古诗词

相和歌辞·乌夜啼

聂夷中

众鸟各归枝,乌乌尔不栖。zhòng niǎo gè guī zhī,wū wū ěr bù qī。
还应知妾恨,故向绿窗啼。hái yīng zhī qiè hèn,gù xiàng lǜ chuāng tí。

聂夷中

聂夷中,字坦之,河东人,一说为河南人。咸通十二年(871)登第,官华阴尉。到任时,除琴书外,身无余物。其诗语言朴实,辞浅意哀。不少诗作对封建统治阶级对人民的残酷剥削进行了深刻揭露,对广大田家农户的疾苦则寄予极为深切的同情。代表作有《咏田家》、《田家二首》、《短歌》、《早发邺北经古城》、《杂怨》等,其中以《咏田家》和《田家二首》(其一)流传最广(《田家二首》(其二)后人多认定为李绅的作品,故不提)。 聂夷中的作品>>

猜您喜欢

闻人说海北事有感

聂夷中

故乡归路隔高雷,见说年来事可哀。gù xiāng guī lù gé gāo léi,jiàn shuō nián lái shì kě āi。
村落日中眠虎豹,田园雨后长蒿莱。cūn luò rì zhōng mián hǔ bào,tián yuán yǔ hòu zhǎng hāo lái。
海隅久已无春色,地底真成有劫灰。hǎi yú jiǔ yǐ wú chūn sè,dì dǐ zhēn chéng yǒu jié huī。
荆棘满山行不得,不知当日是谁栽。jīng jí mǎn shān xíng bù dé,bù zhī dāng rì shì shuí zāi。

公子家

聂夷中

种花满西园,花发青楼道。zhǒng huā mǎn xī yuán,huā fā qīng lóu dào。
花下一禾生,去之为恶草。huā xià yī hé shēng,qù zhī wèi è cǎo。

杂怨其一

聂夷中

生在绮罗下,岂识渔阳道。shēng zài qǐ luó xià,qǐ shí yú yáng dào。
良人自戍来,夜夜梦中到。liáng rén zì shù lái,yè yè mèng zhōng dào。
渔阳万里远,近于中门限。yú yáng wàn lǐ yuǎn,jìn yú zhōng mén xiàn。
中门逾有时,渔阳常在眼。zhōng mén yú yǒu shí,yú yáng cháng zài yǎn。

杂兴

聂夷中

两叶能蔽目,双豆能塞聪。liǎng yè néng bì mù,shuāng dòu néng sāi cōng。
理身不知道,将为天地聋。lǐ shēn bù zhī dào,jiāng wèi tiān dì lóng。
扰扰造化内,茫茫天地中。rǎo rǎo zào huà nèi,máng máng tiān dì zhōng。
苟或有所愿,毛发亦不容。gǒu huò yǒu suǒ yuàn,máo fā yì bù róng。

咏田家

聂夷中

二月卖新丝,五月粜新谷。èr yuè mài xīn sī,wǔ yuè tiào xīn gǔ。
医得眼前疮,剜却心头肉。yī dé yǎn qián chuāng,wān què xīn tóu ròu。
我愿君王心,化作光明烛。wǒ yuàn jūn wáng xīn,huà zuò guāng míng zhú。
不照绮罗筵,只照逃亡屋。bù zhào qǐ luó yán,zhǐ zhào táo wáng wū。

燕台二首

聂夷中

燕台累黄金,上欲招儒雅。yàn tái lèi huáng jīn,shàng yù zhāo rú yǎ。
贵得贤士来,更下于隗者。guì dé xián shì lái,gèng xià yú kuí zhě。
自然乐毅徒,趋风走天下。zì rán lè yì tú,qū fēng zǒu tiān xià。
何必驰凤书,旁求向林野。hé bì chí fèng shū,páng qiú xiàng lín yě。

燕台二首

聂夷中

燕台高百尺,燕灭台亦平。yàn tái gāo bǎi chǐ,yàn miè tái yì píng。
一种是亡国,犹得礼贤名。yī zhǒng shì wáng guó,yóu dé lǐ xián míng。
何似章华畔,空馀禾黍生。hé shì zhāng huá pàn,kōng yú hé shǔ shēng。

古兴

聂夷中

片玉一尘轻,粒粟山丘重。piàn yù yī chén qīng,lì sù shān qiū zhòng。
唐虞贵民食,只是勤播种。táng yú guì mín shí,zhǐ shì qín bō zhǒng。
前圣后圣同,今人古人共。qián shèng hòu shèng tóng,jīn rén gǔ rén gòng。
一岁如苦饥,金玉何所用。yī suì rú kǔ jī,jīn yù hé suǒ yòng。

劝酒二首其二

聂夷中

灞上送行客,听唱行客歌。bà shàng sòng xíng kè,tīng chàng xíng kè gē。
适来桥下水,已作渭川波。shì lái qiáo xià shuǐ,yǐ zuò wèi chuān bō。
人间荣乐少,四海别离多。rén jiān róng lè shǎo,sì hǎi bié lí duō。
但恐别离泪,自成苦水河。dàn kǒng bié lí lèi,zì chéng kǔ shuǐ hé。
劝尔一杯酒,所赠无馀多。quàn ěr yī bēi jiǔ,suǒ zèng wú yú duō。

