古诗词

寄匡阜诸公二首

齐己

峰前林下东西寺,地角天涯来往僧。fēng qián lín xià dōng xī sì,dì jiǎo tiān yá lái wǎng sēng。
泉月净流闲世界,杉松深锁尽香灯。quán yuè jìng liú xián shì jiè,shān sōng shēn suǒ jǐn xiāng dēng。
争无大士重修社,合有诸贤更服膺。zhēng wú dà shì zhòng xiū shè,hé yǒu zhū xián gèng fú yīng。
曾寄邻房挂瓶锡,雨闻岩溜解春冰。céng jì lín fáng guà píng xī,yǔ wén yán liū jiě chūn bīng。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

送陈霸归闽

齐己

凉风动行兴,含笑话临途。liáng fēng dòng xíng xīng,hán xiào huà lín tú。
已得身名了,全忘客道孤。yǐ dé shēn míng le,quán wàng kè dào gū。
乡程过百越,帆影绕重湖。xiāng chéng guò bǎi yuè,fān yǐng rào zhòng hú。
家在飞鸿外,音书可寄无。jiā zài fēi hóng wài,yīn shū kě jì wú。

寄孙辟呈郑谷郎中

齐己

衡岳去都忘,清吟恋省郎。héng yuè qù dōu wàng,qīng yín liàn shěng láng。
淹留才半月,酬唱颇盈箱。yān liú cái bàn yuè,chóu chàng pǒ yíng xiāng。
雪长松柽格,茶添语话香。xuě zhǎng sōng chēng gé,chá tiān yǔ huà xiāng。
因论乐安子,年少老篇章。yīn lùn lè ān zi,nián shǎo lǎo piān zhāng。

荆门送人自峨嵋游南岳

齐己

峨嵋来已远,衡岳去犹赊。é méi lái yǐ yuǎn,héng yuè qù yóu shē。
南浦悬帆影,西风乱荻花。nán pǔ xuán fān yǐng,xī fēng luàn dí huā。
天涯遥梦泽,山众近长沙。tiān yá yáo mèng zé,shān zhòng jìn zhǎng shā。
有兴多新作,携将大府夸。yǒu xīng duō xīn zuò,xié jiāng dà fǔ kuā。

谢主人石笋

齐己

西园罢宴游,东阁念林丘。xī yuán bà yàn yóu,dōng gé niàn lín qiū。
特减花边峭,来添竹里幽。tè jiǎn huā biān qiào,lái tiān zhú lǐ yōu。
忆过阳朔见,曾记大湖求。yì guò yáng shuò jiàn,céng jì dà hú qiú。
从此频吟绕,归山意亦休。cóng cǐ pín yín rào,guī shān yì yì xiū。

经安公寺

齐己

大圣威灵地,安公宴坐踪。dà shèng wēi líng dì,ān gōng yàn zuò zōng。
未知长寂默,不见久从容。wèi zhī zhǎng jì mò,bù jiàn jiǔ cóng róng。
塔影高群木,江声压暮钟。tǎ yǐng gāo qún mù,jiāng shēng yā mù zhōng。
此游幽胜后,来梦亦应重。cǐ yóu yōu shèng hòu,lái mèng yì yīng zhòng。

秋夕寄诸侄

齐己

每到秋残夜,灯前忆故乡。měi dào qiū cán yè,dēng qián yì gù xiāng。
园林红橘柚,窗户碧潇湘。yuán lín hóng jú yòu,chuāng hù bì xiāo xiāng。
离别身垂老,艰难路去长。lí bié shēn chuí lǎo,jiān nán lù qù zhǎng。
弟兄应健在,兵火里耕桑。dì xiōng yīng jiàn zài,bīng huǒ lǐ gēng sāng。

谢炭

齐己

正拥寒灰次,何当惠寂寥。zhèng yōng hán huī cì,hé dāng huì jì liáo。
且留连夜向,未敢满炉烧。qiě liú lián yè xiàng,wèi gǎn mǎn lú shāo。
必恐吞难尽,唯愁拨易消。bì kǒng tūn nán jǐn,wéi chóu bō yì xiāo。
豪家捏为兽,红迸锦茵焦。háo jiā niē wèi shòu,hóng bèng jǐn yīn jiāo。

