古诗词

寄卢仝

韩愈

玉川先生洛城里,破屋数间而已矣。yù chuān xiān shēng luò chéng lǐ,pò wū shù jiān ér yǐ yǐ。
一奴长须不裹头,一婢赤脚老无齿。yī nú zhǎng xū bù guǒ tóu,yī bì chì jiǎo lǎo wú chǐ。
辛勤奉养十馀人,上有慈亲下妻子。xīn qín fèng yǎng shí yú rén,shàng yǒu cí qīn xià qī zi。
先生结发憎俗徒,闭门不出动一纪。xiān shēng jié fā zēng sú tú,bì mén bù chū dòng yī jì。
至今邻僧乞米送,仆忝县尹能不耻。zhì jīn lín sēng qǐ mǐ sòng,pū tiǎn xiàn yǐn néng bù chǐ。
俸钱供给公私馀,时致薄少助祭祀。fèng qián gōng gěi gōng sī yú,shí zhì báo shǎo zhù jì sì。
劝参留守谒大尹,言语才及辄掩耳。quàn cān liú shǒu yè dà yǐn,yán yǔ cái jí zhé yǎn ěr。
水北山人得名声,去年去作幕下士。shuǐ běi shān rén dé míng shēng,qù nián qù zuò mù xià shì。
水南山人又继往,鞍马仆从塞闾里。shuǐ nán shān rén yòu jì wǎng,ān mǎ pū cóng sāi lǘ lǐ。
少室山人索价高,两以谏官徵不起。shǎo shì shān rén suǒ jià gāo,liǎng yǐ jiàn guān zhēng bù qǐ。
彼皆刺口论世事,有力未免遭驱使。bǐ jiē cì kǒu lùn shì shì,yǒu lì wèi miǎn zāo qū shǐ。
先生事业不可量,惟用法律自绳己。xiān shēng shì yè bù kě liàng,wéi yòng fǎ lǜ zì shéng jǐ。
春秋三传束高阁,独抱遗经究终始。chūn qiū sān chuán shù gāo gé,dú bào yí jīng jiū zhōng shǐ。
往年弄笔嘲同异,怪辞惊众谤不已。wǎng nián nòng bǐ cháo tóng yì,guài cí jīng zhòng bàng bù yǐ。
近来自说寻坦途,犹上虚空跨绿駬。jìn lái zì shuō xún tǎn tú,yóu shàng xū kōng kuà lǜ ěr。
去年生儿名添丁,意令与国充耘耔。qù nián shēng ér míng tiān dīng,yì lìng yǔ guó chōng yún zǐ。
国家丁口连四海,岂无农夫亲耒耜。guó jiā dīng kǒu lián sì hǎi,qǐ wú nóng fū qīn lěi sì。
先生抱才终大用,宰相未许终不仕。xiān shēng bào cái zhōng dà yòng,zǎi xiāng wèi xǔ zhōng bù shì。
假如不在陈力列,立言垂范亦足恃。jiǎ rú bù zài chén lì liè,lì yán chuí fàn yì zú shì。
苗裔当蒙十世宥,岂谓贻厥无基阯。miáo yì dāng méng shí shì yòu,qǐ wèi yí jué wú jī zhǐ。
故知忠孝生天性,洁身乱伦安足拟。gù zhī zhōng xiào shēng tiān xìng,jié shēn luàn lún ān zú nǐ。
昨晚长须来下状,隔墙恶少恶难似。zuó wǎn zhǎng xū lái xià zhuàng,gé qiáng è shǎo è nán shì。
每骑屋山下窥阚,浑舍惊怕走折趾。měi qí wū shān xià kuī hǎn,hún shě jīng pà zǒu zhé zhǐ。
凭依婚媾欺官吏,不信令行能禁止。píng yī hūn gòu qī guān lì,bù xìn lìng xíng néng jìn zhǐ。
先生受屈未曾语,忽此来告良有以。xiān shēng shòu qū wèi céng yǔ,hū cǐ lái gào liáng yǒu yǐ。
嗟我身为赤县令,操权不用欲何俟。jiē wǒ shēn wèi chì xiàn lìng,cāo quán bù yòng yù hé qí。
立召贼曹呼伍伯,尽取鼠辈尸诸市。lì zhào zéi cáo hū wǔ bó,jǐn qǔ shǔ bèi shī zhū shì。
先生又遣长须来,如此处置非所喜。xiān shēng yòu qiǎn zhǎng xū lái,rú cǐ chù zhì fēi suǒ xǐ。
况又时当长养节,都邑未可猛政理。kuàng yòu shí dāng zhǎng yǎng jié,dōu yì wèi kě měng zhèng lǐ。
先生固是余所畏,度量不敢窥涯涘。xiān shēng gù shì yú suǒ wèi,dù liàng bù gǎn kuī yá sì。
放纵是谁之过欤,效尤戮仆愧前史。fàng zòng shì shuí zhī guò yú,xiào yóu lù pū kuì qián shǐ。
买羊沽酒谢不敏,偶逢明月曜桃李。mǎi yáng gū jiǔ xiè bù mǐn,ǒu féng míng yuè yào táo lǐ。
先生有意许降临,更遣长须致双鲤。xiān shēng yǒu yì xǔ jiàng lín,gèng qiǎn zhǎng xū zhì shuāng lǐ。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

