古诗词

寄武陵贯微上人二首

齐己

吴头东面楚西边,云接苍梧水浸天。wú tóu dōng miàn chǔ xī biān,yún jiē cāng wú shuǐ jìn tiān。
两地别离身已老,一言相合道休传。liǎng dì bié lí shēn yǐ lǎo,yī yán xiāng hé dào xiū chuán。
风骚妙欲凌春草,踪迹闲思绕岳莲。fēng sāo miào yù líng chūn cǎo,zōng jì xián sī rào yuè lián。
不是傲他名利世,吾师本在雪山巅。bù shì ào tā míng lì shì,wú shī běn zài xuě shān diān。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄荆幕孙郎中

齐己

珠履风流忆富春,三千鹓鹭让精神。zhū lǚ fēng liú yì fù chūn,sān qiān yuān lù ràng jīng shén。
诗工凿破清求妙,道论研通白见真。shī gōng záo pò qīng qiú miào,dào lùn yán tōng bái jiàn zhēn。
四座共推操檄健,一家谁信买书贫。sì zuò gòng tuī cāo xí jiàn,yī jiā shuí xìn mǎi shū pín。
别来乡国魂应断,剑阁东西尽战尘。bié lái xiāng guó hún yīng duàn,jiàn gé dōng xī jǐn zhàn chén。

谢王詹事垂访

齐己

鸟外孤峰未得归,人间触类是无机。niǎo wài gū fēng wèi dé guī,rén jiān chù lèi shì wú jī。
方悲鹿轸栖江寺,忽讶轺车降竹扉。fāng bēi lù zhěn qī jiāng sì,hū yà yáo chē jiàng zhú fēi。
王泽乍闻谭涣汗,国风那得话玄微。wáng zé zhà wén tán huàn hàn,guó fēng nà dé huà xuán wēi。
应惊老病炎天里,枯骨肩横一衲衣。yīng jīng lǎo bìng yán tiān lǐ,kū gǔ jiān héng yī nà yī。

题南平后园牡丹

齐己

暖披烟艳照西园,翠幄朱栏护列仙。nuǎn pī yān yàn zhào xī yuán,cuì wò zhū lán hù liè xiān。
玉帐笙歌留尽日,瑶台伴侣待归天。yù zhàng shēng gē liú jǐn rì,yáo tái bàn lǚ dài guī tiān。
香多觉受风光剩,红重知含雨露偏。xiāng duō jué shòu fēng guāng shèng,hóng zhòng zhī hán yǔ lù piān。
上客分明记开处,明年开更胜今年。shàng kè fēn míng jì kāi chù,míng nián kāi gèng shèng jīn nián。

和李书记

齐己

繁极全分青帝功,开时独占上春风。fán jí quán fēn qīng dì gōng,kāi shí dú zhàn shàng chūn fēng。
吴姬舞雪非真艳,汉后题诗是怨红。wú jī wǔ xuě fēi zhēn yàn,hàn hòu tí shī shì yuàn hóng。
远蝶恋香抛别苑,野莺衔得出深宫。yuǎn dié liàn xiāng pāo bié yuàn,yě yīng xián dé chū shēn gōng。
君看万态当筵处,羞杀蔷薇点碎丛。jūn kàn wàn tài dāng yán chù,xiū shā qiáng wēi diǎn suì cóng。

谢孙郎中寄示

齐己

一念禅馀味国风,早因持论偶名公。yī niàn chán yú wèi guó fēng,zǎo yīn chí lùn ǒu míng gōng。
久伤琴丧人亡后,忽有云和雪唱同。jiǔ shāng qín sàng rén wáng hòu,hū yǒu yún hé xuě chàng tóng。
绳琢静闻罤象外,是非闲见寂寥中。shéng zuó jìng wén tí xiàng wài,shì fēi xián jiàn jì liáo zhōng。
时来日往缘真趣,不觉秋江度塞鸿。shí lái rì wǎng yuán zhēn qù,bù jué qiū jiāng dù sāi hóng。

爱吟

齐己

正堪凝思掩禅扃,又被诗魔恼竺卿。zhèng kān níng sī yǎn chán jiōng,yòu bèi shī mó nǎo zhú qīng。
偶凭窗扉从落照,不眠风雪到残更。ǒu píng chuāng fēi cóng luò zhào,bù mián fēng xuě dào cán gèng。
皎然未必迷前习,支遁宁非悟后生。jiǎo rán wèi bì mí qián xí,zhī dùn níng fēi wù hòu shēng。
传写会逢精鉴者,也应知是咏闲情。chuán xiě huì féng jīng jiàn zhě,yě yīng zhī shì yǒng xián qíng。

寄怀东林寺匡白监寺

齐己

南岳别来无约后,东林归住有前缘。nán yuè bié lái wú yuē hòu,dōng lín guī zhù yǒu qián yuán。
闲搜好句题红叶,静敛霜眉对白莲。xián sōu hǎo jù tí hóng yè,jìng liǎn shuāng méi duì bái lián。
雁塔影分疏桧月,虎溪声合几峰泉。yàn tǎ yǐng fēn shū guì yuè,hǔ xī shēng hé jǐ fēng quán。
修心若似伊耶舍,传记须添十九贤。xiū xīn ruò shì yī yé shě,chuán jì xū tiān shí jiǔ xián。

