古诗词

及第谣

周匡物

水国寒消春日长,燕莺催促花枝忙。shuǐ guó hán xiāo chūn rì zhǎng,yàn yīng cuī cù huā zhī máng。
风吹金榜落凡世,三十三人名字香。fēng chuī jīn bǎng luò fán shì,sān shí sān rén míng zì xiāng。
遥望龙墀新得意,九天敕下多狂醉。yáo wàng lóng chí xīn dé yì,jiǔ tiān chì xià duō kuáng zuì。
骅骝一百三十蹄,踏破蓬莱五云地。huá liú yī bǎi sān shí tí,tà pò péng lái wǔ yún dì。
物经千载出尘埃,从此便为天下瑞。wù jīng qiān zài chū chén āi,cóng cǐ biàn wèi tiān xià ruì。

周匡物

周匡物,字几本,漳州人。元和十一年进士及第,唐代诗人。仕至高州刺史。 周匡物的作品>>

猜您喜欢

及第后谢座主

周匡物

一纵东越入西秦,十度闻莺不见春。yī zòng dōng yuè rù xī qín,shí dù wén yīng bù jiàn chūn。
试向昆山投瓦砾,便容灵沼濯埃尘。shì xiàng kūn shān tóu wǎ lì,biàn róng líng zhǎo zhuó āi chén。
悲欢暗负风云力,感激潜生草木身。bēi huān àn fù fēng yún lì,gǎn jī qián shēng cǎo mù shēn。
中夜自将形影语,古来吞炭是何人。zhōng yè zì jiāng xíng yǐng yǔ,gǔ lái tūn tàn shì hé rén。

自题读书堂

周匡物

窗外卷帘侵碧落,槛前敲竹向青冥。chuāng wài juǎn lián qīn bì luò,kǎn qián qiāo zhú xiàng qīng míng。
黄昏不欲留人宿,云起风生龙虎醒。huáng hūn bù yù liú rén sù,yún qǐ fēng shēng lóng hǔ xǐng。

应举题钱塘公馆

周匡物

万里茫茫天堑遥,秦皇底事不安桥。wàn lǐ máng máng tiān qiàn yáo,qín huáng dǐ shì bù ān qiáo。
钱塘江口无钱过,又阻西陵两信潮。qián táng jiāng kǒu wú qián guò,yòu zǔ xī líng liǎng xìn cháo。

古镜歌

周匡物

轩辕铸镜谁将去,曾被良工泻金取。xuān yuán zhù jìng shuí jiāng qù,céng bèi liáng gōng xiè jīn qǔ。
明月心中桂不生,轻冰面上菱初吐。míng yuè xīn zhōng guì bù shēng,qīng bīng miàn shàng líng chū tǔ。
蛟龙久无雷雨声,鸾凤空踏莓苔舞。jiāo lóng jiǔ wú léi yǔ shēng,luán fèng kōng tà méi tái wǔ。
欲向高台对晓开,不知谁是孤光主。yù xiàng gāo tái duì xiǎo kāi,bù zhī shuí shì gū guāng zhǔ。