古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

海棠花

齐己

繁于桃李盛于梅,寒食旬前社后开。fán yú táo lǐ shèng yú méi,hán shí xún qián shè hòu kāi。
半月暄和留艳态,两时风雨免伤摧。bàn yuè xuān hé liú yàn tài,liǎng shí fēng yǔ miǎn shāng cuī。
人怜格异诗重赋,蝶恋香多夜更来。rén lián gé yì shī zhòng fù,dié liàn xiāng duō yè gèng lái。
犹得残红向春暮,牡丹相继发池台。yóu dé cán hóng xiàng chūn mù,mǔ dān xiāng jì fā chí tái。

题赠湘西龙安寺利禅师

齐己

头白已无行脚念,自开荒寺住烟萝。tóu bái yǐ wú xíng jiǎo niàn,zì kāi huāng sì zhù yān luó。
门前路到潇湘尽,石上云归岳麓多。mén qián lù dào xiāo xiāng jǐn,shí shàng yún guī yuè lù duō。
南祖衣盂曾礼谒,东林泉月旧经过。nán zǔ yī yú céng lǐ yè,dōng lín quán yuè jiù jīng guò。
闲来松外看城郭,一片红尘隔逝波。xián lái sōng wài kàn chéng guō,yī piàn hóng chén gé shì bō。

寄文浩百法

齐己

当时六祖在黄梅,五百人中眼独开。dāng shí liù zǔ zài huáng méi,wǔ bǎi rén zhōng yǎn dú kāi。
入室偈闻传绝唱,升堂客谩恃多才。rù shì jì wén chuán jué chàng,shēng táng kè mán shì duō cái。
铁牛无用成真角,石女能生是圣胎。tiě niú wú yòng chéng zhēn jiǎo,shí nǚ néng shēng shì shèng tāi。
闻说欲抛经论去,莫教惆怅却空回。wén shuō yù pāo jīng lùn qù,mò jiào chóu chàng què kōng huí。

谢人寄新诗集

齐己

所闻新事即戈矛,欲去终疑是暗投。suǒ wén xīn shì jí gē máo,yù qù zhōng yí shì àn tóu。
远客寄言还有在,此门将谓总无休。yuǎn kè jì yán hái yǒu zài,cǐ mén jiāng wèi zǒng wú xiū。
千篇著述诚难得,一字知音不易求。qiān piān zhù shù chéng nán dé,yī zì zhī yīn bù yì qiú。
时入思量向何处,月圆孤凭水边楼。shí rù sī liàng xiàng hé chù,yuè yuán gū píng shuǐ biān lóu。

谢元愿上人远寄檀溪集

齐己

白首萧条居汉浦,清吟编集号檀溪。bái shǒu xiāo tiáo jū hàn pǔ,qīng yín biān jí hào tán xī。
有人收拾应如玉,无主知音只似泥。yǒu rén shōu shí yīng rú yù,wú zhǔ zhī yīn zhǐ shì ní。
入理半同黄叶句,遣怀多拟碧云题。rù lǐ bàn tóng huáng yè jù,qiǎn huái duō nǐ bì yún tí。
犹能为我相思在,千里封来梦泽西。yóu néng wèi wǒ xiāng sī zài,qiān lǐ fēng lái mèng zé xī。

寄道林寺诸友

齐己

吟兴终依异境长,旧游时入静思量。yín xīng zhōng yī yì jìng zhǎng,jiù yóu shí rù jìng sī liàng。
江声里过东西寺,树影中行上下方。jiāng shēng lǐ guò dōng xī sì,shù yǐng zhōng xíng shàng xià fāng。
春色湿僧巾屦腻,松花沾鹤骨毛香。chūn sè shī sēng jīn jù nì,sōng huā zhān hè gǔ máo xiāng。
老来何计重归去,千里重湖浪渺茫。lǎo lái hé jì zhòng guī qù,qiān lǐ zhòng hú làng miǎo máng。

赠智满三藏

齐己

灌顶清凉一滴通,大毗卢藏遍虚空。guàn dǐng qīng liáng yī dī tōng,dà pí lú cáng biàn xū kōng。
欲飞薝卜花无尽,须待陀罗尼有功。yù fēi zhān bo huā wú jǐn,xū dài tuó luó ní yǒu gōng。
金杵力摧魔界黑,水精光透夜灯红。jīn chǔ lì cuī mó jiè hēi,shuǐ jīng guāng tòu yè dēng hóng。
可堪东献明天子,命服新酬赞国风。kě kān dōng xiàn míng tiān zi,mìng fú xīn chóu zàn guó fēng。

谢王先辈湘中回惠示卷轴

齐己

少小即怀风雅情,独能遗象琢淳精。shǎo xiǎo jí huái fēng yǎ qíng,dú néng yí xiàng zuó chún jīng。
不教霜雪侵玄鬓,便向云霄换好名。bù jiào shuāng xuě qīn xuán bìn,biàn xiàng yún xiāo huàn hǎo míng。
携去湘江闻鼓瑟,袖来缑岭伴吹笙。xié qù xiāng jiāng wén gǔ sè,xiù lái gōu lǐng bàn chuī shēng。
多君百首贻衰飒,留把吟行访竺卿。duō jūn bǎi shǒu yí shuāi sà,liú bǎ yín xíng fǎng zhú qīng。

