐ。
近来自说寻坦途,犹上虚空跨绿駬。jìn lái zì shuō xún tǎn tú,yóu shàng xū kōng kuà lǜ ěr。
去年生儿名添丁,意令与国充耘耔。qù nián shēng ér míng tiān dīng,yì lìng yǔ guó chōng yún zǐ。
国家丁口连四海,岂无农夫亲耒耜。guó jiā dīng kǒu lián sì hǎi,qǐ wú nóng fū qīn lěi sì。
先生抱才终大用,宰相未许终不仕。xiān shēng bào cái zhōng dà yòng,zǎi xiāng wèi xǔ zhōng bù shì。
假如不在陈力列,立言垂范亦足恃。jiǎ rú bù zài chén lì liè,lì yán chuí fàn yì zú shì。
苗裔当蒙十世宥,岂谓贻厥无基阯。miáo yì dāng méng shí shì yòu,qǐ wèi yí jué wú jī zhǐ。
故知忠孝生天性,洁身乱伦安足拟。gù zhī zhōng xiào shēng tiān xìng,jié shēn luàn lún ān zú nǐ。
昨晚长须来下状,隔墙恶少恶难似。zuó wǎn zhǎng xū lái xià zhuàng,gé qiáng è shǎo è nán shì。
每骑屋山下窥阚,浑舍惊怕走折趾。měi qí wū shān xià kuī hǎn,hún shě jīng pà zǒu zhé zhǐ。
凭依婚媾欺官吏,不信令行能禁止。píng yī hūn gòu qī guān lì,bù xìn lìng xíng néng jìn zhǐ。
先生受屈未曾语,忽此来告良有以。xiān shēng shòu qū wèi céng yǔ,hū cǐ lái gào liáng yǒu yǐ。
嗟我身为赤县令,操权不用欲何俟。jiē wǒ shēn wèi chì xiàn lìng,cāo quán bù yòng yù hé qí。
立召贼曹呼伍伯,尽取鼠辈尸诸市。lì zhào zéi cáo hū wǔ bó,jǐn qǔ shǔ bèi shī zhū shì。
先生又遣长须来,如此处置非所喜。xiān shēng yòu qiǎn zhǎng xū lái,rú cǐ chù zhì fēi suǒ xǐ。
况又时当长养节,都邑未可猛政理。kuàng yòu shí dāng zhǎng yǎng jié,dōu yì wèi kě měng zhèng lǐ。
先生固是余所畏,度量不敢窥涯涘。xiān shēng gù shì yú suǒ wèi,dù liàng bù gǎn kuī yá sì。
放纵是谁之过欤,效尤戮仆愧前史。fàng zòng shì shuí zhī guò yú,xiào yóu lù pū kuì qián shǐ。
买羊沽酒谢不敏,偶逢明月曜桃李。mǎi yáng gū jiǔ xiè bù mǐn,ǒu féng míng yuè yào táo lǐ。
先生有意许降临,更遣长须致双鲤。xiān shēng yǒu yì xǔ jiàng lín,gèng qiǎn zhǎng xū zhì shuāng lǐ。

