古诗词

秋日与张宾客舒著作同游龙门醉中狂歌凡二百三十八字

白居易

秋天高高秋光清,秋风袅袅秋虫鸣。qiū tiān gāo gāo qiū guāng qīng,qiū fēng niǎo niǎo qiū chóng míng。
嵩峰馀霞锦绮卷,伊水细浪鳞甲生。sōng fēng yú xiá jǐn qǐ juǎn,yī shuǐ xì làng lín jiǎ shēng。
洛阳闲客知无数,少出游山多在城。luò yáng xián kè zhī wú shù,shǎo chū yóu shān duō zài chéng。
商岭老人自追逐,蓬丘逸士相逢迎。shāng lǐng lǎo rén zì zhuī zhú,péng qiū yì shì xiāng féng yíng。
南出鼎门十八里,庄店逦迤桥道平。nán chū dǐng mén shí bā lǐ,zhuāng diàn lǐ yí qiáo dào píng。
不寒不热好时节,鞍马稳快衣衫轻。bù hán bù rè hǎo shí jié,ān mǎ wěn kuài yī shān qīng。
并辔踟蹰下西岸,扣舷容与绕中汀。bìng pèi chí chú xià xī àn,kòu xián róng yǔ rào zhōng tīng。
开怀旷达无所系,触目胜绝不可名。kāi huái kuàng dá wú suǒ xì,chù mù shèng jué bù kě míng。
荷衰欲黄荇犹绿,鱼乐自跃鸥不惊。hé shuāi yù huáng xìng yóu lǜ,yú lè zì yuè ōu bù jīng。
翠藻蔓长孔雀尾,彩船橹急寒雁声。cuì zǎo màn zhǎng kǒng què wěi,cǎi chuán lǔ jí hán yàn shēng。
家酝一壶白玉液,野花数把黄金英。jiā yùn yī hú bái yù yè,yě huā shù bǎ huáng jīn yīng。
昼游四看西日暮,夜话三及东方明。zhòu yóu sì kàn xī rì mù,yè huà sān jí dōng fāng míng。
暂停杯觞辍吟咏,我有狂言君试听。zàn tíng bēi shāng chuò yín yǒng,wǒ yǒu kuáng yán jūn shì tīng。
丈夫一生有二志,兼济独善难得并。zhàng fū yī shēng yǒu èr zhì,jiān jì dú shàn nán dé bìng。
不能救疗生民病,即须先濯尘土缨。bù néng jiù liáo shēng mín bìng,jí xū xiān zhuó chén tǔ yīng。
况吾头白眼已闇,终日戚促何所成。kuàng wú tóu bái yǎn yǐ àn,zhōng rì qī cù hé suǒ chéng。
不如展眉开口笑,龙门醉卧香山行。bù rú zhǎn méi kāi kǒu xiào,lóng mén zuì wò xiāng shān xíng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

自戏三绝句心重答身

白居易

因我疏慵休罢早,遣君安乐岁时多。yīn wǒ shū yōng xiū bà zǎo,qiǎn jūn ān lè suì shí duō。
世间老苦人何限,不放君闲奈我何。shì jiān lǎo kǔ rén hé xiàn,bù fàng jūn xián nài wǒ hé。

会昌元年春五绝句病后喜过刘家

白居易

忽忆前年初病后,此生甘分不衔杯。hū yì qián nián chū bìng hòu,cǐ shēng gān fēn bù xián bēi。
谁能料得今春事,又向刘家饮酒来。shuí néng liào dé jīn chūn shì,yòu xiàng liú jiā yǐn jiǔ lái。

会昌元年春五绝句赠举之仆射

白居易

鸡毬饧粥屡开筵,谈笑讴吟间管弦。jī qiú táng zhōu lǚ kāi yán,tán xiào ōu yín jiān guǎn xián。
一月三回寒食会,春光应不负今年。yī yuè sān huí hán shí huì,chūn guāng yīng bù fù jīn nián。