夏满日偶作寄孙支使

齐己

一百二十日,煎熬几不胜。yī bǎi èr shí rì,jiān áo jǐ bù shèng。
忆归沧海寺,冷倚翠崖棱。yì guī cāng hǎi sì,lěng yǐ cuì yá léng。
旧扇犹操执,新秋更郁蒸。jiù shàn yóu cāo zhí,xīn qiū gèng yù zhēng。
何当见凉月,拥衲访诗朋。hé dāng jiàn liáng yuè,yōng nà fǎng shī péng。

寄清溪道友

齐己

山门摇落空,霜霰满杉松。shān mén yáo luò kōng,shuāng xiàn mǎn shān sōng。
明月行禅处,青苔绕石重。míng yuè xíng chán chù,qīng tái rào shí zhòng。
泉声喧万壑,钟韵遍千峰。quán shēng xuān wàn hè,zhōng yùn biàn qiān fēng。
终去焚香老,同师大士踪。zhōng qù fén xiāng lǎo,tóng shī dà shì zōng。

谢重缘旧山水障子

齐己

敢望重缘饰,微茫洞壑春。gǎn wàng zhòng yuán shì,wēi máng dòng hè chūn。
坐看终未是,归卧始应真。zuò kàn zhōng wèi shì,guī wò shǐ yīng zhēn。
已觉心中朽,犹怜四面新。yǐ jué xīn zhōng xiǔ,yóu lián sì miàn xīn。
不因公子鉴,零落几成尘。bù yīn gōng zi jiàn,líng luò jǐ chéng chén。

寺居

齐己

邻井双梧上,一蝉鸣隔墙。lín jǐng shuāng wú shàng,yī chán míng gé qiáng。
依稀旧林日,撩乱绕山堂。yī xī jiù lín rì,liāo luàn rào shān táng。
难嘿吟风口,终清饮露肠。nán hēi yín fēng kǒu,zhōng qīng yǐn lù cháng。
老僧加护物,应任噪残阳。lǎo sēng jiā hù wù,yīng rèn zào cán yáng。

剃发

齐己

金刀闪冷光,一剃一清凉。jīn dāo shǎn lěng guāng,yī tì yī qīng liáng。
未免随朝夕,依前长雪霜。wèi miǎn suí cháo xī,yī qián zhǎng xuě shuāng。
夏林欹石腻,春涧水泉香。xià lín yī shí nì,chūn jiàn shuǐ quán xiāng。
向老凋疏尽,寒天不出房。xiàng lǎo diāo shū jǐn,hán tiān bù chū fáng。

谢高辇先辈寄新唱和集

齐己

敢谓神仙手,多怀老比丘。gǎn wèi shén xiān shǒu,duō huái lǎo bǐ qiū。
编联来鹿野,酬唱在龙楼。biān lián lái lù yě,chóu chàng zài lóng lóu。
洛浦精灵慑,邙山鬼魅愁。luò pǔ jīng líng shè,máng shān guǐ mèi chóu。
二南风雅道,从此化东周。èr nán fēng yǎ dào,cóng cǐ huà dōng zhōu。

送徐秀才游吴国

齐己

西江东注急,孤棹若流星。xī jiāng dōng zhù jí,gū zhào ruò liú xīng。
风浪相随白,云中独过青。fēng làng xiāng suí bái,yún zhōng dú guò qīng。
他时谁共说,此路我曾经。tā shí shuí gòng shuō,cǐ lù wǒ céng jīng。
好向吴朝看,衣冠尽汉庭。hǎo xiàng wú cháo kàn,yī guān jǐn hàn tíng。

忆在匡庐日

齐己

忆在匡庐日,秋风八月时。yì zài kuāng lú rì,qiū fēng bā yuè shí。
松声虎溪寺,塔影雁门师。sōng shēng hǔ xī sì,tǎ yǐng yàn mén shī。
步碧葳蕤径,吟香菡萏池。bù bì wēi ruí jìng,yín xiāng hàn dàn chí。
何当旧泉石,归去洗心脾。hé dāng jiù quán shí,guī qù xǐ xīn pí。