酬司门卢四兄云夫院长望秋作

韩愈

长安雨洗新秋出,极目寒镜开尘函。zhǎng ān yǔ xǐ xīn qiū chū,jí mù hán jìng kāi chén hán。
终南晓望蹋龙尾,倚天更觉青巉巉。zhōng nán xiǎo wàng tà lóng wěi,yǐ tiān gèng jué qīng chán chán。
自知短浅无所补,从事久此穿朝衫。zì zhī duǎn qiǎn wú suǒ bǔ,cóng shì jiǔ cǐ chuān cháo shān。
归来得便即游览,暂似壮马脱重衔。guī lái dé biàn jí yóu lǎn,zàn shì zhuàng mǎ tuō zhòng xián。
曲江荷花盖十里,江湖生目思莫缄。qū jiāng hé huā gài shí lǐ,jiāng hú shēng mù sī mò jiān。
乐游下瞩无远近,绿槐萍合不可芟。lè yóu xià zhǔ wú yuǎn jìn,lǜ huái píng hé bù kě shān。
白首寓居谁借问,平地寸步扃云岩。bái shǒu yù jū shuí jiè wèn,píng dì cùn bù jiōng yún yán。
云夫吾兄有狂气,嗜好与俗殊酸咸。yún fū wú xiōng yǒu kuáng qì,shì hǎo yǔ sú shū suān xián。
日来省我不肯去,论诗说赋相諵諵。rì lái shěng wǒ bù kěn qù,lùn shī shuō fù xiāng nán nán。
望秋一章已惊绝,犹言低抑避谤谗。wàng qiū yī zhāng yǐ jīng jué,yóu yán dī yì bì bàng chán。
若使乘酣骋雄怪,造化何以当镌劖。ruò shǐ chéng hān chěng xióng guài,zào huà hé yǐ dāng juān chán。
嗟我小生值强伴,怯胆变勇神明鉴。jiē wǒ xiǎo shēng zhí qiáng bàn,qiè dǎn biàn yǒng shén míng jiàn。
驰坑跨谷终未悔,为利而止真贪馋。chí kēng kuà gǔ zhōng wèi huǐ,wèi lì ér zhǐ zhēn tān chán。
高揖群公谢名誉,远追甫白感至諴。gāo yī qún gōng xiè míng yù,yuǎn zhuī fǔ bái gǎn zhì xián。
楼头完月不共宿,其奈就缺行攕攕。lóu tóu wán yuè bù gòng sù,qí nài jiù quē xíng xiān xiān。

谁氏子

韩愈

非痴非狂谁氏子,去入王屋称道士。fēi chī fēi kuáng shuí shì zi,qù rù wáng wū chēng dào shì。
白头老母遮门啼,挽断衫袖留不止。bái tóu lǎo mǔ zhē mén tí,wǎn duàn shān xiù liú bù zhǐ。
翠眉新妇年二十,载送还家哭穿市。cuì méi xīn fù nián èr shí,zài sòng hái jiā kū chuān shì。
或云欲学吹凤笙,所慕灵妃媲萧史。huò yún yù xué chuī fèng shēng,suǒ mù líng fēi pì xiāo shǐ。
又云时俗轻寻常,力行险怪取贵仕。yòu yún shí sú qīng xún cháng,lì xíng xiǎn guài qǔ guì shì。
神仙虽然有传说,知者尽知其妄矣。shén xiān suī rán yǒu chuán shuō,zhī zhě jǐn zhī qí wàng yǐ。
圣君贤相安可欺,乾死穷山竟何俟。shèng jūn xián xiāng ān kě qī,qián sǐ qióng shān jìng hé qí。
呜呼余心诚岂弟,愿往教诲究终始。wū hū yú xīn chéng qǐ dì,yuàn wǎng jiào huì jiū zhōng shǐ。
罚一劝百政之经,不从而诛未晚耳。fá yī quàn bǎi zhèng zhī jīng,bù cóng ér zhū wèi wǎn ěr。
谁其友亲能哀怜,写吾此诗持送似。shuí qí yǒu qīn néng āi lián,xiě wú cǐ shī chí sòng shì。

河南令舍池台

韩愈

灌池才盈五六丈,筑台不过七八尺。guàn chí cái yíng wǔ liù zhàng,zhù tái bù guò qī bā chǐ。
欲将层级压篱落,未许波澜量斗石。yù jiāng céng jí yā lí luò,wèi xǔ bō lán liàng dòu shí。
规摹虽巧何足夸,景趣不远真可惜。guī mó suī qiǎo hé zú kuā,jǐng qù bù yuǎn zhēn kě xī。
长令人吏远趋走,已有蛙黾助狼籍。zhǎng lìng rén lì yuǎn qū zǒu,yǐ yǒu wā mǐn zhù láng jí。