夏日寓居寄友人

齐己

北游兵阻复南还,因寄荆州病掩关。běi yóu bīng zǔ fù nán hái,yīn jì jīng zhōu bìng yǎn guān。
日月坐销江上寺,清凉魂断剡中山。rì yuè zuò xiāo jiāng shàng sì,qīng liáng hún duàn shàn zhōng shān。
披缁影迹堪藏拙,出世身心合向闲。pī zī yǐng jì kān cáng zhuō,chū shì shēn xīn hé xiàng xián。
多谢扶风大君子,相思时到寂寥间。duō xiè fú fēng dà jūn zi,xiāng sī shí dào jì liáo jiān。

中秋十四日夜对月上南平主人

齐己

今宵前夕皆堪玩,何必圆时始竭才。jīn xiāo qián xī jiē kān wán,hé bì yuán shí shǐ jié cái。
空说轮中有天子,不知何处是楼台?kōng shuō lún zhōng yǒu tiān zi,bù zhī hé chù shì lóu tái?
终忧明夜云遮却,且扫闲居坐看来。zhōng yōu míng yè yún zhē què,qiě sǎo xián jū zuò kàn lái。
玉兔银蟾似多意,乍临棠树影裴回。yù tù yín chán shì duō yì,zhà lín táng shù yǐng péi huí。

谢人惠十才子图

齐己

丹青妙写十才人,玉峭冰棱姑射神。dān qīng miào xiě shí cái rén,yù qiào bīng léng gū shè shén。
醉舞离披真鸑鷟,狂吟崩倒瑞麒麟。zuì wǔ lí pī zhēn yuè zhuó,kuáng yín bēng dào ruì qí lín。
翻腾造化山曾竭,采掇珠玑海几贫。fān téng zào huà shān céng jié,cǎi duō zhū jī hǎi jǐ pín。
犹得知音与图画,草堂闲挂似相亲。yóu dé zhī yīn yǔ tú huà,cǎo táng xián guà shì xiāng qīn。

荆门病中寄怀乡人欧阳侍郎彬

齐己

谁会荆州一老夫,梦劳神役忆匡庐。shuí huì jīng zhōu yī lǎo fū,mèng láo shén yì yì kuāng lú。
碧云雁影纷纷去,黄叶蟾声渐渐无。bì yún yàn yǐng fēn fēn qù,huáng yè chán shēng jiàn jiàn wú。
口淡莫分餐气味,身羸但觉病肌肤。kǒu dàn mò fēn cān qì wèi,shēn léi dàn jué bìng jī fū。
可怜馔玉烧兰者,肯慰寒偎雪夜炉。kě lián zhuàn yù shāo lán zhě,kěn wèi hán wēi xuě yè lú。

送谭三藏入京

齐己

阿阇梨与佛身同,灌顶难施利济功。ā dū lí yǔ fú shēn tóng,guàn dǐng nán shī lì jì gōng。
持咒力须资运祚,度人心要似虚空。chí zhòu lì xū zī yùn zuò,dù rén xīn yào shì xū kōng。
东周路踏红尘里,北极门瞻紫气中。dōng zhōu lù tà hóng chén lǐ,běi jí mén zhān zǐ qì zhōng。
好进焚文沾帝泽,却归天策继真风。hǎo jìn fén wén zhān dì zé,què guī tiān cè jì zhēn fēng。

寄酬秦府高推官辇

齐己

天台衡岳旧曾寻,闲忆留题白石林。tiān tái héng yuè jiù céng xún,xián yì liú tí bái shí lín。
岁月已残衰飒鬓,风骚犹壮寂寥心。suì yuè yǐ cán shuāi sà bìn,fēng sāo yóu zhuàng jì liáo xīn。
缑山碧树遮藏密,丹穴红霞掩映深。gōu shān bì shù zhē cáng mì,dān xué hóng xiá yǎn yìng shēn。
争得相逢一携手,拂衣同去听玄音。zhēng dé xiāng féng yī xié shǒu,fú yī tóng qù tīng xuán yīn。

叙怀寄高推官

齐己

搜新编旧与谁评,自向无声认有声。sōu xīn biān jiù yǔ shuí píng,zì xiàng wú shēng rèn yǒu shēng。
已觉爱来多废道,可堪传去更沽名。yǐ jué ài lái duō fèi dào,kě kān chuán qù gèng gū míng。
风松韵里忘形坐,霜月光中共影行。fēng sōng yùn lǐ wàng xíng zuò,shuāng yuè guāng zhōng gòng yǐng xíng。
还胜御沟寒夜水,狂吟冲尹甚伤情。hái shèng yù gōu hán yè shuǐ,kuáng yín chōng yǐn shén shāng qíng。

送朱侍御自洛阳归阆州宁觐

齐己

寻常西望故园时,几处魂随落照飞。xún cháng xī wàng gù yuán shí,jǐ chù hún suí luò zhào fēi。
客路旧萦秦甸出,乡程今绕汉阳归。kè lù jiù yíng qín diān chū,xiāng chéng jīn rào hàn yáng guī。
已过巫峡沈青霭,忽认峨嵋在翠微。yǐ guò wū xiá shěn qīng ǎi,hū rèn é méi zài cuì wēi。
从此倚门休望断,交亲喜换老莱衣。cóng cǐ yǐ mén xiū wàng duàn,jiāo qīn xǐ huàn lǎo lái yī。