古诗词

秋望兴庆宫

戎昱

先皇歌舞地,今日未游巡。xiān huáng gē wǔ dì,jīn rì wèi yóu xún。
幽咽龙池水,凄凉御榻尘。yōu yàn lóng chí shuǐ,qī liáng yù tà chén。
随风秋树弃,对月老宫人。suí fēng qiū shù qì,duì yuè lǎo gōng rén。
万事如桑海,悲来欲恸神。wàn shì rú sāng hǎi,bēi lái yù tòng shén。

戎昱

戎昱,(744~800)唐代诗人。荆州(今湖北江陵)人,郡望扶风(今属陕西)。少年举进士落第,游名都山川,后中进士。宝应元年(762),从滑州、洛阳西行,经华阴,遇见王季友,同赋《苦哉行》。大历二年(767)秋回故乡,在荆南节度使卫伯玉幕府中任从事。后流寓湖南,为潭州刺史崔瓘、桂州刺史李昌巙幕僚。建中三年(782)居长安,任侍御史。翌年贬为辰州刺史。后又任虔州刺史。晚年在湖南零陵任职,流寓桂州而终。中唐前期比较注重反映现实的诗人之一。名作《苦哉行》写战争给人民带来灾难。羁旅游宦、感伤身世的作品以《桂州腊夜》较有名。 戎昱的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞采莲曲二首其一

戎昱

涔阳女儿花满头,毵毵同泛木兰舟。cén yáng nǚ ér huā mǎn tóu,sān sān tóng fàn mù lán zhōu。
春风日暮南湖里,争唱菱歌不肯休。chūn fēng rì mù nán hú lǐ,zhēng chàng líng gē bù kěn xiū。

移家别湖上亭

戎昱

好是春风湖上亭,柳条藤蔓系离情。hǎo shì chūn fēng hú shàng tíng,liǔ tiáo téng màn xì lí qíng。
黄莺久住浑相识,欲别频啼四五声。huáng yīng jiǔ zhù hún xiāng shí,yù bié pín tí sì wǔ shēng。

塞下

戎昱

北风凋白草,胡马日骎骎。běi fēng diāo bái cǎo,hú mǎ rì qīn qīn。
夜后戍楼月,秋来边将心。yè hòu shù lóu yuè,qiū lái biān jiāng xīn。
铁衣霜露重,战马岁年深。tiě yī shuāng lù zhòng,zhàn mǎ suì nián shēn。
自有卢龙塞,烟尘飞至今。zì yǒu lú lóng sāi,yān chén fēi zhì jīn。

罗江客舍

戎昱

山县秋云闇,茅亭暮雨寒。shān xiàn qiū yún àn,máo tíng mù yǔ hán。
自伤庭叶下,谁问客衣单。zì shāng tíng yè xià,shuí wèn kè yī dān。
有兴时添酒,无聊懒整冠。yǒu xīng shí tiān jiǔ,wú liáo lǎn zhěng guān。
近来乡国梦,夜夜到长安。jìn lái xiāng guó mèng,yè yè dào zhǎng ān。

汉上题韦氏庄

戎昱

结茅同楚客,卜筑汉江边。jié máo tóng chǔ kè,bo zhù hàn jiāng biān。
日落数归鸟,夜深闻扣舷。rì luò shù guī niǎo,yè shēn wén kòu xián。
水痕侵岸柳,山翠借厨烟。shuǐ hén qīn àn liǔ,shān cuì jiè chú yān。
调笑提筐妇,春来蚕几眠。diào xiào tí kuāng fù,chūn lái cán jǐ mián。

闺情

戎昱

侧听宫官说,知君宠尚存。cè tīng gōng guān shuō,zhī jūn chǒng shàng cún。
未能开笑颊,先欲换愁魂。wèi néng kāi xiào jiá,xiān yù huàn chóu hún。
宝镜窥妆影,红衫裛泪痕。bǎo jìng kuī zhuāng yǐng,hóng shān yì lèi hén。
昭阳今再入,宁敢恨长门。zhāo yáng jīn zài rù,níng gǎn hèn zhǎng mén。