送无本师归范阳

韩愈

无本于为文,身大不及胆。wú běn yú wèi wén,shēn dà bù jí dǎn。
吾尝示之难,勇往无不敢。wú cháng shì zhī nán,yǒng wǎng wú bù gǎn。
蛟龙弄角牙,造次欲手揽。jiāo lóng nòng jiǎo yá,zào cì yù shǒu lǎn。
众鬼囚大幽,下觑袭玄窞。zhòng guǐ qiú dà yōu,xià qù xí xuán dàn。
天阳熙四海,注视首不颔。tiān yáng xī sì hǎi,zhù shì shǒu bù hàn。
鲸鹏相摩窣,两举快一啖。jīng péng xiāng mó sū,liǎng jǔ kuài yī dàn。
夫岂能必然,固已谢黯黮。fū qǐ néng bì rán,gù yǐ xiè àn dǎn。
狂词肆滂葩,低昂见舒惨。kuáng cí sì pāng pā,dī áng jiàn shū cǎn。
奸穷怪变得,往往造平澹。jiān qióng guài biàn dé,wǎng wǎng zào píng dàn。
蜂蝉碎锦缬,绿池披菡萏。fēng chán suì jǐn xié,lǜ chí pī hàn dàn。
芝英擢荒榛,孤翮起连菼。zhī yīng zhuó huāng zhēn,gū hé qǐ lián tǎn。
家住幽都远,未识气先感。jiā zhù yōu dōu yuǎn,wèi shí qì xiān gǎn。
来寻吾何能,无殊嗜昌歜。lái xún wú hé néng,wú shū shì chāng chù。
始见洛阳春,桃枝缀红糁。shǐ jiàn luò yáng chūn,táo zhī zhuì hóng sǎn。
遂来长安里,时卦转习坎。suì lái zhǎng ān lǐ,shí guà zhuǎn xí kǎn。
老懒无斗心,久不事铅椠。lǎo lǎn wú dòu xīn,jiǔ bù shì qiān qiàn。
欲以金帛酬,举室常顑颔。yù yǐ jīn bó chóu,jǔ shì cháng kǎn hàn。
念当委我去,雪霜刻以憯。niàn dāng wěi wǒ qù,xuě shuāng kè yǐ cǎn。
狞飙搅空衢,天地与顿撼。níng biāo jiǎo kōng qú,tiān dì yǔ dùn hàn。
勉率吐歌诗,慰女别后览。miǎn lǜ tǔ gē shī,wèi nǚ bié hòu lǎn。

双鸟诗

韩愈

双鸟海外来,飞飞到中州。shuāng niǎo hǎi wài lái,fēi fēi dào zhōng zhōu。
一鸟落城市,一鸟集岩幽。yī niǎo luò chéng shì,yī niǎo jí yán yōu。
不得相伴鸣,尔来三千秋。bù dé xiāng bàn míng,ěr lái sān qiān qiū。
两鸟各闭口,万象衔口头。liǎng niǎo gè bì kǒu,wàn xiàng xián kǒu tóu。
春风卷地起,百鸟皆飘浮。chūn fēng juǎn dì qǐ,bǎi niǎo jiē piāo fú。
两鸟忽相逢,百日鸣不休。liǎng niǎo hū xiāng féng,bǎi rì míng bù xiū。
有耳聒皆聋,有口反自羞。yǒu ěr guā jiē lóng,yǒu kǒu fǎn zì xiū。
百舌旧饶声,从此恒低头。bǎi shé jiù ráo shēng,cóng cǐ héng dī tóu。
得病不呻唤,泯默至死休。dé bìng bù shēn huàn,mǐn mò zhì sǐ xiū。
雷公告天公,百物须膏油。léi gōng gào tiān gōng,bǎi wù xū gāo yóu。
自从两鸟鸣,聒乱雷声收。zì cóng liǎng niǎo míng,guā luàn léi shēng shōu。
鬼神怕嘲咏,造化皆停留。guǐ shén pà cháo yǒng,zào huà jiē tíng liú。
草木有微情,挑抉示九州。cǎo mù yǒu wēi qíng,tiāo jué shì jiǔ zhōu。
虫鼠诚微物,不堪苦诛求。chóng shǔ chéng wēi wù,bù kān kǔ zhū qiú。
不停两鸟鸣,百物皆生愁。bù tíng liǎng niǎo míng,bǎi wù jiē shēng chóu。
不停两鸟鸣,自此无春秋。bù tíng liǎng niǎo míng,zì cǐ wú chūn qiū。
不停两鸟鸣,日月难旋辀。bù tíng liǎng niǎo míng,rì yuè nán xuán zhōu。
不停两鸟鸣,大法失九畴。bù tíng liǎng niǎo míng,dà fǎ shī jiǔ chóu。
周公不为公,孔丘不为丘。zhōu gōng bù wèi gōng,kǒng qiū bù wèi qiū。
天公怪两鸟,各捉一处囚。tiān gōng guài liǎng niǎo,gè zhuō yī chù qiú。
百虫与百鸟,然后鸣啾啾。bǎi chóng yǔ bǎi niǎo,rán hòu míng jiū jiū。
两鸟既别处,闭声省愆尤。liǎng niǎo jì bié chù,bì shēng shěng qiān yóu。
朝食千头龙,暮食千头牛。cháo shí qiān tóu lóng,mù shí qiān tóu niú。
朝饮河生尘,暮饮海绝流。cháo yǐn hé shēng chén,mù yǐn hǎi jué liú。
还当三千秋,更起鸣相酬。hái dāng sān qiān qiū,gèng qǐ míng xiāng chóu。

