古诗词

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

青龙寺早夏

白居易

尘埃经小雨,地高倚长坡。chén āi jīng xiǎo yǔ,dì gāo yǐ zhǎng pō。
日西寺门外,景气含清和。rì xī sì mén wài,jǐng qì hán qīng hé。
闲有老僧立,静无凡客过。xián yǒu lǎo sēng lì,jìng wú fán kè guò。
残莺意思尽,新叶阴凉多。cán yīng yì sī jǐn,xīn yè yīn liáng duō。
春去来几日,夏云忽嵯峨。chūn qù lái jǐ rì,xià yún hū cuó é。
朝朝感时节,年鬓闇蹉跎。cháo cháo gǎn shí jié,nián bìn àn cuō tuó。
胡为恋朝市,不去归烟萝。hú wèi liàn cháo shì,bù qù guī yān luó。
青山寸步地,自问心如何。qīng shān cùn bù dì,zì wèn xīn rú hé。

劝酒寄元九

白居易

薤叶有朝露,槿枝无宿花。xiè yè yǒu cháo lù,jǐn zhī wú sù huā。
君今亦如此,促促生有涯。jūn jīn yì rú cǐ,cù cù shēng yǒu yá。
既不逐禅僧,林下学楞伽。jì bù zhú chán sēng,lín xià xué léng gā。
又不随道士,山中炼丹砂。yòu bù suí dào shì,shān zhōng liàn dān shā。
百年夜分半,一岁春无多。bǎi nián yè fēn bàn,yī suì chūn wú duō。
何不饮美酒?胡然自悲嗟。hé bù yǐn měi jiǔ?hú rán zì bēi jiē。
俗号销愁药,神速无以加。sú hào xiāo chóu yào,shén sù wú yǐ jiā。
一杯驱世虑,两杯反天和。yī bēi qū shì lǜ,liǎng bēi fǎn tiān hé。
三杯即酩酊,或笑任狂歌。sān bēi jí mǐng dīng,huò xiào rèn kuáng gē。
陶陶复兀兀,吾孰知其他。táo táo fù wù wù,wú shú zhī qí tā。
况在名利途,平生有风波。kuàng zài míng lì tú,píng shēng yǒu fēng bō。
深心藏陷阱,巧言织网罗。shēn xīn cáng xiàn jǐng,qiǎo yán zhī wǎng luó。
举目非不见,不醉欲如何。jǔ mù fēi bù jiàn,bù zuì yù rú hé。

曲江感秋

白居易

沙草新雨地,岸柳凉风枝。shā cǎo xīn yǔ dì,àn liǔ liáng fēng zhī。
三年感秋意,并在曲江池。sān nián gǎn qiū yì,bìng zài qū jiāng chí。
早蝉已嘹唳,晚荷复离披。zǎo chán yǐ liáo lì,wǎn hé fù lí pī。
前秋去秋思,一一生此时。qián qiū qù qiū sī,yī yī shēng cǐ shí。
昔人三十二,秋兴已云悲。xī rén sān shí èr,qiū xīng yǐ yún bēi。
我今欲四十,秋怀亦可知。wǒ jīn yù sì shí,qiū huái yì kě zhī。
岁月不虚设,此身随日衰。suì yuè bù xū shè,cǐ shēn suí rì shuāi。
暗老不自觉,直到鬓成丝。àn lǎo bù zì jué,zhí dào bìn chéng sī。

酬张太祝晚秋卧病见寄

白居易

高才淹礼寺,短羽翔禁林。gāo cái yān lǐ sì,duǎn yǔ xiáng jìn lín。
西街居处远,北阙官曹深。xī jiē jū chù yuǎn,běi quē guān cáo shēn。
君病不来访,我忙难往寻。jūn bìng bù lái fǎng,wǒ máng nán wǎng xún。
差池终日别,寥落经年心。chà chí zhōng rì bié,liáo luò jīng nián xīn。
露湿绿芜地,月寒红树阴。lù shī lǜ wú dì,yuè hán hóng shù yīn。
况兹独愁夕,闻彼相思吟。kuàng zī dú chóu xī,wén bǐ xiāng sī yín。
上叹言笑阻,下嗟时岁侵。shàng tàn yán xiào zǔ,xià jiē shí suì qīn。
容衰晓窗镜,思苦秋弦琴。róng shuāi xiǎo chuāng jìng,sī kǔ qiū xián qín。
一章锦绣段,八韵琼瑶音。yī zhāng jǐn xiù duàn,bā yùn qióng yáo yīn。
何以报珍重,惭无双南金。hé yǐ bào zhēn zhòng,cán wú shuāng nán jīn。

