古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄湘幕王重书记

齐己

抛掷浟江旧钓矶,日参筹画废吟诗。pāo zhì yóu jiāng jiù diào jī,rì cān chóu huà fèi yín shī。
可能有事关心后,得似无人识面时。kě néng yǒu shì guān xīn hòu,dé shì wú rén shí miàn shí。
官好近闻加茜服,药灵曾说换霜髭。guān hǎo jìn wén jiā qiàn fú,yào líng céng shuō huàn shuāng zī。
高才直气平生志,除却徒知即不知。gāo cái zhí qì píng shēng zhì,chú què tú zhī jí bù zhī。

宿沈彬进士书院

齐己

相期只为话篇章,踏雪曾来宿此房。xiāng qī zhǐ wèi huà piān zhāng,tà xuě céng lái sù cǐ fáng。
喧滑尽消城漏滴,窗扉初掩岳茶香。xuān huá jǐn xiāo chéng lòu dī,chuāng fēi chū yǎn yuè chá xiāng。
旧山春暖生薇蕨,大国尘昏惧杀伤。jiù shān chūn nuǎn shēng wēi jué,dà guó chén hūn jù shā shāng。
应有太平时节在,寒宵未卧共思量。yīng yǒu tài píng shí jié zài,hán xiāo wèi wò gòng sī liàng。

静院

齐己

花院相重点破苔,谁心肯此话心灰。huā yuàn xiāng zhòng diǎn pò tái,shuí xīn kěn cǐ huà xīn huī。
好风时傍疏篁起,幽鸟晚从何处来?hǎo fēng shí bàng shū huáng qǐ,yōu niǎo wǎn cóng hé chù lái?
笔砚兴狂师沈谢,香灯魂断忆宗雷。bǐ yàn xīng kuáng shī shěn xiè,xiāng dēng hún duàn yì zōng léi。
浮生已问空王了,箭急光阴一任催。fú shēng yǐ wèn kōng wáng le,jiàn jí guāng yīn yī rèn cuī。

送白处士游峨嵋

齐己

闲身谁道是羁游,西指峨嵋碧顶头。xián shēn shuí dào shì jī yóu,xī zhǐ é méi bì dǐng tóu。
琴鹤几程随客棹,风霜何处宿龙湫。qín hè jǐ chéng suí kè zhào,fēng shuāng hé chù sù lóng jiǎo。
寻僧石磴临天井,斸药秋崖倒瀑流。xún sēng shí dèng lín tiān jǐng,zhǔ yào qiū yá dào pù liú。
莫为寰瀛多事在,客星相逐不回休。mò wèi huán yíng duō shì zài,kè xīng xiāng zhú bù huí xiū。

寄顾蟾处士

齐己

久闻为客过苍梧,休说携家归镜湖。jiǔ wén wèi kè guò cāng wú,xiū shuō xié jiā guī jìng hú。
山水颠狂应尽在,鬓毛凋落免贫无。shān shuǐ diān kuáng yīng jǐn zài,bìn máo diāo luò miǎn pín wú。
和僧抢入云中峭,带鹤驱成涧底孤。hé sēng qiǎng rù yún zhōng qiào,dài hè qū chéng jiàn dǐ gū。
春醉醒来有馀兴,因人乞与武陵图。chūn zuì xǐng lái yǒu yú xīng,yīn rén qǐ yǔ wǔ líng tú。

怀金陵知旧

齐己

海门相别住荆门,六度秋光两鬓根。hǎi mén xiāng bié zhù jīng mén,liù dù qiū guāng liǎng bìn gēn。
万象倒心难盖口,一生无事可伤魂。wàn xiàng dào xīn nán gài kǒu,yī shēng wú shì kě shāng hún。
石头城外青山叠,北固窗前白浪翻。shí tóu chéng wài qīng shān dié,běi gù chuāng qián bái làng fān。
尽是共游题版处,有谁惆怅拂苔痕。jǐn shì gòng yóu tí bǎn chù,yǒu shuí chóu chàng fú tái hén。

喜得自牧上人书

齐己

吴都使者泛惊涛,灵一传书慰毳袍。wú dōu shǐ zhě fàn jīng tāo,líng yī chuán shū wèi cuì páo。
别兴偶随云水远,知音本自国风高。bié xīng ǒu suí yún shuǐ yuǎn,zhī yīn běn zì guó fēng gāo。
身依闲淡中销日,发向清凉处落刀。shēn yī xián dàn zhōng xiāo rì,fā xiàng qīng liáng chù luò dāo。
闻著括囊新集了,拟教谁与序离骚。wén zhù kuò náng xīn jí le,nǐ jiào shuí yǔ xù lí sāo。

