古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄当阳张明府

齐己

玉泉神运寺,寒磬彻琴堂。yù quán shén yùn sì,hán qìng chè qín táng。
有境灵如此,为官兴亦长。yǒu jìng líng rú cǐ,wèi guān xīng yì zhǎng。
吏愁清白甚,民乐赋输忘。lì chóu qīng bái shén,mín lè fù shū wàng。
闻说巴山县,今来尚忆张。wén shuō bā shān xiàn,jīn lái shàng yì zhāng。

游三觉山

齐己

白石路重重,萦纡势忽穷。bái shí lù zhòng zhòng,yíng yū shì hū qióng。
孤峰擎像阁,万木蔽星空。gū fēng qíng xiàng gé,wàn mù bì xīng kōng。
世论随时变,禅怀历劫同。shì lùn suí shí biàn,chán huái lì jié tóng。
良宵正冥目,海日上窗红。liáng xiāo zhèng míng mù,hǎi rì shàng chuāng hóng。

庭际晚菊上主人

齐己

九月将欲尽,幽丛始绽芳。jiǔ yuè jiāng yù jǐn,yōu cóng shǐ zhàn fāng。
都缘含正气,不是背重阳。dōu yuán hán zhèng qì,bù shì bèi zhòng yáng。
采去蜂声远,寻来蝶路长。cǎi qù fēng shēng yuǎn,xún lái dié lù zhǎng。
王孙归未晚,犹得泛金觞。wáng sūn guī wèi wǎn,yóu dé fàn jīn shāng。

送赵长史归闽川

齐己

荆门与闽越,关戍隔三千。jīng mén yǔ mǐn yuè,guān shù gé sān qiān。
风雪扬帆去,台隍指海边。fēng xuě yáng fān qù,tái huáng zhǐ hǎi biān。
客情消旅火,王化似尧年。kè qíng xiāo lǚ huǒ,wáng huà shì yáo nián。
莫失春回约,江城谷雨前。mò shī chūn huí yuē,jiāng chéng gǔ yǔ qián。

拟嵇康绝交寄湘中贯微

齐己

何处同嵇懒,吾徒道异诸。hé chù tóng jī lǎn,wú tú dào yì zhū。
本无文字学,何有往来书。běn wú wén zì xué,hé yǒu wǎng lái shū。
岳寺逍遥梦,侯门勉强居。yuè sì xiāo yáo mèng,hóu mén miǎn qiáng jū。
相知在玄契,莫讶八行疏。xiāng zhī zài xuán qì,mò yà bā xíng shū。

寄许州清古

齐己

北来儒士说,许下有吟僧。běi lái rú shì shuō,xǔ xià yǒu yín sēng。
白日身长倚,清秋塔上层。bái rì shēn zhǎng yǐ,qīng qiū tǎ shàng céng。
言虽依景得,理要入无徵。yán suī yī jǐng dé,lǐ yào rù wú zhēng。
敢望多相示,孱微老不胜。gǎn wàng duō xiāng shì,càn wēi lǎo bù shèng。

谢丁秀才见示赋卷

齐己

五首新裁剪,搜罗尽指归。wǔ shǒu xīn cái jiǎn,sōu luó jǐn zhǐ guī。
谁曾师古律,君自负天机。shuí céng shī gǔ lǜ,jūn zì fù tiān jī。
圣后求贤久,明公得隽稀。shèng hòu qiú xián jiǔ,míng gōng dé juàn xī。
乘秋好携去,直望九霄飞。chéng qiū hǎo xié qù,zhí wàng jiǔ xiāo fēi。

惊秋

齐己

褰帘听秋信,晚傍竹声归。qiān lián tīng qiū xìn,wǎn bàng zhú shēng guī。
多故堪伤骨,孤峰好拂衣。duō gù kān shāng gǔ,gū fēng hǎo fú yī。
梧桐凋绿尽,菡萏堕红稀。wú tóng diāo lǜ jǐn,hàn dàn duò hóng xī。
却恐吾形影,嫌心与口违。què kǒng wú xíng yǐng,xián xīn yǔ kǒu wéi。

夏日雨中寄幕中知己

齐己

北风吹夏雨,和竹亚南轩。běi fēng chuī xià yǔ,hé zhú yà nán xuān。
豆枕欹凉冷,莲峰入梦魂。dòu zhěn yī liáng lěng,lián fēng rù mèng hún。
窗多斜迸湿,庭遍瀑流痕。chuāng duō xié bèng shī,tíng biàn pù liú hén。
清兴知无限,晴来示一言。qīng xīng zhī wú xiàn,qíng lái shì yī yán。

夜次湘阴

齐己

风涛出洞庭,帆影入澄清。fēng tāo chū dòng tíng,fān yǐng rù chéng qīng。
何处惊鸿起,孤舟趁月行。hé chù jīng hóng qǐ,gū zhōu chèn yuè xíng。
时难多战地,野阔绝春耕。shí nán duō zhàn dì,yě kuò jué chūn gēng。
骨肉知存否,林园近郡城。gǔ ròu zhī cún fǒu,lín yuán jìn jùn chéng。

寄唐禀正字

齐己

疏野还如旧,何曾称在城。shū yě hái rú jiù,hé céng chēng zài chéng。
水边无伴立,天际有山横。shuǐ biān wú bàn lì,tiān jì yǒu shān héng。
落日云霞赤,高窗笔砚明。luò rì yún xiá chì,gāo chuāng bǐ yàn míng。
鲍昭多所得,时忆寄汤生。bào zhāo duō suǒ dé,shí yì jì tāng shēng。

宿舒湖希上人房

齐己

入寺先来此,经窗半在湖。rù sì xiān lái cǐ,jīng chuāng bàn zài hú。
秋风新菡萏,暮雨老菰蒲。qiū fēng xīn hàn dàn,mù yǔ lǎo gū pú。
任听浮生速,能消默坐无。rèn tīng fú shēng sù,néng xiāo mò zuò wú。
语来灯焰短,嘒唳发高梧。yǔ lái dēng yàn duǎn,huì lì fā gāo wú。

戊辰岁江南感怀

齐己

忽忽动中私,人间何所之。hū hū dòng zhōng sī,rén jiān hé suǒ zhī。
老过离乱世,生在太平时。lǎo guò lí luàn shì,shēng zài tài píng shí。
桃李春无主,杉松寺有期。táo lǐ chūn wú zhǔ,shān sōng sì yǒu qī。
曾吟子山赋,何啻旧凌迟。céng yín zi shān fù,hé chì jiù líng chí。

送林

齐己

东越常悬思,山门在永嘉。dōng yuè cháng xuán sī,shān mén zài yǒng jiā。
秋光浮楚水,帆影背长沙。qiū guāng fú chǔ shuǐ,fān yǐng bèi zhǎng shā。
城黑天台雨,村明海峤霞。chéng hēi tiān tái yǔ,cūn míng hǎi jiào xiá。
时寻谢公迹,春草有瑶花。shí xún xiè gōng jì,chūn cǎo yǒu yáo huā。

答友生山居寄示

齐己

嘉遁有新吟,因僧寄竹林。jiā dùn yǒu xīn yín,yīn sēng jì zhú lín。
静思来鸟外,闲味绕松阴。jìng sī lái niǎo wài,xián wèi rào sōng yīn。
兵寇凭凌甚,溪山几许深。bīng kòu píng líng shén,xī shān jǐ xǔ shēn。
休为反招隐,携取一相寻。xiū wèi fǎn zhāo yǐn,xié qǔ yī xiāng xún。