古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

谢人惠紫栗拄杖

齐己

仙掌峰前得,何当此见遗。xiān zhǎng fēng qián dé,hé dāng cǐ jiàn yí。
百年衰朽骨,六尺岁寒姿。bǎi nián shuāi xiǔ gǔ,liù chǐ suì hán zī。
雪外兼松凭,泉边待月欹。xuě wài jiān sōng píng,quán biān dài yuè yī。
他时出山去,犹谢见相随。tā shí chū shān qù,yóu xiè jiàn xiāng suí。

送人游湘湖

齐己

君游南国去,旅梦若为宁。jūn yóu nán guó qù,lǚ mèng ruò wèi níng。
一路随鸿雁,千峰绕洞庭。yī lù suí hóng yàn,qiān fēng rào dòng tíng。
林明枫尽落,野黑烧初经。lín míng fēng jǐn luò,yě hēi shāo chū jīng。
有兴寻僧否,湘西寺最灵。yǒu xīng xún sēng fǒu,xiāng xī sì zuì líng。

小松

齐己

发地才过膝,蟠根已有灵。fā dì cái guò xī,pán gēn yǐ yǒu líng。
严霜百草白,深院一林青。yán shuāng bǎi cǎo bái,shēn yuàn yī lín qīng。
后夜萧骚动,空阶蟋蟀听。hòu yè xiāo sāo dòng,kōng jiē xī shuài tīng。
谁于千岁外,吟绕老龙形。shuí yú qiān suì wài,yín rào lǎo lóng xíng。

金江寓居

齐己

考槃应未永,聊此养闲疏。kǎo pán yīng wèi yǒng,liáo cǐ yǎng xián shū。
野趣今何似,诗题旧不如。yě qù jīn hé shì,shī tí jiù bù rú。
春篁离箨尽,陂藕折花初。chūn huáng lí tuò jǐn,bēi ǒu zhé huā chū。
终要秋云是,从风恣卷舒。zhōng yào qiū yún shì,cóng fēng zì juǎn shū。

晚夏金江寓居答友生

齐己

日日冲残热,相寻入乱蒿。rì rì chōng cán rè,xiāng xún rù luàn hāo。
闲中滋味远,诗里是非高。xián zhōng zī wèi yuǎn,shī lǐ shì fēi gāo。
碧耸新生竹,红垂半熟桃。bì sǒng xīn shēng zhú,hóng chuí bàn shú táo。
时难未可出,且欲淬豪曹。shí nán wèi kě chū,qiě yù cuì háo cáo。

寄李洞秀才

齐己

到处听时论,知君屈最深。dào chù tīng shí lùn,zhī jūn qū zuì shēn。
秋风几西笑,抱玉但伤心。qiū fēng jǐ xī xiào,bào yù dàn shāng xīn。
野水翻红藕,沧江老白禽。yě shuǐ fān hóng ǒu,cāng jiāng lǎo bái qín。
相思未相识,闻在蜀中吟。xiāng sī wèi xiāng shí,wén zài shǔ zhōng yín。

过商山

齐己

叠叠叠岚寒,红尘翠里盘。dié dié dié lán hán,hóng chén cuì lǐ pán。
前程有名利,此路莫艰难。qián chéng yǒu míng lì,cǐ lù mò jiān nán。
云水侵天老,轮蹄到月残。yún shuǐ qīn tiān lǎo,lún tí dào yuè cán。
何能寻四皓,过尽见长安。hé néng xún sì hào,guò jǐn jiàn zhǎng ān。

鹭鸶二首

齐己

日日沧江去,时时得意归。rì rì cāng jiāng qù,shí shí dé yì guī。
自能终洁白,何处误翻飞。zì néng zhōng jié bái,hé chù wù fān fēi。
晚立银塘阔,秋栖玉露微。wǎn lì yín táng kuò,qiū qī yù lù wēi。
残阳苇花畔,双下钓鱼矶。cán yáng wěi huā pàn,shuāng xià diào yú jī。

鹭鸶二首

齐己

雪里曾迷我,笼中旧养君。xuě lǐ céng mí wǒ,lóng zhōng jiù yǎng jūn。
忽从红蓼岸,飞出白鸥群。hū cóng hóng liǎo àn,fēi chū bái ōu qún。
影照翘滩浪,翎濡宿岛云。yǐng zhào qiào tān làng,líng rú sù dǎo yún。
鸳鸿解相忆,天上列纷纷。yuān hóng jiě xiāng yì,tiān shàng liè fēn fēn。

送僧归南岳

齐己

浊世住终难,孤峰念永安。zhuó shì zhù zhōng nán,gū fēng niàn yǒng ān。
逆风眉磔磔,冲雪锡珊珊。nì fēng méi zhé zhé,chōng xuě xī shān shān。
石室关霞嫩,松枝拂藓乾。shí shì guān xiá nèn,sōng zhī fú xiǎn qián。
岩猿应认得,连臂下句栏。yán yuán yīng rèn dé,lián bì xià jù lán。

夏日林下作

齐己

烦暑莫相煎,森森在眼前。fán shǔ mò xiāng jiān,sēn sēn zài yǎn qián。
暂来还尽日,独坐只闻蝉。zàn lái hái jǐn rì,dú zuò zhǐ wén chán。
草媚终难死,花飞卒未蔫。cǎo mèi zhōng nán sǐ,huā fēi zú wèi niān。
秋风舍此去,满箧贮新篇。qiū fēng shě cǐ qù,mǎn qiè zhù xīn piān。

村居寄怀

齐己

风雨如尧代,何心欲退藏。fēng yǔ rú yáo dài,hé xīn yù tuì cáng。
诸侯行教化,下国自耕桑。zhū hóu xíng jiào huà,xià guó zì gēng sāng。
道挫时机尽,禅留话路长。dào cuò shí jī jǐn,chán liú huà lù zhǎng。
前溪久不过,忽觉早禾香。qián xī jiǔ bù guò,hū jué zǎo hé xiāng。

酬王秀才

齐己

相于分倍亲,静论到吟真。xiāng yú fēn bèi qīn,jìng lùn dào yín zhēn。
王泽曾无外,风骚甚少人。wáng zé céng wú wài,fēng sāo shén shǎo rén。
鸿随秋过尽,雪向腊飞频。hóng suí qiū guò jǐn,xuě xiàng là fēi pín。
何处多幽胜,期君作近邻。hé chù duō yōu shèng,qī jūn zuò jìn lín。

赠无本上人

齐己

往年吟月社,因乱散扬州。wǎng nián yín yuè shè,yīn luàn sàn yáng zhōu。
未免无端事,何妨出世流。wèi miǎn wú duān shì,hé fáng chū shì liú。
洞庭禅过腊,衡岳坐经秋。dòng tíng chán guò là,héng yuè zuò jīng qiū。
终说将衣钵,天台老去休。zhōng shuō jiāng yī bō,tiān tái lǎo qù xiū。

寄华山司空图

齐己

天下艰难际,全家入华山。tiān xià jiān nán jì,quán jiā rù huá shān。
几劳丹诏问,空见使臣还。jǐ láo dān zhào wèn,kōng jiàn shǐ chén hái。
瀑布寒吹梦,莲峰翠湿关。pù bù hán chuī mèng,lián fēng cuì shī guān。
兵戈阻相访,身老瘴云间。bīng gē zǔ xiāng fǎng,shēn lǎo zhàng yún jiān。