赠刘师服

韩愈

羡君齿牙牢且洁,大肉硬饼如刀截。xiàn jūn chǐ yá láo qiě jié,dà ròu yìng bǐng rú dāo jié。
我今呀豁落者多,所存十馀皆兀臲。wǒ jīn ya huō luò zhě duō,suǒ cún shí yú jiē wù niè。
匙抄烂饭稳送之,合口软嚼如牛呞。shi chāo làn fàn wěn sòng zhī,hé kǒu ruǎn jué rú niú shī。
妻儿恐我生怅望,盘中不饤栗与梨。qī ér kǒng wǒ shēng chàng wàng,pán zhōng bù dìng lì yǔ lí。
只今年才四十五,后日悬知渐莽卤。zhǐ jīn nián cái sì shí wǔ,hòu rì xuán zhī jiàn mǎng lǔ。
朱颜皓颈讶莫亲,此外诸馀谁更数。zhū yán hào jǐng yà mò qīn,cǐ wài zhū yú shuí gèng shù。
忆昔太公仕进初,口含两齿无赢馀。yì xī tài gōng shì jìn chū,kǒu hán liǎng chǐ wú yíng yú。
虞翻十三比岂少,遂自惋恨形于书。yú fān shí sān bǐ qǐ shǎo,suì zì wǎn hèn xíng yú shū。
丈夫命存百无害,谁能点检形骸外。zhàng fū mìng cún bǎi wú hài,shuí néng diǎn jiǎn xíng hái wài。
巨缗东钓傥可期,与子共饱鲸鱼脍。jù mín dōng diào tǎng kě qī,yǔ zi gòng bǎo jīng yú kuài。

题炭谷湫祠堂

韩愈

万生都阳明,幽暗鬼所寰。wàn shēng dōu yáng míng,yōu àn guǐ suǒ huán。
嗟龙独何智,出入人鬼间。jiē lóng dú hé zhì,chū rù rén guǐ jiān。
不知谁为助,若执造化关。bù zhī shuí wèi zhù,ruò zhí zào huà guān。
厌处平地水,巢居插天山。yàn chù píng dì shuǐ,cháo jū chā tiān shān。
列峰若攒指,石盂仰环环。liè fēng ruò zǎn zhǐ,shí yú yǎng huán huán。
巨灵高其捧,保此一掬悭。jù líng gāo qí pěng,bǎo cǐ yī jū qiān。
森沈固含蓄,本以储阴奸。sēn shěn gù hán xù,běn yǐ chǔ yīn jiān。
鱼鳖蒙拥护,群嬉傲天顽。yú biē méng yōng hù,qún xī ào tiān wán。
翾翾栖托禽,飞飞一何闲。xuān xuān qī tuō qín,fēi fēi yī hé xián。
祠堂像侔真,擢玉纡烟鬟。cí táng xiàng móu zhēn,zhuó yù yū yān huán。
群怪俨伺候,恩威在其颜。qún guài yǎn cì hòu,ēn wēi zài qí yán。
我来日正中,悚惕思先还。wǒ lái rì zhèng zhōng,sǒng tì sī xiān hái。
寄立尺寸地,敢言来途艰。jì lì chǐ cùn dì,gǎn yán lái tú jiān。
吁无吹毛刃,血此牛蹄殷。xū wú chuī máo rèn,xuè cǐ niú tí yīn。
至令乘水旱,鼓舞寡与鳏。zhì lìng chéng shuǐ hàn,gǔ wǔ guǎ yǔ guān。
林丛镇冥冥,穷年无由删。lín cóng zhèn míng míng,qióng nián wú yóu shān。
妍英杂艳实,星琐黄朱斑。yán yīng zá yàn shí,xīng suǒ huáng zhū bān。
石级皆险滑,颠跻莫牵攀。shí jí jiē xiǎn huá,diān jī mò qiān pān。
龙区雏众碎,付与宿已颁。lóng qū chú zhòng suì,fù yǔ sù yǐ bān。
弃去可奈何,吾其死茅菅。qì qù kě nài hé,wú qí sǐ máo jiān。

