古诗词

寄卢仝

韩愈

玉川先生洛城里,破屋数间而已矣。yù chuān xiān shēng luò chéng lǐ,pò wū shù jiān ér yǐ yǐ。
一奴长须不裹头,一婢赤脚老无齿。yī nú zhǎng xū bù guǒ tóu,yī bì chì jiǎo lǎo wú chǐ。
辛勤奉养十馀人,上有慈亲下妻子。xīn qín fèng yǎng shí yú rén,shàng yǒu cí qīn xià qī zi。
先生结发憎俗徒,闭门不出动一纪。xiān shēng jié fā zēng sú tú,bì mén bù chū dòng yī jì。
至今邻僧乞米送,仆忝县尹能不耻。zhì jīn lín sēng qǐ mǐ sòng,pū tiǎn xiàn yǐn néng bù chǐ。
俸钱供给公私馀,时致薄少助祭祀。fèng qián gōng gěi gōng sī yú,shí zhì báo shǎo zhù jì sì。
劝参留守谒大尹,言语才及辄掩耳。quàn cān liú shǒu yè dà yǐn,yán yǔ cái jí zhé yǎn ěr。
水北山人得名声,去年去作幕下士。shuǐ běi shān rén dé míng shēng,qù nián qù zuò mù xià shì。
水南山人又继往,鞍马仆从塞闾里。shuǐ nán shān rén yòu jì wǎng,ān mǎ pū cóng sāi lǘ lǐ。
少室山人索价高,两以谏官徵不起。shǎo shì shān rén suǒ jià gāo,liǎng yǐ jiàn guān zhēng bù qǐ。
彼皆刺口论世事,有力未免遭驱使。bǐ jiē cì kǒu lùn shì shì,yǒu lì wèi miǎn zāo qū shǐ。
先生事业不可量,惟用法律自绳己。xiān shēng shì yè bù kě liàng,wéi yòng fǎ lǜ zì shéng jǐ。
春秋三传束高阁,独抱遗经究终始。chūn qiū sān chuán shù gāo gé,dú bào yí jīng jiū zhōng shǐ。
往年弄笔嘲同异,怪辞惊众谤不已。wǎng nián nòng bǐ cháo tóng yì,guài cí jīng zhòng bàng bù yǐ。
近来自说寻坦途,犹上虚空跨绿駬。jìn lái zì shuō xún tǎn tú,yóu shàng xū kōng kuà lǜ ěr。
去年生儿名添丁,意令与国充耘耔。qù nián shēng ér míng tiān dīng,yì lìng yǔ guó chōng yún zǐ。
国家丁口连四海,岂无农夫亲耒耜。guó jiā dīng kǒu lián sì hǎi,qǐ wú nóng fū qīn lěi sì。
先生抱才终大用,宰相未许终不仕。xiān shēng bào cái zhōng dà yòng,zǎi xiāng wèi xǔ zhōng bù shì。
假如不在陈力列,立言垂范亦足恃。jiǎ rú bù zài chén lì liè,lì yán chuí fàn yì zú shì。
苗裔当蒙十世宥,岂谓贻厥无基阯。miáo yì dāng méng shí shì yòu,qǐ wèi yí jué wú jī zhǐ。
故知忠孝生天性,洁身乱伦安足拟。gù zhī zhōng xiào shēng tiān xìng,jié shēn luàn lún ān zú nǐ。
昨晚长须来下状,隔墙恶少恶难似。zuó wǎn zhǎng xū lái xià zhuàng,gé qiáng è shǎo è nán shì。
每骑屋山下窥阚,浑舍惊怕走折趾。měi qí wū shān xià kuī hǎn,hún shě jīng pà zǒu zhé zhǐ。
凭依婚媾欺官吏,不信令行能禁止。píng yī hūn gòu qī guān lì,bù xìn lìng xíng néng jìn zhǐ。
先生受屈未曾语,忽此来告良有以。xiān shēng shòu qū wèi céng yǔ,hū cǐ lái gào liáng yǒu yǐ。
嗟我身为赤县令,操权不用欲何俟。jiē wǒ shēn wèi chì xiàn lìng,cāo quán bù yòng yù hé qí。
立召贼曹呼伍伯,尽取鼠辈尸诸市。lì zhào zéi cáo hū wǔ bó,jǐn qǔ shǔ bèi shī zhū shì。
先生又遣长须来,如此处置非所喜。xiān shēng yòu qiǎn zhǎng xū lái,rú cǐ chù zhì fēi suǒ xǐ。
况又时当长养节,都邑未可猛政理。kuàng yòu shí dāng zhǎng yǎng jié,dōu yì wèi kě měng zhèng lǐ。
先生固是余所畏,度量不敢窥涯涘。xiān shēng gù shì yú suǒ wèi,dù liàng bù gǎn kuī yá sì。
放纵是谁之过欤,效尤戮仆愧前史。fàng zòng shì shuí zhī guò yú,xiào yóu lù pū kuì qián shǐ。
买羊沽酒谢不敏,偶逢明月曜桃李。mǎi yáng gū jiǔ xiè bù mǐn,ǒu féng míng yuè yào táo lǐ。
先生有意许降临,更遣长须致双鲤。xiān shēng yǒu yì xǔ jiàng lín,gèng qiǎn zhǎng xū zhì shuāng lǐ。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

