古诗词

和答诗十首·其三·答桐花

白居易

山木多蓊郁,兹桐独亭亭。shān mù duō wěng yù,zī tóng dú tíng tíng。
叶重碧云片,花簇紫霞英。yè zhòng bì yún piàn,huā cù zǐ xiá yīng。
是时三月天,春暖山雨晴。shì shí sān yuè tiān,chūn nuǎn shān yǔ qíng。
夜色向月浅,闇香随风轻。yè sè xiàng yuè qiǎn,àn xiāng suí fēng qīng。
行者多商贾,居者悉黎氓。xíng zhě duō shāng jiǎ,jū zhě xī lí máng。
无人解赏爱,有客独屏营。wú rén jiě shǎng ài,yǒu kè dú píng yíng。
手攀花枝立,足蹋花影行。shǒu pān huā zhī lì,zú tà huā yǐng xíng。
生怜不得所,死欲扬其声。shēng lián bù dé suǒ,sǐ yù yáng qí shēng。
截为天子琴,刻作古人形。jié wèi tiān zi qín,kè zuò gǔ rén xíng。
云待我成器,荐之于穆清。yún dài wǒ chéng qì,jiàn zhī yú mù qīng。
诚是君子心,恐非草木情。chéng shì jūn zi xīn,kǒng fēi cǎo mù qíng。
胡为爱其华,而反伤其生。hú wèi ài qí huá,ér fǎn shāng qí shēng。
老龟被刳肠,不如无神灵。lǎo guī bèi kū cháng,bù rú wú shén líng。
雄鸡自断尾,不愿为牺牲。xióng jī zì duàn wěi,bù yuàn wèi xī shēng。
况此好颜色,花紫叶青青。kuàng cǐ hǎo yán sè,huā zǐ yè qīng qīng。
宜遂天地性,忍加刀斧刑。yí suì tiān dì xìng,rěn jiā dāo fǔ xíng。
我思五丁力,拔入九重城。wǒ sī wǔ dīng lì,bá rù jiǔ zhòng chéng。
当君正殿栽,花叶生光晶。dāng jūn zhèng diàn zāi,huā yè shēng guāng jīng。
上对月中桂,下覆阶前蓂。shàng duì yuè zhōng guì,xià fù jiē qián míng。
泛拂香炉烟,隐映斧藻屏。fàn fú xiāng lú yān,yǐn yìng fǔ zǎo píng。
为君布绿阴,当暑荫轩楹。wèi jūn bù lǜ yīn,dāng shǔ yīn xuān yíng。
沈沈绿满地,桃李不敢争。shěn shěn lǜ mǎn dì,táo lǐ bù gǎn zhēng。
为君发清韵,风来如叩琼。wèi jūn fā qīng yùn,fēng lái rú kòu qióng。
泠泠声满耳,郑卫不足听。líng líng shēng mǎn ěr,zhèng wèi bù zú tīng。
受君封植力,不独吐芬馨。shòu jūn fēng zhí lì,bù dú tǔ fēn xīn。
助君行春令,开花应晴明。zhù jūn xíng chūn lìng,kāi huā yīng qíng míng。
受君雨露恩,不独含芳荣。shòu jūn yǔ lù ēn,bù dú hán fāng róng。
戒君无戏言,剪叶封弟兄。jiè jūn wú xì yán,jiǎn yè fēng dì xiōng。
受君岁月功,不独资生成。shòu jūn suì yuè gōng,bù dú zī shēng chéng。
为君长高枝,凤皇上头鸣。wèi jūn zhǎng gāo zhī,fèng huáng shàng tóu míng。
一鸣君万岁,寿如山不倾。yī míng jūn wàn suì,shòu rú shān bù qīng。
再鸣万人泰,泰阶为之平。zài míng wàn rén tài,tài jiē wèi zhī píng。
如何有此用,幽滞在岩坰。rú hé yǒu cǐ yòng,yōu zhì zài yán jiōng。
岁月不尔驻,孤芳坐凋零。suì yuè bù ěr zhù,gū fāng zuò diāo líng。
请向桐枝上,为余题姓名。qǐng xiàng tóng zhī shàng,wèi yú tí xìng míng。
待余有势力,移尔献丹庭。dài yú yǒu shì lì,yí ěr xiàn dān tíng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

赠诸少年

白居易

少年莫笑我蹉跎,听我狂翁一曲歌。shǎo nián mò xiào wǒ cuō tuó,tīng wǒ kuáng wēng yī qū gē。
入手荣名取虽少,关心稳事得还多。rù shǒu róng míng qǔ suī shǎo,guān xīn wěn shì dé hái duō。
老惭退马沾刍秣,高喜归鸿脱弋罗。lǎo cán tuì mǎ zhān chú mò,gāo xǐ guī hóng tuō yì luó。
官给俸钱天与寿,些些贫病奈吾何。guān gěi fèng qián tiān yǔ shòu,xiē xiē pín bìng nài wú hé。