送陆畅归江南

韩愈

举举江南子,名以能诗闻。jǔ jǔ jiāng nán zi,míng yǐ néng shī wén。
一来取高第,官佐东宫军。yī lái qǔ gāo dì,guān zuǒ dōng gōng jūn。
迎妇丞相府,夸映秀士群。yíng fù chéng xiāng fǔ,kuā yìng xiù shì qún。
鸾鸣桂树间,观者何缤纷。luán míng guì shù jiān,guān zhě hé bīn fēn。
人事喜颠倒,旦夕异所云。rén shì xǐ diān dào,dàn xī yì suǒ yún。
萧萧青云干,遂逐荆棘焚。xiāo xiāo qīng yún gàn,suì zhú jīng jí fén。
岁晚鸿雁过,乡思见新文。suì wǎn hóng yàn guò,xiāng sī jiàn xīn wén。
践此秦关雪,家彼吴洲云。jiàn cǐ qín guān xuě,jiā bǐ wú zhōu yún。
悲啼上车女,骨肉不可分。bēi tí shàng chē nǚ,gǔ ròu bù kě fēn。
感慨都门别,丈夫酒方醺。gǎn kǎi dōu mén bié,zhàng fū jiǔ fāng xūn。
我实门下士,力薄蚋与蚊。wǒ shí mén xià shì,lì báo ruì yǔ wén。
受恩不即报,永负湘中坟。shòu ēn bù jí bào,yǒng fù xiāng zhōng fén。

送进士刘师服东归

韩愈

猛虎落槛阱,坐食如孤㹠。měng hǔ luò kǎn jǐng,zuò shí rú gū tún。
丈夫在富贵,岂必守一门。zhàng fū zài fù guì,qǐ bì shǒu yī mén。
公心有勇气,公口有直言。gōng xīn yǒu yǒng qì,gōng kǒu yǒu zhí yán。
奈何任埋没,不自求腾轩。nài hé rèn mái méi,bù zì qiú téng xuān。
仆本亦进士,颇尝究根源。pū běn yì jìn shì,pǒ cháng jiū gēn yuán。
由来骨鲠材,喜被软弱吞。yóu lái gǔ gěng cái,xǐ bèi ruǎn ruò tūn。
低头受侮笑,隐忍硉兀冤。dī tóu shòu wǔ xiào,yǐn rěn lù wù yuān。
泥雨城东路,夏槐作云屯。ní yǔ chéng dōng lù,xià huái zuò yún tún。
还家虽阙短,指日亲晨飧。hái jiā suī quē duǎn,zhǐ rì qīn chén sūn。
携持令名归,自足贻家尊。xié chí lìng míng guī,zì zú yí jiā zūn。
时节不可玩,亲交可攀援。shí jié bù kě wán,qīn jiāo kě pān yuán。
勉来取金紫,勿久休中园。miǎn lái qǔ jīn zǐ,wù jiǔ xiū zhōng yuán。

嘲鲁连子

韩愈

鲁连细而黠,有似黄鹞子。lǔ lián xì ér xiá,yǒu shì huáng yào zi。
田巴兀老苍,怜汝矜爪觜。tián bā wù lǎo cāng,lián rǔ jīn zhǎo zī。
开端要惊人,雄跨吾厌矣。kāi duān yào jīng rén,xióng kuà wú yàn yǐ。
高拱禅鸿声,若辍一杯水。gāo gǒng chán hóng shēng,ruò chuò yī bēi shuǐ。
独称唐虞贤,顾未知之耳。dú chēng táng yú xián,gù wèi zhī zhī ěr。