题张十八所居

韩愈

君居泥沟上,沟浊萍青青。jūn jū ní gōu shàng,gōu zhuó píng qīng qīng。
蛙欢桥未扫,蝉嘒门长扃。wā huān qiáo wèi sǎo,chán huì mén zhǎng jiōng。
名秩后千品,诗文齐六经。míng zhì hòu qiān pǐn,shī wén qí liù jīng。
端来问奇字,为我讲声形。duān lái wèn qí zì,wèi wǒ jiǎng shēng xíng。

宿龙宫滩

韩愈

浩浩复汤汤,滩声抑更扬。hào hào fù tāng tāng,tān shēng yì gèng yáng。
奔流疑激电,惊浪似浮霜。bēn liú yí jī diàn,jīng làng shì fú shuāng。
梦觉灯生晕,宵残雨送凉。mèng jué dēng shēng yūn,xiāo cán yǔ sòng liáng。
如何连晓语,一半是思乡。rú hé lián xiǎo yǔ,yī bàn shì sī xiāng。

次同

韩愈

今日是何朝,天晴物色饶。jīn rì shì hé cháo,tiān qíng wù sè ráo。
落英千尺堕,游丝百丈飘。luò yīng qiān chǐ duò,yóu sī bǎi zhàng piāo。
泄乳交岩脉,悬流揭浪标。xiè rǔ jiāo yán mài,xuán liú jiē làng biāo。
无心思岭北,猿鸟莫相撩。wú xīn sī lǐng běi,yuán niǎo mò xiāng liāo。

郴州祈雨

韩愈

乞雨女郎魂,炰羞洁且繁。qǐ yǔ nǚ láng hún,páo xiū jié qiě fán。
庙开鼯鼠叫,神降越巫言。miào kāi wú shǔ jiào,shén jiàng yuè wū yán。
旱气期销荡,阴官想骏奔。hàn qì qī xiāo dàng,yīn guān xiǎng jùn bēn。
行看五马入,萧飒已随轩。xíng kàn wǔ mǎ rù,xiāo sà yǐ suí xuān。

晚泊江口

韩愈

郡城朝解缆,江岸暮依村。jùn chéng cháo jiě lǎn,jiāng àn mù yī cūn。
二女竹上泪,孤臣水底魂。èr nǚ zhú shàng lèi,gū chén shuǐ dǐ hún。
双双归蜇燕,一一叫群猿。shuāng shuāng guī zhē yàn,yī yī jiào qún yuán。
回首那闻语,空看别袖翻。huí shǒu nà wén yǔ,kōng kàn bié xiù fān。

木芙蓉

韩愈

新开寒露丛,远比水间红。xīn kāi hán lù cóng,yuǎn bǐ shuǐ jiān hóng。
艳色宁相妒,嘉名偶自同。yàn sè níng xiāng dù,jiā míng ǒu zì tóng。
采江官渡晚,搴木古祠空。cǎi jiāng guān dù wǎn,qiān mù gǔ cí kōng。
愿得勤来看,无令便逐风。yuàn dé qín lái kàn,wú lìng biàn zhú fēng。

梁国惠康公主挽歌二首

韩愈

定谥芳声远,移封大国新。dìng shì fāng shēng yuǎn,yí fēng dà guó xīn。
巽宫尊长女,台室属良人。xùn gōng zūn zhǎng nǚ,tái shì shǔ liáng rén。
河汉重泉夜,梧桐半树春。hé hàn zhòng quán yè,wú tóng bàn shù chūn。
龙轜非厌翟,还辗禁城尘。lóng ér fēi yàn dí,hái niǎn jìn chéng chén。