会昌元年春五绝句卢尹贺梦得会中作

白居易

病闻川守贺筵开,起伴尚书饮一杯。bìng wén chuān shǒu hè yán kāi,qǐ bàn shàng shū yǐn yī bēi。
任意少年长笑我,老人自觅老人来。rèn yì shǎo nián zhǎng xiào wǒ,lǎo rén zì mì lǎo rén lái。

会昌元年春五绝句题朗之槐亭

白居易

春风可惜无多日,家酝唯残软半瓶。chūn fēng kě xī wú duō rì,jiā yùn wéi cán ruǎn bàn píng。
犹望君归同一醉,篮舁早晚入槐亭。yóu wàng jūn guī tóng yī zuì,lán yú zǎo wǎn rù huái tíng。

会昌元年春五绝句劝梦得酒

白居易

谁人功画麒麟阁,何客新投魑魅乡。shuí rén gōng huà qí lín gé,hé kè xīn tóu chī mèi xiāng。
两处荣枯君莫问,残春更醉两三场。liǎng chù róng kū jūn mò wèn,cán chūn gèng zuì liǎng sān chǎng。

过裴令公宅二绝句

白居易

风吹杨柳出墙枝,忆得同欢共醉时。fēng chuī yáng liǔ chū qiáng zhī,yì dé tóng huān gòng zuì shí。
每到集贤坊地过,不曾一度不低眉。měi dào jí xián fāng dì guò,bù céng yī dù bù dī méi。

过裴令公宅二绝句

白居易

梁王旧馆雪蒙蒙,愁杀邹枚二老翁。liáng wáng jiù guǎn xuě méng méng,chóu shā zōu méi èr lǎo wēng。
假使明朝深一尺,亦无人到兔园中。jiǎ shǐ míng cháo shēn yī chǐ,yì wú rén dào tù yuán zhōng。

新涧亭

白居易

烟萝初合涧新开,闲上西亭日几回。yān luó chū hé jiàn xīn kāi,xián shàng xī tíng rì jǐ huí。
老病归山应未得,且移泉石就身来。lǎo bìng guī shān yīng wèi dé,qiě yí quán shí jiù shēn lái。

寄潮州杨继之

白居易

相府潮阳俱梦中,梦中何者是穷通。xiāng fǔ cháo yáng jù mèng zhōng,mèng zhōng hé zhě shì qióng tōng。
他时事过方应悟,不独荣空辱亦空。tā shí shì guò fāng yīng wù,bù dú róng kōng rǔ yì kōng。

雪暮偶与梦得同致仕裴宾客王尚书饮

白居易

黄昏惨惨雪霏霏,白首相欢醉不归。huáng hūn cǎn cǎn xuě fēi fēi,bái shǒu xiāng huān zuì bù guī。
四个老人三百岁,人间此会亦应稀。sì gè lǎo rén sān bǎi suì,rén jiān cǐ huì yì yīng xī。

赠思黯

白居易

为怜清浅爱潺湲,一日三回到水边。wèi lián qīng qiǎn ài chán yuán,yī rì sān huí dào shuǐ biān。
若道归仁滩更好,主人何故别三年。ruò dào guī rén tān gèng hǎo,zhǔ rén hé gù bié sān nián。

听歌六绝句听都子歌

白居易

都子新歌有性灵,一声格转已堪听。dōu zi xīn gē yǒu xìng líng,yī shēng gé zhuǎn yǐ kān tīng。
更听唱到嫦娥字,犹有樊家旧典刑。gèng tīng chàng dào cháng é zì,yóu yǒu fán jiā jiù diǎn xíng。

听歌六绝句乐世

白居易

管急弦繁拍渐稠,绿腰宛转曲终头。guǎn jí xián fán pāi jiàn chóu,lǜ yāo wǎn zhuǎn qū zhōng tóu。
诚知乐世声声乐,老病人听未免愁。chéng zhī lè shì shēng shēng lè,lǎo bìng rén tīng wèi miǎn chóu。

听歌六绝句水调

白居易

五言一遍最殷勤,调少情多似有因。wǔ yán yī biàn zuì yīn qín,diào shǎo qíng duō shì yǒu yīn。
不会当时翻曲意,此声肠断为何人。bù huì dāng shí fān qū yì,cǐ shēng cháng duàn wèi hé rén。