古诗词

秋日与张宾客舒著作同游龙门醉中狂歌凡二百三十八字

白居易

秋天高高秋光清,秋风袅袅秋虫鸣。qiū tiān gāo gāo qiū guāng qīng,qiū fēng niǎo niǎo qiū chóng míng。
嵩峰馀霞锦绮卷,伊水细浪鳞甲生。sōng fēng yú xiá jǐn qǐ juǎn,yī shuǐ xì làng lín jiǎ shēng。
洛阳闲客知无数,少出游山多在城。luò yáng xián kè zhī wú shù,shǎo chū yóu shān duō zài chéng。
商岭老人自追逐,蓬丘逸士相逢迎。shāng lǐng lǎo rén zì zhuī zhú,péng qiū yì shì xiāng féng yíng。
南出鼎门十八里,庄店逦迤桥道平。nán chū dǐng mén shí bā lǐ,zhuāng diàn lǐ yí qiáo dào píng。
不寒不热好时节,鞍马稳快衣衫轻。bù hán bù rè hǎo shí jié,ān mǎ wěn kuài yī shān qīng。
并辔踟蹰下西岸,扣舷容与绕中汀。bìng pèi chí chú xià xī àn,kòu xián róng yǔ rào zhōng tīng。
开怀旷达无所系,触目胜绝不可名。kāi huái kuàng dá wú suǒ xì,chù mù shèng jué bù kě míng。
荷衰欲黄荇犹绿,鱼乐自跃鸥不惊。hé shuāi yù huáng xìng yóu lǜ,yú lè zì yuè ōu bù jīng。
翠藻蔓长孔雀尾,彩船橹急寒雁声。cuì zǎo màn zhǎng kǒng què wěi,cǎi chuán lǔ jí hán yàn shēng。
家酝一壶白玉液,野花数把黄金英。jiā yùn yī hú bái yù yè,yě huā shù bǎ huáng jīn yīng。
昼游四看西日暮,夜话三及东方明。zhòu yóu sì kàn xī rì mù,yè huà sān jí dōng fāng míng。
暂停杯觞辍吟咏,我有狂言君试听。zàn tíng bēi shāng chuò yín yǒng,wǒ yǒu kuáng yán jūn shì tīng。
丈夫一生有二志,兼济独善难得并。zhàng fū yī shēng yǒu èr zhì,jiān jì dú shàn nán dé bìng。
不能救疗生民病,即须先濯尘土缨。bù néng jiù liáo shēng mín bìng,jí xū xiān zhuó chén tǔ yīng。
况吾头白眼已闇,终日戚促何所成。kuàng wú tóu bái yǎn yǐ àn,zhōng rì qī cù hé suǒ chéng。
不如展眉开口笑,龙门醉卧香山行。bù rú zhǎn méi kāi kǒu xiào,lóng mén zuì wò xiāng shān xíng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

别柳枝

白居易

柳老春深日又斜,任他飞向别人家。liǔ lǎo chūn shēn rì yòu xié,rèn tā fēi xiàng bié rén jiā。
谁能更学孩童戏,寻逐春风捉柳花。shuí néng gèng xué hái tóng xì,xún zhú chūn fēng zhuō liǔ huā。

夜凉

白居易

露白风清庭户凉,老人先著夹衣裳。lù bái fēng qīng tíng hù liáng,lǎo rén xiān zhù jiā yī shang。
舞腰歌袖抛何处,唯对无弦琴一张。wǔ yāo gē xiù pāo hé chù,wéi duì wú xián qín yī zhāng。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

经年不到龙门寺,今夜何人知我情。jīng nián bù dào lóng mén sì,jīn yè hé rén zhī wǒ qíng。
还向畅师房里宿,新秋月色旧滩声。hái xiàng chàng shī fáng lǐ sù,xīn qiū yuè sè jiù tān shēng。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

