古诗词

月蚀诗效

韩愈

元和庚寅斗插子,月十四日三更中。yuán hé gēng yín dòu chā zi,yuè shí sì rì sān gèng zhōng。
森森万木夜僵立,寒气屃奰顽无风。sēn sēn wàn mù yè jiāng lì,hán qì xì bì wán wú fēng。
月形如白盘,完完上天东。yuè xíng rú bái pán,wán wán shàng tiān dōng。
忽然有物来啖之,不知是何虫。hū rán yǒu wù lái dàn zhī,bù zhī shì hé chóng。
如何至神物,遭此狼狈凶。rú hé zhì shén wù,zāo cǐ láng bèi xiōng。
星如撒沙出,攒集争强雄。xīng rú sā shā chū,zǎn jí zhēng qiáng xióng。
油灯不照席,是夕吐燄如长虹。yóu dēng bù zhào xí,shì xī tǔ yàn rú zhǎng hóng。
玉川子,涕泗下,中庭独行。yù chuān zi,tì sì xià,zhōng tíng dú xíng。
念此日月者,为天之眼睛。niàn cǐ rì yuè zhě,wèi tiān zhī yǎn jīng。
此犹不自保,吾道何由行。cǐ yóu bù zì bǎo,wú dào hé yóu xíng。
尝闻古老言,疑是虾蟆精。cháng wén gǔ lǎo yán,yí shì xiā má jīng。
径圆千里纳女腹,何处养女百丑形。jìng yuán qiān lǐ nà nǚ fù,hé chù yǎng nǚ bǎi chǒu xíng。
杷沙脚手钝,谁使女解缘青冥。pá shā jiǎo shǒu dùn,shuí shǐ nǚ jiě yuán qīng míng。
黄帝有四目,帝舜重其明。huáng dì yǒu sì mù,dì shùn zhòng qí míng。
今天祗两目,何故许食使偏盲。jīn tiān zhī liǎng mù,hé gù xǔ shí shǐ piān máng。
尧呼大水浸十日,不惜万国赤子鱼头生。yáo hū dà shuǐ jìn shí rì,bù xī wàn guó chì zi yú tóu shēng。
女于此时若食日,虽食八九无嚵名。nǚ yú cǐ shí ruò shí rì,suī shí bā jiǔ wú chán míng。
赤龙黑鸟烧口热,翎鬣倒侧相搪撑。chì lóng hēi niǎo shāo kǒu rè,líng liè dào cè xiāng táng chēng。
婪酣大肚遭一饱,饥肠彻死无由鸣。lán hān dà dù zāo yī bǎo,jī cháng chè sǐ wú yóu míng。
后时食月罪当死,天罗磕匝何处逃汝刑。hòu shí shí yuè zuì dāng sǐ,tiān luó kē zā hé chù táo rǔ xíng。
玉川子立于庭而言曰,地行贱臣仝。yù chuān zi lì yú tíng ér yán yuē,dì xíng jiàn chén tóng。
再拜敢告上天公,臣有一寸刃。zài bài gǎn gào shàng tiān gōng,chén yǒu yī cùn rèn。
可刳凶蟆肠,无梯可上天。kě kū xiōng má cháng,wú tī kě shàng tiān。
天阶无由有臣踪,寄笺东南风。tiān jiē wú yóu yǒu chén zōng,jì jiān dōng nán fēng。
天门西北祈风通,丁宁附耳莫漏泄。tiān mén xī běi qí fēng tōng,dīng níng fù ěr mò lòu xiè。
薄命正值飞廉慵,东方青色龙。báo mìng zhèng zhí fēi lián yōng,dōng fāng qīng sè lóng。
牙角何呀呀,从官百馀座。yá jiǎo hé ya ya,cóng guān bǎi yú zuò。
嚼啜烦官家,月蚀汝不知。jué chuài fán guān jiā,yuè shí rǔ bù zhī。
安用为龙窟天河,赤鸟司南方。ān yòng wèi lóng kū tiān hé,chì niǎo sī nán fāng。
尾秃翅觰沙,月蚀于汝头。wěi tū chì zhā shā,yuè shí yú rǔ tóu。
汝口开呀呀,虾蟆掠汝两吻过。rǔ kǒu kāi ya ya,xiā má lüè rǔ liǎng wěn guò。
忍学省事不以汝觜啄虾蟆,於菟蹲于西。rěn xué shěng shì bù yǐ rǔ zī zhuó xiā má,yú tú dūn yú xī。
旗旄卫毵㲚,既从白帝祠。qí máo wèi sān shā,jì cóng bái dì cí。
又食于蜡礼有加,忍令月被恶物食。yòu shí yú là lǐ yǒu jiā,rěn lìng yuè bèi è wù shí。
枉于汝口插齿牙,乌龟怯奸。wǎng yú rǔ kǒu chā chǐ yá,wū guī qiè jiān。
怕寒缩颈,以壳自遮。pà hán suō jǐng,yǐ ké zì zhē。
终令夸蛾抉汝出,卜师烧锥钻灼满板如星罗。zhōng lìng kuā é jué rǔ chū,bo shī shāo zhuī zuān zhuó mǎn bǎn rú xīng luó。
此外内外官,琐细不足科。cǐ wài nèi wài guān,suǒ xì bù zú kē。
臣请悉扫除,慎勿许语令啾哗。chén qǐng xī sǎo chú,shèn wù xǔ yǔ lìng jiū huā。
并光全耀归我月,盲眼镜净无纤瑕。bìng guāng quán yào guī wǒ yuè,máng yǎn jìng jìng wú xiān xiá。
弊蛙拘送主府官,帝箸下腹尝其皤。bì wā jū sòng zhǔ fǔ guān,dì zhù xià fù cháng qí pó。
依前使兔操杵臼,玉阶桂树闲婆娑。yī qián shǐ tù cāo chǔ jiù,yù jiē guì shù xián pó suō。
姮娥还宫室,太阳有室家。héng é hái gōng shì,tài yáng yǒu shì jiā。
天虽高,耳属地。tiān suī gāo,ěr shǔ dì。
感臣赤心,使臣知意。gǎn chén chì xīn,shǐ chén zhī yì。
虽无明言,潜喻厥旨。suī wú míng yán,qián yù jué zhǐ。
有气有形,皆吾赤子。yǒu qì yǒu xíng,jiē wú chì zi。
虽忿大伤,忍杀孩稚。suī fèn dà shāng,rěn shā hái zhì。
还汝月明,安行于次。hái rǔ yuè míng,ān xíng yú cì。
尽释众罪,以蛙磔死。jǐn shì zhòng zuì,yǐ wā zhé sǐ。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