赠张籍

韩愈

吾老著读书,馀事不挂眼。wú lǎo zhù dú shū,yú shì bù guà yǎn。
有儿虽甚怜,教示不免简。yǒu ér suī shén lián,jiào shì bù miǎn jiǎn。
君来好呼出,踉蹡越门限。jūn lái hǎo hū chū,liáng qiāng yuè mén xiàn。
惧其无所知,见则先愧赧。jù qí wú suǒ zhī,jiàn zé xiān kuì nǎn。
昨因有缘事,上马插手版。zuó yīn yǒu yuán shì,shàng mǎ chā shǒu bǎn。
留君住厅食,使立侍盘?。liú jūn zhù tīng shí,shǐ lì shì pán。
薄暮归见君,迎我笑而莞。báo mù guī jiàn jūn,yíng wǒ xiào ér guǎn。
指渠相贺言,此是黄金产。zhǐ qú xiāng hè yán,cǐ shì huáng jīn chǎn。
吾爱其风骨,粹美无可拣。wú ài qí fēng gǔ,cuì měi wú kě jiǎn。
试将诗义授,如以肉贯丳。shì jiāng shī yì shòu,rú yǐ ròu guàn chǎn。
开祛露毫末,自得高蹇嵼。kāi qū lù háo mò,zì dé gāo jiǎn chǎn。
我身蹈丘轲,爵位不早绾。wǒ shēn dǎo qiū kē,jué wèi bù zǎo wǎn。
固宜长有人,文章绍编刬。gù yí zhǎng yǒu rén,wén zhāng shào biān chǎn。
感荷君子德,恍若乘朽栈。gǎn hé jūn zi dé,huǎng ruò chéng xiǔ zhàn。
召令吐所记,解摘了瑟僩。zhào lìng tǔ suǒ jì,jiě zhāi le sè xiàn。
顾视窗壁间,亲戚竞觇矕。gù shì chuāng bì jiān,qīn qī jìng chān mǎn。
喜气排寒冬,逼耳鸣睍睆。xǐ qì pái hán dōng,bī ěr míng xiàn huàn。
如今更谁恨,便可耕灞浐。rú jīn gèng shuí hèn,biàn kě gēng bà chǎn。

卢郎中云夫寄示送盘谷子诗两章歌以和之

韩愈

昔寻李愿向盘谷,正见高崖巨壁争开张。xī xún lǐ yuàn xiàng pán gǔ,zhèng jiàn gāo yá jù bì zhēng kāi zhāng。
是时新晴天井溢,谁把长剑倚太行。shì shí xīn qíng tiān jǐng yì,shuí bǎ zhǎng jiàn yǐ tài xíng。
冲风吹破落天外,飞雨白日洒洛阳。chōng fēng chuī pò luò tiān wài,fēi yǔ bái rì sǎ luò yáng。
东蹈燕川食旷野,有馈木蕨芽满筐。dōng dǎo yàn chuān shí kuàng yě,yǒu kuì mù jué yá mǎn kuāng。
马头溪深不可厉,借车载过水入箱。mǎ tóu xī shēn bù kě lì,jiè chē zài guò shuǐ rù xiāng。
平沙绿浪榜方口,雁鸭飞起穿垂杨。píng shā lǜ làng bǎng fāng kǒu,yàn yā fēi qǐ chuān chuí yáng。
穷探极览颇恣横,物外日月本不忙。qióng tàn jí lǎn pǒ zì héng,wù wài rì yuè běn bù máng。
归来辛苦欲谁为,坐令再往之计堕眇芒。guī lái xīn kǔ yù shuí wèi,zuò lìng zài wǎng zhī jì duò miǎo máng。
闭门长安三日雪,推书扑笔歌慨慷。bì mén zhǎng ān sān rì xuě,tuī shū pū bǐ gē kǎi kāng。
旁无壮士遣属和,远忆卢老诗颠狂。páng wú zhuàng shì qiǎn shǔ hé,yuǎn yì lú lǎo shī diān kuáng。
开缄忽睹送归作,字向纸上皆轩昂。kāi jiān hū dǔ sòng guī zuò,zì xiàng zhǐ shàng jiē xuān áng。
又知李侯竟不顾,方冬独入崔嵬藏。yòu zhī lǐ hóu jìng bù gù,fāng dōng dú rù cuī wéi cáng。
我今进退几时决,十年蠢蠢随朝行。wǒ jīn jìn tuì jǐ shí jué,shí nián chǔn chǔn suí cháo xíng。
家请官供不报答,何异雀鼠偷太仓。jiā qǐng guān gōng bù bào dá,hé yì què shǔ tōu tài cāng。
行抽手版付丞相,不待弹劾还耕桑。xíng chōu shǒu bǎn fù chéng xiāng,bù dài dàn hé hái gēng sāng。