奉和虢州刘给事使君

韩愈

湖上新亭好,公来日出初。hú shàng xīn tíng hǎo,gōng lái rì chū chū。
水文浮枕簟,瓦影荫龟鱼。shuǐ wén fú zhěn diàn,wǎ yǐng yīn guī yú。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

汩汩几时休,从春复到秋。gǔ gǔ jǐ shí xiū,cóng chūn fù dào qiū。
只言池未满,池满强交流。zhǐ yán chí wèi mǎn,chí mǎn qiáng jiāo liú。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

竹洞何年有,公初斫竹开。zhú dòng hé nián yǒu,gōng chū zhuó zhú kāi。
洞门无锁钥,俗客不曾来。dòng mén wú suǒ yào,sú kè bù céng lái。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

南馆城阴阔,东湖水气多。nán guǎn chéng yīn kuò,dōng hú shuǐ qì duō。
直须台上看,始奈月明何。zhí xū tái shàng kàn,shǐ nài yuè míng hé。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

自有人知处,那无步往踪。zì yǒu rén zhī chù,nà wú bù wǎng zōng。
莫教安四壁,面面看芙蓉。mò jiào ān sì bì,miàn miàn kàn fú róng。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

蔼蔼溪流慢,梢梢岸筱长。ǎi ǎi xī liú màn,shāo shāo àn xiǎo zhǎng。
穿沙碧簳净,落水紫苞香。chuān shā bì gǎn jìng,luò shuǐ zǐ bāo xiāng。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

闻说游湖棹,寻常到此回。wén shuō yóu hú zhào,xún cháng dào cǐ huí。
应留醒心处,准拟醉时来。yīng liú xǐng xīn chù,zhǔn nǐ zuì shí lái。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

蜂蝶去纷纷,香风隔岸闻。fēng dié qù fēn fēn,xiāng fēng gé àn wén。
欲知花岛处,水上觅红云。yù zhī huā dǎo chù,shuǐ shàng mì hóng yún。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

柳树谁人种,行行夹岸高。liǔ shù shuí rén zhǒng,xíng xíng jiā àn gāo。
莫将条系缆,著处有蝉号。mò jiāng tiáo xì lǎn,zhù chù yǒu chán hào。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

新月迎宵挂,晴云到晚留。xīn yuè yíng xiāo guà,qíng yún dào wǎn liú。
为遮西望眼,终是懒回头。wèi zhē xī wàng yǎn,zhōng shì lǎn huí tóu。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

无尘从不扫,有鸟莫令弹。wú chén cóng bù sǎo,yǒu niǎo mò lìng dàn。
若要添风月,应除数百竿。ruò yào tiān fēng yuè,yīng chú shù bǎi gān。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

风雨秋池上,高荷盖水繁。fēng yǔ qiū chí shàng,gāo hé gài shuǐ fán。
未谙鸣摵摵,那似卷翻翻。wèi ān míng shè shè,nà shì juǎn fān fān。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

罫布畦堪数,枝分水莫寻。guà bù qí kān shù,zhī fēn shuǐ mò xún。
鱼肥知已秀,鹤没觉初深。yú féi zhī yǐ xiù,hè méi jué chū shēn。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

柳巷还飞絮,春馀几许时。liǔ xiàng hái fēi xù,chūn yú jǐ xǔ shí。
吏人休报事,公作送春诗。lì rén xiū bào shì,gōng zuò sòng chūn shī。

奉和虢州刘给事使君

韩愈

源上花初发,公应日日来。yuán shàng huā chū fā,gōng yīng rì rì lái。
丁宁红与紫,慎莫一时开。dīng níng hóng yǔ zǐ,shèn mò yī shí kāi。
3681234567»