池上絮

韩愈

池上无风有落晖,杨花晴后自飞飞。chí shàng wú fēng yǒu luò huī,yáng huā qíng hòu zì fēi fēi。
为将纤质凌清镜,湿却无穷不得归。wèi jiāng xiān zhì líng qīng jìng,shī què wú qióng bù dé guī。

赠贾岛

韩愈

孟郊死葬北邙山,从此风云得暂闲。mèng jiāo sǐ zàng běi máng shān,cóng cǐ fēng yún dé zàn xián。
天恐文章浑断绝,更生贾岛着人间。tiān kǒng wén zhāng hún duàn jué,gèng shēng jiǎ dǎo zhe rén jiān。

赠译经僧

韩愈

万里休言道路赊,有谁教汝度流沙。wàn lǐ xiū yán dào lù shē,yǒu shuí jiào rǔ dù liú shā。
只今中国方多事,不用无端更乱华。zhǐ jīn zhōng guó fāng duō shì,bù yòng wú duān gèng luàn huá。

别韩湘

韩愈

未为世用古来多,如子雄文世孰过。wèi wèi shì yòng gǔ lái duō,rú zi xióng wén shì shú guò。
好待功成身退后,却抽身去卧烟萝。hǎo dài gōng chéng shēn tuì hòu,què chōu shēn qù wò yān luó。