寄皇甫湜

韩愈

敲门惊昼睡,问报睦州吏。qiāo mén jīng zhòu shuì,wèn bào mù zhōu lì。
手把一封书,上有皇甫字。shǒu bǎ yī fēng shū,shàng yǒu huáng fǔ zì。
拆书放床头,涕与泪垂四。chāi shū fàng chuáng tóu,tì yǔ lèi chuí sì。
昏昏还就枕,惘惘梦相值。hūn hūn hái jiù zhěn,wǎng wǎng mèng xiāng zhí。
悲哉无奇术,安得生两翅。bēi zāi wú qí shù,ān dé shēng liǎng chì。

病中赠张十八

韩愈

中虚得暴下,避冷卧北窗。zhōng xū dé bào xià,bì lěng wò běi chuāng。
不蹋晓鼓朝,安眠听逢逢。bù tà xiǎo gǔ cháo,ān mián tīng féng féng。
籍也处闾里,抱能未施邦。jí yě chù lǘ lǐ,bào néng wèi shī bāng。
文章自娱戏,金石日击撞。wén zhāng zì yú xì,jīn shí rì jī zhuàng。
龙文百斛鼎,笔力可独扛。lóng wén bǎi hú dǐng,bǐ lì kě dú káng。
谈舌久不掉,非君亮谁双。tán shé jiǔ bù diào,fēi jūn liàng shuí shuāng。
扶几导之言,曲节初摐摐。fú jǐ dǎo zhī yán,qū jié chū chuāng chuāng。
半途喜开凿,派别失大江。bàn tú xǐ kāi záo,pài bié shī dà jiāng。
吾欲盈其气,不令见麾幢。wú yù yíng qí qì,bù lìng jiàn huī chuáng。
牛羊满田野,解旆束空杠。niú yáng mǎn tián yě,jiě pèi shù kōng gāng。
倾尊与斟酌,四壁堆罂缸。qīng zūn yǔ zhēn zhuó,sì bì duī yīng gāng。
玄帷隔雪风,照炉钉明釭。xuán wéi gé xuě fēng,zhào lú dīng míng gāng。
夜阑纵捭阖,哆口疏眉厖。yè lán zòng bǎi hé,duō kǒu shū méi páng。
势侔高阳翁,坐约齐横降。shì móu gāo yáng wēng,zuò yuē qí héng jiàng。
连日挟所有,形躯顿膀肛。lián rì xié suǒ yǒu,xíng qū dùn bǎng gāng。
将归乃徐谓,子言得无哤。jiāng guī nǎi xú wèi,zi yán dé wú máng。
回军与角逐,斫树收穷庞。huí jūn yǔ jiǎo zhú,zhuó shù shōu qióng páng。
雌声吐款要,酒壶缀羊腔。cí shēng tǔ kuǎn yào,jiǔ hú zhuì yáng qiāng。
君乃昆仑渠,籍乃岭头泷。jūn nǎi kūn lún qú,jí nǎi lǐng tóu lóng。
譬如蚁蛭微,讵可陵崆㟅。pì rú yǐ zhì wēi,jù kě líng kōng yáng。
幸愿终赐之,斩拔蘖与桩。xìng yuàn zhōng cì zhī,zhǎn bá niè yǔ zhuāng。
从此识归处,东流水淙淙。cóng cǐ shí guī chù,dōng liú shuǐ cóng cóng。