立秋日曲江忆元九

白居易

下马柳阴下,独上堤上行。xià mǎ liǔ yīn xià,dú shàng dī shàng xíng。
故人千万里,新蝉三两声。gù rén qiān wàn lǐ,xīn chán sān liǎng shēng。
城中曲江水,江上江陵城。chéng zhōng qū jiāng shuǐ,jiāng shàng jiāng líng chéng。
两地新秋思,应同此日情。liǎng dì xīn qiū sī,yīng tóng cǐ rì qíng。

早朝贺雪寄陈山人

白居易

长安盈尺雪,早朝贺君喜。zhǎng ān yíng chǐ xuě,zǎo cháo hè jūn xǐ。
将赴银台门,始出新昌里。jiāng fù yín tái mén,shǐ chū xīn chāng lǐ。
上堤马蹄滑,中路蜡烛死。shàng dī mǎ tí huá,zhōng lù là zhú sǐ。
十里向北行,寒风吹破耳。shí lǐ xiàng běi xíng,hán fēng chuī pò ěr。
待漏午门外,候对三殿里。dài lòu wǔ mén wài,hòu duì sān diàn lǐ。
须鬓冻生冰,衣裳冷如水。xū bìn dòng shēng bīng,yī shang lěng rú shuǐ。
忽思仙游谷,闇谢陈居士。hū sī xiān yóu gǔ,àn xiè chén jū shì。
暖覆褐裘眠,日高应未起。nuǎn fù hè qiú mián,rì gāo yīng wèi qǐ。

初与元九别后忽梦见之及寤而书适至兼寄桐花诗怅然感怀因以此寄

白居易

永寿寺中语,新昌坊北分。yǒng shòu sì zhōng yǔ,xīn chāng fāng běi fēn。
归来数行泪,悲事不悲君。guī lái shù xíng lèi,bēi shì bù bēi jūn。
悠悠蓝田路,自去无消息。yōu yōu lán tián lù,zì qù wú xiāo xī。
计君食宿程,已过商山北。jì jūn shí sù chéng,yǐ guò shāng shān běi。
昨夜云四散,千里同月色。zuó yè yún sì sàn,qiān lǐ tóng yuè sè。
晓来梦见君,应是君相忆。xiǎo lái mèng jiàn jūn,yīng shì jūn xiāng yì。
梦中握君手,问君意何如。mèng zhōng wò jūn shǒu,wèn jūn yì hé rú。
君言苦相忆,无人可寄书。jūn yán kǔ xiāng yì,wú rén kě jì shū。
觉来未及说,叩门声冬冬。jué lái wèi jí shuō,kòu mén shēng dōng dōng。
言是商州使,送君书一封。yán shì shāng zhōu shǐ,sòng jūn shū yī fēng。
枕上忽惊起,颠倒着衣裳。zhěn shàng hū jīng qǐ,diān dào zhe yī shang。
开缄见手札,一纸十三行。kāi jiān jiàn shǒu zhá,yī zhǐ shí sān xíng。
上论迁谪心,下说离别肠。shàng lùn qiān zhé xīn,xià shuō lí bié cháng。
心肠都未尽,不暇叙炎凉。xīn cháng dōu wèi jǐn,bù xiá xù yán liáng。
云作此书夜,夜宿商州东。yún zuò cǐ shū yè,yè sù shāng zhōu dōng。
独对孤灯坐,阳城山馆中。dú duì gū dēng zuò,yáng chéng shān guǎn zhōng。
夜深作书毕,山月向西斜。yè shēn zuò shū bì,shān yuè xiàng xī xié。
月下何所有,一树紫桐花。yuè xià hé suǒ yǒu,yī shù zǐ tóng huā。
桐花半落时,复道正相思。tóng huā bàn luò shí,fù dào zhèng xiāng sī。
殷勤书背后,兼寄桐花诗。yīn qín shū bèi hòu,jiān jì tóng huā shī。
桐花诗八韵,思绪一何深。tóng huā shī bā yùn,sī xù yī hé shēn。
以我今朝意,忆君此夜心。yǐ wǒ jīn cháo yì,yì jūn cǐ yè xīn。
一章三遍读,一句十回吟。yī zhāng sān biàn dú,yī jù shí huí yín。
珍重八十字,字字化为金。zhēn zhòng bā shí zì,zì zì huà wèi jīn。