叉鱼招张功曹

韩愈

叉鱼春岸阔,此兴在中宵。chā yú chūn àn kuò,cǐ xīng zài zhōng xiāo。
大炬然如昼,长船缚似桥。dà jù rán rú zhòu,zhǎng chuán fù shì qiáo。
深窥沙可数,静搒水无摇。shēn kuī shā kě shù,jìng bàng shuǐ wú yáo。
刃下那能脱,波间或自跳。rèn xià nà néng tuō,bō jiān huò zì tiào。
中鳞怜锦碎,当目讶珠销。zhōng lín lián jǐn suì,dāng mù yà zhū xiāo。
迷火逃翻近,惊人去暂遥。mí huǒ táo fān jìn,jīng rén qù zàn yáo。
竞多心转细,得隽语时嚣。jìng duō xīn zhuǎn xì,dé juàn yǔ shí xiāo。
潭罄知存寡,舷平觉获饶。tán qìng zhī cún guǎ,xián píng jué huò ráo。
交头疑凑饵,骈首类同条。jiāo tóu yí còu ěr,pián shǒu lèi tóng tiáo。
濡沫情虽密,登门事已辽。rú mò qíng suī mì,dēng mén shì yǐ liáo。
盈车欺故事,饲犬验今朝。yíng chē qī gù shì,sì quǎn yàn jīn cháo。
血浪凝犹沸,腥风远更飘。xuè làng níng yóu fèi,xīng fēng yuǎn gèng piāo。
盖江烟幂幂,拂棹影寥寥。gài jiāng yān mì mì,fú zhào yǐng liáo liáo。
獭去愁无食,龙疑惧见烧。tǎ qù chóu wú shí,lóng yí jù jiàn shāo。
如棠名既误,钓渭日徒消。rú táng míng jì wù,diào wèi rì tú xiāo。
文客惊先赋,篙工喜尽谣。wén kè jīng xiān fù,gāo gōng xǐ jǐn yáo。
脍成思我友,观乐忆吾僚。kuài chéng sī wǒ yǒu,guān lè yì wú liáo。
自可捐忧累,何须强问鸮。zì kě juān yōu lèi,hé xū qiáng wèn xiāo。

喜雪献裴尚书

韩愈

宿云寒不卷,春雪堕如筛。sù yún hán bù juǎn,chūn xuě duò rú shāi。
骋巧先投隙,潜光半入池。chěng qiǎo xiān tóu xì,qián guāng bàn rù chí。
喜深将策试,惊密仰檐窥。xǐ shēn jiāng cè shì,jīng mì yǎng yán kuī。
自下何曾污,增高未觉危。zì xià hé céng wū,zēng gāo wèi jué wēi。
比心明可烛,拂面爱还吹。bǐ xīn míng kě zhú,fú miàn ài hái chuī。
妒舞时飘袖,欺梅并压枝。dù wǔ shí piāo xiù,qī méi bìng yā zhī。
地空迷界限,砌满接高卑。dì kōng mí jiè xiàn,qì mǎn jiē gāo bēi。
浩荡乾坤合,霏微物象移。hào dàng qián kūn hé,fēi wēi wù xiàng yí。
为祥矜大熟,布泽荷平施。wèi xiáng jīn dà shú,bù zé hé píng shī。
已分年华晚,犹怜曙色随。yǐ fēn nián huá wǎn,yóu lián shǔ sè suí。
气严当酒换,洒急听窗知。qì yán dāng jiǔ huàn,sǎ jí tīng chuāng zhī。
照曜临初日,玲珑滴晚澌。zhào yào lín chū rì,líng lóng dī wǎn sī。
聚庭看岳耸,扫路见云披。jù tíng kàn yuè sǒng,sǎo lù jiàn yún pī。
阵势鱼丽远,书文鸟篆奇。zhèn shì yú lì yuǎn,shū wén niǎo zhuàn qí。
纵欢罗艳黠,列贺拥熊螭。zòng huān luó yàn xiá,liè hè yōng xióng chī。
履敝行偏冷,门扃卧更羸。lǚ bì xíng piān lěng,mén jiōng wò gèng léi。
悲嘶闻病马,浪走信娇儿。bēi sī wén bìng mǎ,làng zǒu xìn jiāo ér。
灶静愁烟绝,丝繁念鬓衰。zào jìng chóu yān jué,sī fán niàn bìn shuāi。
拟盐吟旧句,授简慕前规。nǐ yán yín jiù jù,shòu jiǎn mù qián guī。
捧赠同燕石,多惭失所宜。pěng zèng tóng yàn shí,duō cán shī suǒ yí。