感所见

白居易

巧者焦劳智者愁,愚翁何喜复何忧。qiǎo zhě jiāo láo zhì zhě chóu,yú wēng hé xǐ fù hé yōu。
莫嫌山木无人用,大胜笼禽不自由。mò xián shān mù wú rén yòng,dà shèng lóng qín bù zì yóu。
网外老鸡因断尾,盘中鲜鲙为吞钩。wǎng wài lǎo jī yīn duàn wěi,pán zhōng xiān kuài wèi tūn gōu。
谁人会我心中事,冷笑时时一掉头。shuí rén huì wǒ xīn zhōng shì,lěng xiào shí shí yī diào tóu。

六年立春日人日作

白居易

二日立春人七日,盘蔬饼饵逐时新。èr rì lì chūn rén qī rì,pán shū bǐng ěr zhú shí xīn。
年方吉郑犹为少,家比刘韩未是贫。nián fāng jí zhèng yóu wèi shǎo,jiā bǐ liú hán wèi shì pín。
乡园节岁应堪重,亲故欢游莫厌频。xiāng yuán jié suì yīng kān zhòng,qīn gù huān yóu mò yàn pín。
试作循潮封眼想,何由得见洛阳春。shì zuò xún cháo fēng yǎn xiǎng,hé yóu dé jiàn luò yáng chūn。

咏身

白居易

自中风来三历闰,从悬军后几逢春。zì zhōng fēng lái sān lì rùn,cóng xuán jūn hòu jǐ féng chūn。
周南留滞称遗老,汉上羸残号半人。zhōu nán liú zhì chēng yí lǎo,hàn shàng léi cán hào bàn rén。
薄有文章传子弟,断无书札答交亲。báo yǒu wén zhāng chuán zi dì,duàn wú shū zhá dá jiāo qīn。
馀年自问将何用,恐是人间剩长身。yú nián zì wèn jiāng hé yòng,kǒng shì rén jiān shèng zhǎng shēn。

予与山

白居易

故交海内只三人,二坐岩廊一卧云。gù jiāo hǎi nèi zhǐ sān rén,èr zuò yán láng yī wò yún。
老爱诗书还似我,荣兼将相不如君。lǎo ài shī shū hái shì wǒ,róng jiān jiāng xiāng bù rú jūn。
百年胶漆初心在,万里烟霄中路分。bǎi nián jiāo qī chū xīn zài,wàn lǐ yān xiāo zhōng lù fēn。
阿阁鸾凰野田鹤,何人信道旧同群。ā gé luán huáng yě tián hè,hé rén xìn dào jiù tóng qún。

读道德经

白居易

玄元皇帝著遗文,乌角先生仰后尘。xuán yuán huáng dì zhù yí wén,wū jiǎo xiān shēng yǎng hòu chén。
金玉满堂非己物,子孙委蜕是他人。jīn yù mǎn táng fēi jǐ wù,zi sūn wěi tuì shì tā rén。
世间尽不关吾事,天下无亲于我身。shì jiān jǐn bù guān wú shì,tiān xià wú qīn yú wǒ shēn。
只有一身宜爱护,少教冰炭逼心神。zhǐ yǒu yī shēn yí ài hù,shǎo jiào bīng tàn bī xīn shén。

送滕庶子致仕归婺州

白居易

春风秋月携歌酒,八十年来玩物华。chūn fēng qiū yuè xié gē jiǔ,bā shí nián lái wán wù huá。
已见曾孙骑竹马,犹听侍女唱梅花。yǐ jiàn céng sūn qí zhú mǎ,yóu tīng shì nǚ chàng méi huā。
入乡不杖归时健,出郭乘轺到处夸。rù xiāng bù zhàng guī shí jiàn,chū guō chéng yáo dào chù kuā。
儿著绣衣身衣锦,东阳门户胜滕家。ér zhù xiù yī shēn yī jǐn,dōng yáng mén hù shèng téng jiā。

送刘郎中赴任苏州

白居易

仁风膏雨去随轮,胜境欢游到逐身。rén fēng gāo yǔ qù suí lún,shèng jìng huān yóu dào zhú shēn。
水驿路穿儿店月,花船棹入女湖春。shuǐ yì lù chuān ér diàn yuè,huā chuán zhào rù nǚ hú chūn。
宣城独咏窗中岫,柳恽单题汀上蘋。xuān chéng dú yǒng chuāng zhōng xiù,liǔ yùn dān tí tīng shàng píng。
何似姑苏诗太守,吟诗相继有三人。hé shì gū sū shī tài shǒu,yín shī xiāng jì yǒu sān rén。