惊秋

齐己

晓窗惊觉向秋风,万里心凝淡荡中。xiǎo chuāng jīng jué xiàng qiū fēng,wàn lǐ xīn níng dàn dàng zhōng。
池影碎翻红菡萏,井声乾落绿梧桐。chí yǐng suì fān hóng hàn dàn,jǐng shēng qián luò lǜ wú tóng。
破除闲事浑归道,销耗劳生旋逐空。pò chú xián shì hún guī dào,xiāo hào láo shēng xuán zhú kōng。
妖杀九原狐兔意,岂知丘陇是英雄。yāo shā jiǔ yuán hú tù yì,qǐ zhī qiū lǒng shì yīng xióng。

闻沈彬赴吴都请辟

齐己

长讶高眠得稳无,果随徵辟起江湖。zhǎng yà gāo mián dé wěn wú,guǒ suí zhēng pì qǐ jiāng hú。
鸳鸯已列樽罍贵,鸥鹤休怀钓渚孤。yuān yāng yǐ liè zūn léi guì,ōu hè xiū huái diào zhǔ gū。
白日不妨扶汉祚,清才何让赋吴都。bái rì bù fáng fú hàn zuò,qīng cái hé ràng fù wú dōu。
可能更忆相寻夜,雪满诸峰火一炉。kě néng gèng yì xiāng xún yè,xuě mǎn zhū fēng huǒ yī lú。

寄江夏仁公

齐己

寺阁高连黄鹤楼,檐前槛底大江流。sì gé gāo lián huáng hè lóu,yán qián kǎn dǐ dà jiāng liú。
几因秋霁澄空外,独为诗情到上头。jǐ yīn qiū jì chéng kōng wài,dú wèi shī qíng dào shàng tóu。
白日有馀闲送客,紫衣何啻贵封侯。bái rì yǒu yú xián sòng kè,zǐ yī hé chì guì fēng hóu。
别来多少新吟也,不寄南宗老比丘。bié lái duō shǎo xīn yín yě,bù jì nán zōng lǎo bǐ qiū。

中春林下偶作

齐己

净境无人可共携,闲眠未起日光低。jìng jìng wú rén kě gòng xié,xián mián wèi qǐ rì guāng dī。
浮生莫把还丹续,万事须将至理齐。fú shēng mò bǎ hái dān xù,wàn shì xū jiāng zhì lǐ qí。
花在月明蝴蝶梦,雨馀山绿杜鹃啼。huā zài yuè míng hú dié mèng,yǔ yú shān lǜ dù juān tí。
何能向外求攀折,岩桂枝条拂石梯。hé néng xiàng wài qiú pān zhé,yán guì zhī tiáo fú shí tī。

送刘秀才归桑水宁觐

齐己

归和初喜戢戈矛,乍捧乡书感去留。guī hé chū xǐ jí gē máo,zhà pěng xiāng shū gǎn qù liú。
雁序分飞离汉口,鸰原骞翥在鳌头。yàn xù fēn fēi lí hàn kǒu,líng yuán qiān zhù zài áo tóu。
家邻紫塞仍千里,路过黄河更几州。jiā lín zǐ sāi réng qiān lǐ,lù guò huáng hé gèng jǐ zhōu。
应到高堂问安后,却携文入帝京游。yīng dào gāo táng wèn ān hòu,què xié wén rù dì jīng yóu。

寄曹松

齐己

旧制新题削复刊,工夫过甚琢琅玕。jiù zhì xīn tí xuē fù kān,gōng fū guò shén zuó láng gān。
药中求见黄芽易,诗里思闻白雪难。yào zhōng qiú jiàn huáng yá yì,shī lǐ sī wén bái xuě nán。
扣寂颇同心在定,凿空何止发冲冠。kòu jì pǒ tóng xīn zài dìng,záo kōng hé zhǐ fā chōng guān。
夜来月苦怀高论,数树霜边独傍栏。yè lái yuè kǔ huái gāo lùn,shù shù shuāng biān dú bàng lán。

酬蜀国欧阳学士

齐己

因缘刘表驻经行,又听西风堕叶声。yīn yuán liú biǎo zhù jīng xíng,yòu tīng xī fēng duò yè shēng。
鹤发不堪言此世,峨嵋空约在他生。hè fā bù kān yán cǐ shì,é méi kōng yuē zài tā shēng。
已从禅祖参真性,敢向诗家认好名。yǐ cóng chán zǔ cān zhēn xìng,gǎn xiàng shī jiā rèn hǎo míng。
深愧故人怜潦倒,每传仙语下南荆。shēn kuì gù rén lián lǎo dào,měi chuán xiān yǔ xià nán jīng。

寄荆幕孙郎中

齐己

珠履风流忆富春,三千鹓鹭让精神。zhū lǚ fēng liú yì fù chūn,sān qiān yuān lù ràng jīng shén。
诗工凿破清求妙,道论研通白见真。shī gōng záo pò qīng qiú miào,dào lùn yán tōng bái jiàn zhēn。
四座共推操檄健,一家谁信买书贫。sì zuò gòng tuī cāo xí jiàn,yī jiā shuí xìn mǎi shū pín。
别来乡国魂应断,剑阁东西尽战尘。bié lái xiāng guó hún yīng duàn,jiàn gé dōng xī jǐn zhàn chén。