梁国惠康公主挽歌二首

韩愈

秦地吹箫女,湘波鼓瑟妃。qín dì chuī xiāo nǚ,xiāng bō gǔ sè fēi。
佩兰初应梦,奔月竟沦辉。pèi lán chū yīng mèng,bēn yuè jìng lún huī。
夫族迎魂去,宫官会葬归。fū zú yíng hún qù,gōng guān huì zàng guī。
从今沁园草,无复更芳菲。cóng jīn qìn yuán cǎo,wú fù gèng fāng fēi。

寒食直归遇雨

韩愈

寒食时看度,春游事已违。hán shí shí kàn dù,chūn yóu shì yǐ wéi。
风光连日直,阴雨半朝归。fēng guāng lián rì zhí,yīn yǔ bàn cháo guī。
不见红毬上,那论彩索飞。bù jiàn hóng qiú shàng,nà lùn cǎi suǒ fēi。
惟将新赐火,向曙著朝衣。wéi jiāng xīn cì huǒ,xiàng shǔ zhù cháo yī。

送李六协律归荆南

韩愈

早日羁游所,春风送客归。zǎo rì jī yóu suǒ,chūn fēng sòng kè guī。
柳花还漠漠,江燕正飞飞。liǔ huā hái mò mò,jiāng yàn zhèng fēi fēi。
歌舞知谁在,宾僚逐使非。gē wǔ zhī shuí zài,bīn liáo zhú shǐ fēi。
宋亭池水绿,莫忘蹋芳菲。sòng tíng chí shuǐ lǜ,mò wàng tà fāng fēi。

游城南十六首题韦氏庄

韩愈

昔者谁能比,今来事不同。xī zhě shuí néng bǐ,jīn lái shì bù tóng。
寂寥青草曲,散漫白榆风。jì liáo qīng cǎo qū,sàn màn bái yú fēng。
架倒藤全落,篱崩竹半空。jià dào téng quán luò,lí bēng zhú bàn kōng。
宁须惆怅立,翻覆本无穷。níng xū chóu chàng lì,fān fù běn wú qióng。

大行皇太后挽歌词三首

韩愈

一纪尊名正,三时孝养荣。yī jì zūn míng zhèng,sān shí xiào yǎng róng。
高居朝圣主,厚德载群生。gāo jū cháo shèng zhǔ,hòu dé zài qún shēng。
武帐虚中禁,玄堂掩太平。wǔ zhàng xū zhōng jìn,xuán táng yǎn tài píng。
秋天笳鼓歇,松柏遍山鸣。qiū tiān jiā gǔ xiē,sōng bǎi biàn shān míng。

大行皇太后挽歌词三首

韩愈

威仪备吉凶,文物杂军容。wēi yí bèi jí xiōng,wén wù zá jūn róng。
配地行新祭,因山托故封。pèi dì xíng xīn jì,yīn shān tuō gù fēng。
凤飞终不返,剑化会相从。fèng fēi zhōng bù fǎn,jiàn huà huì xiāng cóng。
无复临长乐,空闻报晓钟。wú fù lín zhǎng lè,kōng wén bào xiǎo zhōng。

大行皇太后挽歌词三首

韩愈

追攀万国来,警卫百神陪。zhuī pān wàn guó lái,jǐng wèi bǎi shén péi。
画翣登秋殿,容衣入夜台。huà shà dēng qiū diàn,róng yī rù yè tái。
云随仙驭远,风助圣情哀。yún suí xiān yù yuǎn,fēng zhù shèng qíng āi。
只有朝陵日,妆奁一暂开。zhǐ yǒu cháo líng rì,zhuāng lián yī zàn kāi。

同李二十八夜次襄城

韩愈

周楚仍连接,川原乍屈盘。zhōu chǔ réng lián jiē,chuān yuán zhà qū pán。
云垂天不暖,尘涨雪犹乾。yún chuí tiān bù nuǎn,chén zhǎng xuě yóu qián。
印绶归台室,旌旗别将坛。yìn shòu guī tái shì,jīng qí bié jiāng tán。
欲知迎候盛,骑火万星攒。yù zhī yíng hòu shèng,qí huǒ wàn xīng zǎn。
3681234567»