和元九悼往

白居易

美人别君去,自去无处寻。měi rén bié jūn qù,zì qù wú chù xún。
旧物零落尽,此情安可任。jiù wù líng luò jǐn,cǐ qíng ān kě rèn。
唯有襭纱幌,尘埃日夜侵。wéi yǒu xié shā huǎng,chén āi rì yè qīn。
馨香与颜色,不似旧时深。xīn xiāng yǔ yán sè,bù shì jiù shí shēn。
透影灯耿耿,笼光月沈沈。tòu yǐng dēng gěng gěng,lóng guāng yuè shěn shěn。
中有孤眠客,秋凉生夜衾。zhōng yǒu gū mián kè,qiū liáng shēng yè qīn。
旧宅牡丹院,新坟松柏林。jiù zhái mǔ dān yuàn,xīn fén sōng bǎi lín。
梦中咸阳泪,觉后江陵心。mèng zhōng xián yáng lèi,jué hòu jiāng líng xīn。
含此隔年恨,发为中夜吟。hán cǐ gé nián hèn,fā wèi zhōng yè yín。
无论君自感,闻者欲沾襟。wú lùn jūn zì gǎn,wén zhě yù zhān jīn。

重到渭上旧居

白居易

旧居清渭曲,开门当蔡渡。jiù jū qīng wèi qū,kāi mén dāng cài dù。
十年方一还,几欲迷归路。shí nián fāng yī hái,jǐ yù mí guī lù。
追思昔日行,感伤故游处。zhuī sī xī rì xíng,gǎn shāng gù yóu chù。
插柳作高林,种桃成老树。chā liǔ zuò gāo lín,zhǒng táo chéng lǎo shù。
因惊成人者,尽是旧童孺。yīn jīng chéng rén zhě,jǐn shì jiù tóng rú。
试问旧老人,半为绕村墓。shì wèn jiù lǎo rén,bàn wèi rào cūn mù。
浮生同过客,前后递来去。fú shēng tóng guò kè,qián hòu dì lái qù。
白日如弄珠,出没光不住。bái rì rú nòng zhū,chū méi guāng bù zhù。
人物日改变,举目悲所遇。rén wù rì gǎi biàn,jǔ mù bēi suǒ yù。
回念念我身,安得不衰暮。huí niàn niàn wǒ shēn,ān dé bù shuāi mù。
朱颜销不歇,白发生无数。zhū yán xiāo bù xiē,bái fā shēng wú shù。
唯有山门外,三峰色如故。wéi yǒu shān mén wài,sān fēng sè rú gù。

白发

白居易

白发知时节,闇与我有期。bái fā zhī shí jié,àn yǔ wǒ yǒu qī。
今朝日阳裹,梳落数茎丝。jīn cháo rì yáng guǒ,shū luò shù jīng sī。
家人不惯见,悯默为我悲。jiā rén bù guàn jiàn,mǐn mò wèi wǒ bēi。
我云何足怪,此意尔不知。wǒ yún hé zú guài,cǐ yì ěr bù zhī。
凡人年三十,外壮中已衰。fán rén nián sān shí,wài zhuàng zhōng yǐ shuāi。
但思寝食味,已减二十时。dàn sī qǐn shí wèi,yǐ jiǎn èr shí shí。
况我今四十,本来形貌羸。kuàng wǒ jīn sì shí,běn lái xíng mào léi。
书魔昏两眼,酒病沈四肢。shū mó hūn liǎng yǎn,jiǔ bìng shěn sì zhī。
亲爱日零落,在者仍别离。qīn ài rì líng luò,zài zhě réng bié lí。
身心久如此,白发生已迟。shēn xīn jiǔ rú cǐ,bái fā shēng yǐ chí。
由来生老死,三病长相随。yóu lái shēng lǎo sǐ,sān bìng zhǎng xiāng suí。
除却念无生,人间无药治。chú què niàn wú shēng,rén jiān wú yào zhì。