春雪

韩愈

看雪乘清旦,无人坐独谣。kàn xuě chéng qīng dàn,wú rén zuò dú yáo。
拂花轻尚起,落地暖初销。fú huā qīng shàng qǐ,luò dì nuǎn chū xiāo。
已讶陵歌扇,还来伴舞腰。yǐ yà líng gē shàn,hái lái bàn wǔ yāo。
洒篁留密节,著柳送长条。sǎ huáng liú mì jié,zhù liǔ sòng zhǎng tiáo。
入镜鸾窥沼,行天马度桥。rù jìng luán kuī zhǎo,xíng tiān mǎ dù qiáo。
遍阶怜可掬,满树戏成摇。biàn jiē lián kě jū,mǎn shù xì chéng yáo。
江浪迎涛日,风毛纵猎朝。jiāng làng yíng tāo rì,fēng máo zòng liè cháo。
弄闲时细转,争急忽惊飘。nòng xián shí xì zhuǎn,zhēng jí hū jīng piāo。
城险疑悬布,砧寒未捣绡。chéng xiǎn yí xuán bù,zhēn hán wèi dǎo xiāo。
莫愁阴景促,夜色自相饶。mò chóu yīn jǐng cù,yè sè zì xiāng ráo。

春雪间

韩愈

梅将雪共春,彩艳不相因。méi jiāng xuě gòng chūn,cǎi yàn bù xiāng yīn。
逐吹能争密,排枝巧妒新。zhú chuī néng zhēng mì,pái zhī qiǎo dù xīn。
谁令香满座,独使净无尘。shuí lìng xiāng mǎn zuò,dú shǐ jìng wú chén。
芳意饶呈瑞,寒光助照人。fāng yì ráo chéng ruì,hán guāng zhù zhào rén。
?珑开已遍,点缀坐来频。líng lóng kāi yǐ biàn,diǎn zhuì zuò lái pín。
那是俱疑似,须知两逼真。nà shì jù yí shì,xū zhī liǎng bī zhēn。
荧煌初乱眼,浩荡忽迷神。yíng huáng chū luàn yǎn,hào dàng hū mí shén。
未许琼华比,从将玉树亲。wèi xǔ qióng huá bǐ,cóng jiāng yù shù qīn。
先期迎献岁,更伴占兹晨。xiān qī yíng xiàn suì,gèng bàn zhàn zī chén。
愿得长辉映,轻微敢自珍。yuàn dé zhǎng huī yìng,qīng wēi gǎn zì zhēn。

早春雪中闻莺

韩愈

朝莺雪里新,雪树眼前春。cháo yīng xuě lǐ xīn,xuě shù yǎn qián chūn。
带涩先迎气,侵寒已报人。dài sè xiān yíng qì,qīn hán yǐ bào rén。
共矜初听早,谁贵后闻频。gòng jīn chū tīng zǎo,shuí guì hòu wén pín。
暂啭那成曲,孤鸣岂及辰。zàn zhuàn nà chéng qū,gū míng qǐ jí chén。
风霜徒自保,桃李讵相亲。fēng shuāng tú zì bǎo,táo lǐ jù xiāng qīn。
寄谢幽栖友,辛勤不为身。jì xiè yōu qī yǒu,xīn qín bù wèi shēn。