饮徒歌伴今何在,雨散云飞尽不回。yǐn tú gē bàn jīn hé zài,yǔ sàn yún fēi jǐn bù huí。
从此香山风月夜,只应长是一身来。cóng cǐ xiāng shān fēng yuè yè,zhǐ yīng zhǎng shì yī shēn lái。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

石盆泉畔石楼头,十二年来昼夜游。shí pén quán pàn shí lóu tóu,shí èr nián lái zhòu yè yóu。
更过今年年七十,假如无病亦宜休。gèng guò jīn nián nián qī shí,jiǎ rú wú bìng yì yí xiū。

题香山新经堂招僧

白居易

烟满秋堂月满庭,香花漠漠磬泠泠。yān mǎn qiū táng yuè mǎn tíng,xiāng huā mò mò qìng líng líng。
谁能来此寻真谛,白老新开一藏经。shuí néng lái cǐ xún zhēn dì,bái lǎo xīn kāi yī cáng jīng。

早入皇城赠王留守仆射

白居易

津桥残月晓沈沈,风露凄清禁署深。jīn qiáo cán yuè xiǎo shěn shěn,fēng lù qī qīng jìn shǔ shēn。
城柳宫槐谩摇落,悲愁不到贵人心。chéng liǔ gōng huái mán yáo luò,bēi chóu bù dào guì rén xīn。

山下留别佛光和尚

白居易

劳师送我下山行,此别何人识此情。láo shī sòng wǒ xià shān xíng,cǐ bié hé rén shí cǐ qíng。
我已七旬师九十,当知后会在他生。wǒ yǐ qī xún shī jiǔ shí,dāng zhī hòu huì zài tā shēng。

山中五绝句岭上云

白居易

岭上白云朝未散,田中青麦旱将枯。lǐng shàng bái yún cháo wèi sàn,tián zhōng qīng mài hàn jiāng kū。
自生自灭成何事,能逐东风作雨无。zì shēng zì miè chéng hé shì,néng zhú dōng fēng zuò yǔ wú。

山中五绝句石上苔

白居易

漠漠斑斑石上苔,幽芳静绿绝纤埃。mò mò bān bān shí shàng tái,yōu fāng jìng lǜ jué xiān āi。
路傍凡草荣遭遇,曾得七香车辗来。lù bàng fán cǎo róng zāo yù,céng dé qī xiāng chē niǎn lái。

山中五绝句林下樗

白居易

香檀文桂苦雕镌,生理何曾得自全。xiāng tán wén guì kǔ diāo juān,shēng lǐ hé céng dé zì quán。
知我无材老樗否,一枝不损尽天年。zhī wǒ wú cái lǎo chū fǒu,yī zhī bù sǔn jǐn tiān nián。

山中五绝句涧中鱼

白居易

海水桑田欲变时,风涛翻覆沸天池。hǎi shuǐ sāng tián yù biàn shí,fēng tāo fān fù fèi tiān chí。
鲸吞蛟斗波成血,深涧游鱼乐不知。jīng tūn jiāo dòu bō chéng xuè,shēn jiàn yóu yú lè bù zhī。

山中五绝句洞中蝙蝠

白居易

千年鼠化白蝙蝠,黑洞深藏避网罗。qiān nián shǔ huà bái biān fú,hēi dòng shēn cáng bì wǎng luó。
远害全身诚得计,一生幽暗又如何。yuǎn hài quán shēn chéng dé jì,yī shēng yōu àn yòu rú hé。

自戏三绝句心问身

白居易

心问身云何泰然,严冬暖被日高眠。xīn wèn shēn yún hé tài rán,yán dōng nuǎn bèi rì gāo mián。
放君快活知恩否,不早朝来十一年。fàng jūn kuài huó zhī ēn fǒu,bù zǎo cháo lái shí yī nián。

自戏三绝句身报心

白居易

心是身王身是宫,君今居在我宫中。xīn shì shēn wáng shēn shì gōng,jūn jīn jū zài wǒ gōng zhōng。
是君家舍君须爱,何事论恩自说功。shì jūn jiā shě jūn xū ài,hé shì lùn ēn zì shuō gōng。