秋日

白居易

池残寥落水,窗下悠杨日。chí cán liáo luò shuǐ,chuāng xià yōu yáng rì。
袅袅秋风多,槐花半成实。niǎo niǎo qiū fēng duō,huái huā bàn chéng shí。
下有独立人,年来四十一。xià yǒu dú lì rén,nián lái sì shí yī。

将之饶州江浦夜泊

白居易

明月满深浦,愁人卧孤舟。míng yuè mǎn shēn pǔ,chóu rén wò gū zhōu。
烦冤寝不得,夏夜长于秋。fán yuān qǐn bù dé,xià yè zhǎng yú qiū。
苦乏衣食资,远为江海游。kǔ fá yī shí zī,yuǎn wèi jiāng hǎi yóu。
光阴坐迟暮,乡国行阻修。guāng yīn zuò chí mù,xiāng guó xíng zǔ xiū。
身病向鄱阳,家贫寄徐州。shēn bìng xiàng pó yáng,jiā pín jì xú zhōu。
前事与后事,岂堪心并忧。qián shì yǔ hòu shì,qǐ kān xīn bìng yōu。
忧来起长望,但见江水流。yōu lái qǐ zhǎng wàng,dàn jiàn jiāng shuǐ liú。
云树霭苍苍,烟波澹悠悠。yún shù ǎi cāng cāng,yān bō dàn yōu yōu。
故园迷处所,一念堪白头。gù yuán mí chù suǒ,yī niàn kān bái tóu。

冀城北原作

白居易

野色何莽苍,秋声亦萧疏。yě sè hé mǎng cāng,qiū shēng yì xiāo shū。
风吹黄埃起,落日驱征车。fēng chuī huáng āi qǐ,luò rì qū zhēng chē。
何代此开国,封疆百里馀。hé dài cǐ kāi guó,fēng jiāng bǎi lǐ yú。
古今不相待,朝市无常居。gǔ jīn bù xiāng dài,cháo shì wú cháng jū。
昔人城邑中,今变为丘墟。xī rén chéng yì zhōng,jīn biàn wèi qiū xū。
昔人墓田中,今化为里闾。xī rén mù tián zhōng,jīn huà wèi lǐ lǘ。
废兴相催迫,日月互居诸。fèi xīng xiāng cuī pò,rì yuè hù jū zhū。
世变无遗风,焉能知其初。shì biàn wú yí fēng,yān néng zhī qí chū。
行人千载后,怀古空踌躇。xíng rén qiān zài hòu,huái gǔ kōng chóu chú。

客路感秋寄明准上人

白居易

日暮天地冷,雨霁山河清。rì mù tiān dì lěng,yǔ jì shān hé qīng。
长风从西来,草木凝秋声。zhǎng fēng cóng xī lái,cǎo mù níng qiū shēng。
已感岁倏忽,复伤物凋零。yǐ gǎn suì shū hū,fù shāng wù diāo líng。
孰能不憯悽,天时牵人情。shú néng bù cǎn qī,tiān shí qiān rén qíng。
借问空门子,何法易修行。jiè wèn kōng mén zi,hé fǎ yì xiū xíng。
使我忘得心,不教烦恼生。shǐ wǒ wàng dé xīn,bù jiào fán nǎo shēng。

游襄阳怀孟浩然

白居易

楚山碧岩岩,汉水碧汤汤。chǔ shān bì yán yán,hàn shuǐ bì tāng tāng。
秀气结成象,孟氏之文章。xiù qì jié chéng xiàng,mèng shì zhī wén zhāng。
今我讽遗文,思人至其乡。jīn wǒ fěng yí wén,sī rén zhì qí xiāng。
清风无人继,日暮空襄阳。qīng fēng wú rén jì,rì mù kōng xiāng yáng。
南望鹿门山,蔼若有馀芳。nán wàng lù mén shān,ǎi ruò yǒu yú fāng。
旧隐不知处,云深树苍苍。jiù yǐn bù zhī chù,yún shēn shù cāng cāng。