玉台体题湖上亭

戎昱

湖入县西边,湖头胜事偏。hú rù xiàn xī biān,hú tóu shèng shì piān。
绿竿初长笋,红颗未开莲。lǜ gān chū zhǎng sǔn,hóng kē wèi kāi lián。
蔽日高高树,迎人小小船。bì rì gāo gāo shù,yíng rén xiǎo xiǎo chuán。
清风长入坐,夏月似秋天。qīng fēng zhǎng rù zuò,xià yuè shì qiū tiān。

古意

戎昱

女伴朝来说,知君欲弃捐。nǚ bàn cháo lái shuō,zhī jūn yù qì juān。
懒梳明镜下,羞到画堂前。lǎn shū míng jìng xià,xiū dào huà táng qián。
有泪沾脂粉,无情理管弦。yǒu lèi zhān zhī fěn,wú qíng lǐ guǎn xián。
不知将巧笑,更遣向谁怜。bù zhī jiāng qiǎo xiào,gèng qiǎn xiàng shuí lián。

咏史

戎昱

汉家青史上,计拙是和亲。hàn jiā qīng shǐ shàng,jì zhuō shì hé qīn。
社稷依明主,安危托妇人。shè jì yī míng zhǔ,ān wēi tuō fù rén。
岂能将玉貌,便拟静胡尘。qǐ néng jiāng yù mào,biàn nǐ jìng hú chén。
地下千年骨,谁为辅佐臣。dì xià qiān nián gǔ,shuí wèi fǔ zuǒ chén。

桂州腊夜

戎昱

坐到三更尽,归仍万里赊。zuò dào sān gèng jǐn,guī réng wàn lǐ shē。
雪声偏傍竹,寒梦不离家。xuě shēng piān bàng zhú,hán mèng bù lí jiā。
晓角分残漏,孤灯落碎花。xiǎo jiǎo fēn cán lòu,gū dēng luò suì huā。
二年随骠骑,辛苦向天涯。èr nián suí biāo qí,xīn kǔ xiàng tiān yá。

再赴桂州先寄

戎昱

玷玉甘长弃,朱门喜再游。diàn yù gān zhǎng qì,zhū mén xǐ zài yóu。
过因才后重,恩合死前酬。guò yīn cái hòu zhòng,ēn hé sǐ qián chóu。
养骥须怜瘦,栽松莫厌秋。yǎng jì xū lián shòu,zāi sōng mò yàn qiū。
今朝两行泪,一半血和流。jīn cháo liǎng xíng lèi,yī bàn xuè hé liú。

题招提寺

戎昱

招提精舍好,石壁向江开。zhāo tí jīng shě hǎo,shí bì xiàng jiāng kāi。
山影水中尽,鸟声天上来。shān yǐng shuǐ zhōng jǐn,niǎo shēng tiān shàng lái。
一灯传岁月,深院长莓苔。yī dēng chuán suì yuè,shēn yuàn zhǎng méi tái。
日暮双林磬,泠泠送客回。rì mù shuāng lín qìng,líng líng sòng kè huí。

入剑门

戎昱

剑门兵革后,万事尽堪悲。jiàn mén bīng gé hòu,wàn shì jǐn kān bēi。
鸟鼠无巢穴,儿童话别离。niǎo shǔ wú cháo xué,ér tóng huà bié lí。
山川同昔日,荆棘是今时。shān chuān tóng xī rì,jīng jí shì jīn shí。
征战何年定,家家有画旗。zhēng zhàn hé nián dìng,jiā jiā yǒu huà qí。

闰春宴花溪严侍御庄

戎昱

一团青翠色,云是子陵家。yī tuán qīng cuì sè,yún shì zi líng jiā。
山带新晴雨,溪留闰月花。shān dài xīn qíng yǔ,xī liú rùn yuè huā。
瓶开巾漉酒,地坼笋抽芽。píng kāi jīn lù jiǔ,dì chè sǔn chōu yá。
彩缛承颜面,朝朝赋白华。cǎi rù chéng yán miàn,cháo cháo fù bái huá。

岁暮客怀

戎昱

异乡三十口,亲老复家贫。yì xiāng sān shí kǒu,qīn lǎo fù jiā pín。
无事乾坤内,虚为翰墨人。wú shì qián kūn nèi,xū wèi hàn mò rén。
岁华南去后,愁梦北来频。suì huá nán qù hòu,chóu mèng běi lái pín。
惆怅江边柳,依依又欲春。chóu chàng jiāng biān liǔ,yī yī yòu yù chūn。
88123456