公子行二首

聂夷中

汉代多豪族,恩深益骄逸。hàn dài duō háo zú,ēn shēn yì jiāo yì。
走马踏杀人,街吏不敢诘。zǒu mǎ tà shā rén,jiē lì bù gǎn jí。
红楼宴青春,数里望云蔚。hóng lóu yàn qīng chūn,shù lǐ wàng yún wèi。
金缸焰胜昼,不畏落晖疾。jīn gāng yàn shèng zhòu,bù wèi luò huī jí。
美人尽如月,南威莫能匹。měi rén jǐn rú yuè,nán wēi mò néng pǐ。
芙蓉自天来,不向水中出。fú róng zì tiān lái,bù xiàng shuǐ zhōng chū。
飞琼奏云和,碧箫吹凤质。fēi qióng zòu yún hé,bì xiāo chuī fèng zhì。
唯恨鲁阳死,无人驻白日。wéi hèn lǔ yáng sǐ,wú rén zhù bái rì。

公子行二首

聂夷中

花树出墙头,花里谁家楼。huā shù chū qiáng tóu,huā lǐ shuí jiā lóu。
一行书不读,身封万户侯。yī xíng shū bù dú,shēn fēng wàn hù hóu。
美人楼上歌,不是古凉州。měi rén lóu shàng gē,bù shì gǔ liáng zhōu。

过比干墓

聂夷中

殷辛帝天下,厌为天下尊。yīn xīn dì tiān xià,yàn wèi tiān xià zūn。
乾纲既一断,贤愚无二门。qián gāng jì yī duàn,xián yú wú èr mén。
佞是福身本,忠作丧己源。nìng shì fú shēn běn,zhōng zuò sàng jǐ yuán。
饿虎不食子,人无骨肉恩。è hǔ bù shí zi,rén wú gǔ ròu ēn。
日影不入地,下埋冤死魂。rì yǐng bù rù dì,xià mái yuān sǐ hún。
腐骨不为土,应作石木根。fǔ gǔ bù wèi tǔ,yīng zuò shí mù gēn。
余来过此乡,下马吊此坟。yú lái guò cǐ xiāng,xià mǎ diào cǐ fén。
静念君臣间,有道谁敢论。jìng niàn jūn chén jiān,yǒu dào shuí gǎn lùn。

住京寄同志

聂夷中

在京如在道,日日先鸡起。zài jīng rú zài dào,rì rì xiān jī qǐ。
不离十二街,日行一百里。bù lí shí èr jiē,rì xíng yī bǎi lǐ。
役役大块上,周朝复秦市。yì yì dà kuài shàng,zhōu cháo fù qín shì。
贵贱与贤愚,古今同一轨。guì jiàn yǔ xián yú,gǔ jīn tóng yī guǐ。
白兔落天西,赤鸦飞海底。bái tù luò tiān xī,chì yā fēi hǎi dǐ。
一日复一日,日日无终始。yī rì fù yī rì,rì rì wú zhōng shǐ。
自嫌性如石,不达荣辱理。zì xián xìng rú shí,bù dá róng rǔ lǐ。
试问九十翁,吾今尚如此。shì wèn jiǔ shí wēng,wú jīn shàng rú cǐ。

赠农

聂夷中

劝尔勤耕田,盈尔仓中粟。quàn ěr qín gēng tián,yíng ěr cāng zhōng sù。
劝尔无伐桑,减尔身上服。quàn ěr wú fá sāng,jiǎn ěr shēn shàng fú。
清霜一委地,万草色不绿。qīng shuāng yī wěi dì,wàn cǎo sè bù lǜ。
狂风一飘林,万叶不著木。kuáng fēng yī piāo lín,wàn yè bù zhù mù。
青春如不耕,何以自拘束。qīng chūn rú bù gēng,hé yǐ zì jū shù。

客有追叹后时者作诗勉之

聂夷中

后达多晚荣,速得多疾倾。hòu dá duō wǎn róng,sù dé duō jí qīng。
君看构大厦,何曾一日成。jūn kàn gòu dà shà,hé céng yī rì chéng。
在暖须在桑,在饱须在耕。zài nuǎn xū zài sāng,zài bǎo xū zài gēng。
君子贵弘道,道弘无不亨。jūn zi guì hóng dào,dào hóng wú bù hēng。
太阳垂好光,毛发悉见形。tài yáng chuí hǎo guāng,máo fā xī jiàn xíng。
我亦二十年,直似戴盆行。wǒ yì èr shí nián,zhí shì dài pén xíng。
荆山产美玉,石石皆坚贞。jīng shān chǎn měi yù,shí shí jiē jiān zhēn。
未必尽有玉,玉且间石生。wèi bì jǐn yǒu yù,yù qiě jiān shí shēng。
精卫一微物,犹恐填海平。jīng wèi yī wēi wù,yóu kǒng tián hǎi píng。
31123