古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄唐洙处士

齐己

行僧去湘水,归雁度荆门。xíng sēng qù xiāng shuǐ,guī yàn dù jīng mén。
彼此亡家国,东西役梦魂。bǐ cǐ wáng jiā guó,dōng xī yì mèng hún。
多慵如长傲,久住不生根。duō yōng rú zhǎng ào,jiǔ zhù bù shēng gēn。
曾问兴亡事,丁宁寄勿言。céng wèn xīng wáng shì,dīng níng jì wù yán。

谢人惠竹蝇拂

齐己

妙刮筠篁制,纤柔玉柄同。miào guā yún huáng zhì,xiān róu yù bǐng tóng。
拂蝇声满室,指月影摇空。fú yíng shēng mǎn shì,zhǐ yuè yǐng yáo kōng。
敢舍经行外,常将宴坐中。gǎn shě jīng xíng wài,cháng jiāng yàn zuò zhōng。
挥谈一无取,千万愧生公。huī tán yī wú qǔ,qiān wàn kuì shēng gōng。

新燕

齐己

燕燕知何事,年年应候来。yàn yàn zhī hé shì,nián nián yīng hòu lái。
却缘华屋在,长得好时催。què yuán huá wū zài,zhǎng dé hǎo shí cuī。
花外衔泥去,空中接食回。huā wài xián ní qù,kōng zhōng jiē shí huí。
不同黄雀意,迷逐网罗媒。bù tóng huáng què yì,mí zhú wǎng luó méi。

谢王先辈寄毡

齐己

深谢高科客,名毡寄惠重。shēn xiè gāo kē kè,míng zhān jì huì zhòng。
静思生朔漠,和雪长蒙茸。jìng sī shēng shuò mò,hé xuě zhǎng méng rōng。
摺坐资禅悦,铺眠减病容。zhé zuò zī chán yuè,pù mián jiǎn bìng róng。
他年从破碎,担去卧孤峰。tā nián cóng pò suì,dān qù wò gū fēng。

寄还阙下高辇先辈卷

齐己

去岁逢京使,因还所寄诗。qù suì féng jīng shǐ,yīn hái suǒ jì shī。
难留天上作,曾换月中枝。nán liú tiān shàng zuò,céng huàn yuè zhōng zhī。
趣极僧迷旨,功深鬼不知。qù jí sēng mí zhǐ,gōng shēn guǐ bù zhī。
仍闻得名后,特地更忘疲。réng wén dé míng hòu,tè dì gèng wàng pí。

和孙支使惠示院中庭竹之什

齐己

忆就江僧乞,和烟得一茎。yì jiù jiāng sēng qǐ,hé yān dé yī jīng。
剪黄憎旧本,科绿惜新生。jiǎn huáng zēng jiù běn,kē lǜ xī xīn shēng。
护噪蝉身稳,资吟客眼明。hù zào chán shēn wěn,zī yín kè yǎn míng。
星郎有佳咏,雅合此君声。xīng láng yǒu jiā yǒng,yǎ hé cǐ jūn shēng。

苦热中江上怀炉峰旧居

齐己

旧寄炉峰下,杉松绕石房。jiù jì lú fēng xià,shān sōng rào shí fáng。
年年五六月,江上忆清凉。nián nián wǔ liù yuè,jiāng shàng yì qīng liáng。
久别应荒废,终归隔渺茫。jiǔ bié yīng huāng fèi,zhōng guī gé miǎo máng。
何当便摇落,披衲玩秋光。hé dāng biàn yáo luò,pī nà wán qiū guāng。

江上值春雨

齐己

江皋正月雨,平陆亦波澜。jiāng gāo zhèng yuè yǔ,píng lù yì bō lán。
半是峨嵋雪,重为泽国寒。bàn shì é méi xuě,zhòng wèi zé guó hán。
农田淹寖尽,客棹往来难。nóng tián yān jìn jǐn,kè zhào wǎng lái nán。
愁杀骚人路,沧浪正渺漫。chóu shā sāo rén lù,cāng làng zhèng miǎo màn。

七十作

齐己

七十去百岁,都来三十春。qī shí qù bǎi suì,dōu lái sān shí chūn。
纵饶生得到,终免死无因。zòng ráo shēng dé dào,zhōng miǎn sǐ wú yīn。
密理方通理,栖真始见真。mì lǐ fāng tōng lǐ,qī zhēn shǐ jiàn zhēn。
沃洲匡阜客,几劫不迷人。wò zhōu kuāng fù kè,jǐ jié bù mí rén。

谢虚中寄新诗

齐己

旧友一千里,新诗五十篇。jiù yǒu yī qiān lǐ,xīn shī wǔ shí piān。
此文经大匠,不见已多年。cǐ wén jīng dà jiàng,bù jiàn yǐ duō nián。
趣极同无迹,精深合自然。qù jí tóng wú jì,jīng shēn hé zì rán。
相思把行坐,南望隔尘烟。xiāng sī bǎ xíng zuò,nán wàng gé chén yān。

送彬座主赴龙安请讲

齐己

两论久研精,龙安受请行。liǎng lùn jiǔ yán jīng,lóng ān shòu qǐng xíng。
春城雨雪霁,古寺殿堂明。chūn chéng yǔ xuě jì,gǔ sì diàn táng míng。
白发老僧听,金毛师子声。bái fā lǎo sēng tīng,jīn máo shī zi shēng。
同流有谁共,别著国风清。tóng liú yǒu shuí gòng,bié zhù guó fēng qīng。

谢中上人寄茶

齐己

春山谷雨前,并手摘芳烟。chūn shān gǔ yǔ qián,bìng shǒu zhāi fāng yān。
绿嫩难盈笼,清和易晚天。lǜ nèn nán yíng lóng,qīng hé yì wǎn tiān。
且招邻院客,试煮落花泉。qiě zhāo lín yuàn kè,shì zhǔ luò huā quán。
地远劳相寄,无来又隔年。dì yuǎn láo xiāng jì,wú lái yòu gé nián。

送节大德归阙

齐己

西京曾入内,东洛又朝天。xī jīng céng rù nèi,dōng luò yòu cháo tiān。
圣上方虚席,僧中正乏贤。shèng shàng fāng xū xí,sēng zhōng zhèng fá xián。
晨光金殿里,紫气玉帘前。chén guāng jīn diàn lǐ,zǐ qì yù lián qián。
知祝唐尧化,新恩异往年。zhī zhù táng yáo huà,xīn ēn yì wǎng nián。

览清尚卷

齐己

李洞僻相似,得诗先示师。lǐ dòng pì xiāng shì,dé shī xiān shì shī。
鬼神迷去处,风日背吟时。guǐ shén mí qù chù,fēng rì bèi yín shí。
格已搜清竭,名还着紫卑。gé yǐ sōu qīng jié,míng hái zhe zǐ bēi。
从容味高作,翻为古人疑。cóng róng wèi gāo zuò,fān wèi gǔ rén yí。

荆门送昼公归彭泽旧居

齐己

彭泽旧居在,匡庐翠叠前。péng zé jiù jū zài,kuāng lú cuì dié qián。
因思从楚寺,便附入吴船。yīn sī cóng chǔ sì,biàn fù rù wú chuán。
岸绕春残树,江浮晓霁天。àn rào chūn cán shù,jiāng fú xiǎo jì tiān。
应过虎溪社,伫立想诸贤。yīng guò hǔ xī shè,zhù lì xiǎng zhū xián。