福先寺雪中饯刘苏州

白居易

送君何处展离筵,大梵王宫大雪天。sòng jūn hé chù zhǎn lí yán,dà fàn wáng gōng dà xuě tiān。
庾岭梅花落歌管,谢家柳絮扑金田。yǔ lǐng méi huā luò gē guǎn,xiè jiā liǔ xù pū jīn tián。
乱从纨袖交加舞,醉入篮舆取次眠。luàn cóng wán xiù jiāo jiā wǔ,zuì rù lán yú qǔ cì mián。
却笑召邹兼访戴,只持空酒驾空船。què xiào zhào zōu jiān fǎng dài,zhǐ chí kōng jiǔ jià kōng chuán。

除夜言怀兼赠张常侍

白居易

三百六旬今夜尽,六十四年明日催。sān bǎi liù xún jīn yè jǐn,liù shí sì nián míng rì cuī。
不用叹身随日老,亦须知寿逐年来。bù yòng tàn shēn suí rì lǎo,yì xū zhī shòu zhú nián lái。
加添雪兴凭毡帐,消杀春愁付酒杯。jiā tiān xuě xīng píng zhān zhàng,xiāo shā chūn chóu fù jiǔ bēi。
唯恨诗成君去后,红笺纸卷为谁开。wéi hèn shī chéng jūn qù hòu,hóng jiān zhǐ juǎn wèi shuí kāi。

送张常侍西归

白居易

二年花下为闲伴,一旦尊前弃老夫。èr nián huā xià wèi xián bàn,yī dàn zūn qián qì lǎo fū。
西午桥街行怅望,南龙兴寺立踟蹰。xī wǔ qiáo jiē xíng chàng wàng,nán lóng xīng sì lì chí chú。
洛城久住留情否,省骑重归称意无。luò chéng jiǔ zhù liú qíng fǒu,shěng qí zhòng guī chēng yì wú。
出镇归朝但相访,此身应不离东都。chū zhèn guī cháo dàn xiāng fǎng,cǐ shēn yīng bù lí dōng dōu。

和河南郑尹新岁对雪

白居易

白雪吟诗铃阁开,故情新兴两裴回。bái xuě yín shī líng gé kāi,gù qíng xīn xīng liǎng péi huí。
昔经勤苦照书卷,今助欢娱飘酒杯。xī jīng qín kǔ zhào shū juǎn,jīn zhù huān yú piāo jiǔ bēi。
楚客难酬郢中曲,吴公兼占洛阳才。chǔ kè nán chóu yǐng zhōng qū,wú gōng jiān zhàn luò yáng cái。
铜街金谷春知否,又有诗人作尹来。tóng jiē jīn gǔ chūn zhī fǒu,yòu yǒu shī rén zuò yǐn lái。

吹笙内人出家

白居易

雨露难忘君念重,电泡易灭妾身轻。yǔ lù nán wàng jūn niàn zhòng,diàn pào yì miè qiè shēn qīng。
金刀已剃头然发,玉管休吹肠断声。jīn dāo yǐ tì tóu rán fā,yù guǎn xiū chuī cháng duàn shēng。
新戒珠从衣里得,初心莲向火中生。xīn jiè zhū cóng yī lǐ dé,chū xīn lián xiàng huǒ zhōng shēng。
道场夜半香花冷,犹在灯前礼佛名。dào chǎng yè bàn xiāng huā lěng,yóu zài dēng qián lǐ fú míng。

醉中见微之旧卷有感

白居易

今朝何事一沾襟,检得君诗醉后吟。jīn cháo hé shì yī zhān jīn,jiǎn dé jūn shī zuì hòu yín。
老泪交流风病眼,春笺摇动酒杯心。lǎo lèi jiāo liú fēng bìng yǎn,chūn jiān yáo dòng jiǔ bēi xīn。
银钩尘覆年年暗,玉树泥埋日日深。yín gōu chén fù nián nián àn,yù shù ní mái rì rì shēn。
闻道墓松高一丈,更无消息到如今。wén dào mù sōng gāo yī zhàng,gèng wú xiāo xī dào rú jīn。

寿安歇马重吟

白居易

春衫细薄马蹄轻,一日迟迟进一程。chūn shān xì báo mǎ tí qīng,yī rì chí chí jìn yī chéng。
野枣花含新蜜气,山禽语带破匏声。yě zǎo huā hán xīn mì qì,shān qín yǔ dài pò páo shēng。
垂鞭晚就槐阴歇,低倡闲冲柳絮行。chuí biān wǎn jiù huái yīn xiē,dī chàng xián chōng liǔ xù xíng。
忽忆家园须速去,樱桃欲熟笋应生。hū yì jiā yuán xū sù qù,yīng táo yù shú sǔn yīng shēng。