和崔舍人咏月二十韵

韩愈

三秋端正月,今夜出东溟。sān qiū duān zhèng yuè,jīn yè chū dōng míng。
对日犹分势,腾天渐吐灵。duì rì yóu fēn shì,téng tiān jiàn tǔ líng。
未高烝远气,半上霁孤形。wèi gāo zhēng yuǎn qì,bàn shàng jì gū xíng。
赫奕当躔次,虚徐度杳冥。hè yì dāng chán cì,xū xú dù yǎo míng。
长河晴散雾,列宿曙分萤。zhǎng hé qíng sàn wù,liè sù shǔ fēn yíng。
浩荡英华溢,萧疏物象泠。hào dàng yīng huá yì,xiāo shū wù xiàng líng。
池边临倒照,檐际送横经。chí biān lín dào zhào,yán jì sòng héng jīng。
花树参差见,皋禽断续聆。huā shù cān chà jiàn,gāo qín duàn xù líng。
牖光窥寂寞,砧影伴娉婷。yǒu guāng kuī jì mò,zhēn yǐng bàn pīng tíng。
幽坐看侵户,闲吟爱满庭。yōu zuò kàn qīn hù,xián yín ài mǎn tíng。
辉斜通壁练,彩碎射沙星。huī xié tōng bì liàn,cǎi suì shè shā xīng。
清洁云间路,空凉水上亭。qīng jié yún jiān lù,kōng liáng shuǐ shàng tíng。
净堪分顾兔,细得数飘萍。jìng kān fēn gù tù,xì dé shù piāo píng。
山翠相凝绿,林烟共幂青。shān cuì xiāng níng lǜ,lín yān gòng mì qīng。
过隅惊桂侧,当午觉轮停。guò yú jīng guì cè,dāng wǔ jué lún tíng。
属思摛霞锦,追欢罄缥瓶。shǔ sī chī xiá jǐn,zhuī huān qìng piāo píng。
郡楼何处望,陇笛此时听。jùn lóu hé chù wàng,lǒng dí cǐ shí tīng。
右掖连台座,重门限禁扃。yòu yē lián tái zuò,zhòng mén xiàn jìn jiōng。
风台观滉瀁,冰砌步青荧。fēng tái guān huàng yàng,bīng qì bù qīng yíng。
独有虞庠客,无由拾落蓂。dú yǒu yú xiáng kè,wú yóu shí luò míng。

学诸进士作精卫衔石填海

韩愈

鸟有偿冤者,终年抱寸诚。niǎo yǒu cháng yuān zhě,zhōng nián bào cùn chéng。
口衔山石细,心望海波平。kǒu xián shān shí xì,xīn wàng hǎi bō píng。
渺渺功难见,区区命已轻。miǎo miǎo gōng nán jiàn,qū qū mìng yǐ qīng。
人皆讥造次,我独赏专精。rén jiē jī zào cì,wǒ dú shǎng zhuān jīng。
岂计休无日,惟应尽此生。qǐ jì xiū wú rì,wéi yīng jǐn cǐ shēng。
何惭刺客传,不著报雠名。hé cán cì kè chuán,bù zhù bào chóu míng。

送李尚书

韩愈

帝忧南国切,改命付忠良。dì yōu nán guó qiè,gǎi mìng fù zhōng liáng。
壤画星摇动,旗分兽簸扬。rǎng huà xīng yáo dòng,qí fēn shòu bǒ yáng。
五营兵转肃,千里地还方。wǔ yíng bīng zhuǎn sù,qiān lǐ dì hái fāng。
控带荆门远,飘浮汉水长。kòng dài jīng mén yuǎn,piāo fú hàn shuǐ zhǎng。
赐书宽属郡,战马隔邻疆。cì shū kuān shǔ jùn,zhàn mǎ gé lín jiāng。
纵猎雷霆迅,观棋玉石忙。zòng liè léi tíng xùn,guān qí yù shí máng。
风流岘首客,花艳大堤倡。fēng liú xiàn shǒu kè,huā yàn dà dī chàng。
富贵由身致,谁教不自强。fù guì yóu shēn zhì,shuí jiào bù zì qiáng。

和席八

韩愈

绛阙银河曙,东风右掖春。jiàng quē yín hé shǔ,dōng fēng yòu yē chūn。
官随名共美,花与思俱新。guān suí míng gòng měi,huā yǔ sī jù xīn。
绮陌朝游间,绫衾夜直频。qǐ mò cháo yóu jiān,líng qīn yè zhí pín。
横门开日月,高阁切星辰。héng mén kāi rì yuè,gāo gé qiè xīng chén。
庭变寒前草,天销霁后尘。tíng biàn hán qián cǎo,tiān xiāo jì hòu chén。
沟声通苑急,柳色压城匀。gōu shēng tōng yuàn jí,liǔ sè yā chéng yún。
纶綍谋猷盛,丹青步武亲。lún fú móu yóu shèng,dān qīng bù wǔ qīn。
芳菲含斧藻,光景畅形神。fāng fēi hán fǔ zǎo,guāng jǐng chàng xíng shén。
傍砌看红药,巡池咏白蘋。bàng qì kàn hóng yào,xún chí yǒng bái píng。
多情怀酒伴,馀事作诗人。duō qíng huái jiǔ bàn,yú shì zuò shī rén。
倚玉难藏拙,吹竽久混真。yǐ yù nán cáng zhuō,chuī yú jiǔ hùn zhēn。
坐惭空自老,江海未还身。zuò cán kōng zì lǎo,jiāng hǎi wèi hái shēn。