荆渚寄怀西蜀无染大师兄

齐己

大沩心付白崖前,宝月分辉照蜀天。dà wéi xīn fù bái yá qián,bǎo yuè fēn huī zhào shǔ tiān。
圣主降情延北内,诸侯稽首问南禅。shèng zhǔ jiàng qíng yán běi nèi,zhū hóu jī shǒu wèn nán chán。
清秋不动骊龙海,红日无私罔象川。qīng qiū bù dòng lí lóng hǎi,hóng rì wú sī wǎng xiàng chuān。
欲听吾宗旧山说,地边身老楚江边。yù tīng wú zōng jiù shān shuō,dì biān shēn lǎo chǔ jiāng biān。

谢武陵徐巡官远寄五七字诗集

齐己

五字才将七字争,为君聊敢试悬衡。wǔ zì cái jiāng qī zì zhēng,wèi jūn liáo gǎn shì xuán héng。
鼎湖菡萏摇金影,蓬岛鸾皇舞翠声。dǐng hú hàn dàn yáo jīn yǐng,péng dǎo luán huáng wǔ cuì shēng。
还是灵龟巢得稳,要须仙子驾方行。hái shì líng guī cháo dé wěn,yào xū xiān zi jià fāng xíng。
两边珍重遥相惠,何夕灯前尽此情。liǎng biān zhēn zhòng yáo xiāng huì,hé xī dēng qián jǐn cǐ qíng。

重宿旧房与愚上人静话

齐己

曾此栖心过十冬,今来潇洒属生公。céng cǐ qī xīn guò shí dōng,jīn lái xiāo sǎ shǔ shēng gōng。
檀栾旧植青添翠,菡萏新栽白换红。tán luán jiù zhí qīng tiān cuì,hàn dàn xīn zāi bái huàn hóng。
北面城临灯影合,西邻壁近讲声通。běi miàn chéng lín dēng yǐng hé,xī lín bì jìn jiǎng shēng tōng。
不知门下趋筵士,何似当时石解空。bù zhī mén xià qū yán shì,hé shì dāng shí shí jiě kōng。

谢南平王赐山鸡

齐己

五色文章类彩鸾,楚人罗得半摧残。wǔ sè wén zhāng lèi cǎi luán,chǔ rén luó dé bàn cuī cán。
金笼莫恨伤冠帻,玉粒颁惭剪羽翰。jīn lóng mò hèn shāng guān zé,yù lì bān cán jiǎn yǔ hàn。
孤立影危丹槛里,双栖伴在白云端。gū lì yǐng wēi dān kǎn lǐ,shuāng qī bàn zài bái yún duān。
上台爱育通幽细,却放溪山去不难。shàng tái ài yù tōng yōu xì,què fàng xī shān qù bù nán。

荆门病中雨后书怀寄幕中知己

齐己

病根翻作忆山劳,一雨聊堪浣郁陶。bìng gēn fān zuò yì shān láo,yī yǔ liáo kān huàn yù táo。
心白未能忘水月,眼青独得见秋毫。xīn bái wèi néng wàng shuǐ yuè,yǎn qīng dú dé jiàn qiū háo。
蝉声晚簇枝枝急,云影晴分片片高。chán shēng wǎn cù zhī zhī jí,yún yǐng qíng fēn piàn piàn gāo。
还忆赤松兄弟否,别来应见鹤衣毛。hái yì chì sōng xiōng dì fǒu,bié lái yīng jiàn hè yī máo。

宿江寺

齐己

岛僧留宿慰衰颜,旧住何妨老未还。dǎo sēng liú sù wèi shuāi yán,jiù zhù hé fáng lǎo wèi hái。
身共锡声离鸟外,迹同云影过人间。shēn gòng xī shēng lí niǎo wài,jì tóng yún yǐng guò rén jiān。
曾无梦入朝天路,忆有诗题隔海山。céng wú mèng rù cháo tiān lù,yì yǒu shī tí gé hǎi shān。
珍重来晨渡江去,九华青里扣松关。zhēn zhòng lái chén dù jiāng qù,jiǔ huá qīng lǐ kòu sōng guān。

谢贯微上人寄示古风今体四轴

齐己

四轴骚词书八行,捧吟肌骨遍清凉。sì zhóu sāo cí shū bā xíng,pěng yín jī gǔ biàn qīng liáng。
谩求龙树能医眼,休问图澄学洗肠。mán qiú lóng shù néng yī yǎn,xiū wèn tú chéng xué xǐ cháng。
今体尽搜初剖判,古风淳凿未玄黄。jīn tǐ jǐn sōu chū pōu pàn,gǔ fēng chún záo wèi xuán huáng。
不知谁肯降文阵,闇点旌旗敌子房。bù zhī shuí kěn jiàng wén zhèn,àn diǎn jīng qí dí zi fáng。