和侯协律咏笋

韩愈

竹亭人不到,新笋满前轩。zhú tíng rén bù dào,xīn sǔn mǎn qián xuān。
乍出真堪赏,初多未觉烦。zhà chū zhēn kān shǎng,chū duō wèi jué fán。
成行齐婢仆,环立比儿孙。chéng xíng qí bì pū,huán lì bǐ ér sūn。
验长常携尺,愁乾屡侧盆。yàn zhǎng cháng xié chǐ,chóu qián lǚ cè pén。
对吟忘膳饮,偶坐变朝昏。duì yín wàng shàn yǐn,ǒu zuò biàn cháo hūn。
滞雨膏腴湿,骄阳气候温。zhì yǔ gāo yú shī,jiāo yáng qì hòu wēn。
得时方张王,挟势欲腾骞。dé shí fāng zhāng wáng,xié shì yù téng qiān。
见角牛羊没,看皮虎豹存。jiàn jiǎo niú yáng méi,kàn pí hǔ bào cún。
攒生犹有隙,散布忽无垠。zǎn shēng yóu yǒu xì,sàn bù hū wú yín。
讵可持筹算,谁能以理言。jù kě chí chóu suàn,shuí néng yǐ lǐ yán。
纵横公占地,罗列暗连根。zòng héng gōng zhàn dì,luó liè àn lián gēn。
狂剧时穿壁,横强几触藩。kuáng jù shí chuān bì,héng qiáng jǐ chù fān。
深潜如避逐,远去若追奔。shēn qián rú bì zhú,yuǎn qù ruò zhuī bēn。
始讶妨人路,还惊入药园。shǐ yà fáng rén lù,hái jīng rù yào yuán。
萌芽防寖大,覆载莫偏恩。méng yá fáng jìn dà,fù zài mò piān ēn。
已复侵危砌,非徒出短垣。yǐ fù qīn wēi qì,fēi tú chū duǎn yuán。
身宁虞瓦砾,计拟掩兰荪。shēn níng yú wǎ lì,jì nǐ yǎn lán sūn。
且叹高无数,庸知上几番。qiě tàn gāo wú shù,yōng zhī shàng jǐ fān。
短长终不校,先后竟谁论。duǎn zhǎng zhōng bù xiào,xiān hòu jìng shuí lùn。
外恨苞藏密,中仍节目繁。wài hèn bāo cáng mì,zhōng réng jié mù fán。
暂须回步履,要取助盘飧。zàn xū huí bù lǚ,yào qǔ zhù pán sūn。
穰穰疑翻地,森森竞塞门。ráng ráng yí fān dì,sēn sēn jìng sāi mén。
戈矛头戢戢,蛇虺首掀掀。gē máo tóu jí jí,shé huī shǒu xiān xiān。
妇懦咨料拣,儿痴谒尽髡。fù nuò zī liào jiǎn,ér chī yè jǐn kūn。
侯生来慰我,诗句读惊魂。hóu shēng lái wèi wǒ,shī jù dú jīng hún。
属和才将竭,呻吟至日暾。shǔ hé cái jiāng jié,shēn yín zhì rì tūn。

送郑尚书

韩愈

番禺军府盛,欲说暂停杯。fān yú jūn fǔ shèng,yù shuō zàn tíng bēi。
盖海旗幢出,连天观阁开。gài hǎi qí chuáng chū,lián tiān guān gé kāi。
衙时龙户集,上日马人来。yá shí lóng hù jí,shàng rì mǎ rén lái。
风静鶢鶋去,官廉蚌蛤回。fēng jìng yuán jū qù,guān lián bàng há huí。
货通师子国,乐奏武王台。huò tōng shī zi guó,lè zòu wǔ wáng tái。
事事皆殊异,无嫌屈大才。shì shì jiē shū yì,wú xián qū dà cái。