古诗词

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

秋霁

白居易

金火不相待,炎凉雨中变。jīn huǒ bù xiāng dài,yán liáng yǔ zhōng biàn。
林晴有残蝉,巢冷无留燕。lín qíng yǒu cán chán,cháo lěng wú liú yàn。
沉吟卷长簟,怆恻收团扇。chén yín juǎn zhǎng diàn,chuàng cè shōu tuán shàn。
向夕稍无泥,闲步青苔院。xiàng xī shāo wú ní,xián bù qīng tái yuàn。
月出砧杵动,家家捣秋练。yuè chū zhēn chǔ dòng,jiā jiā dǎo qiū liàn。
独对多病妻,不能理针线。dú duì duō bìng qī,bù néng lǐ zhēn xiàn。
冬衣殊未制,夏服行将绽。dōng yī shū wèi zhì,xià fú xíng jiāng zhàn。
何以迎早秋,一杯聊自劝。hé yǐ yíng zǎo qiū,yī bēi liáo zì quàn。

叹老三首

白居易

晨兴照青镜,形影两寂莫。chén xīng zhào qīng jìng,xíng yǐng liǎng jì mò。
少年辞我去,白发随梳落。shǎo nián cí wǒ qù,bái fā suí shū luò。
万化成于渐,渐衰看不觉。wàn huà chéng yú jiàn,jiàn shuāi kàn bù jué。
但恐镜中颜,今朝老于昨。dàn kǒng jìng zhōng yán,jīn cháo lǎo yú zuó。
人年少满百,不得长欢乐。rén nián shǎo mǎn bǎi,bù dé zhǎng huān lè。
谁会天地心,千龄与龟鹤。shuí huì tiān dì xīn,qiān líng yǔ guī hè。
吾闻善医者,今古称扁鹊。wú wén shàn yī zhě,jīn gǔ chēng biǎn què。
万病皆可治,唯无治老药。wàn bìng jiē kě zhì,wéi wú zhì lǎo yào。

叹老三首

白居易

我有一握发,梳理何稠直。wǒ yǒu yī wò fā,shū lǐ hé chóu zhí。
昔似玄云光,今如素丝色。xī shì xuán yún guāng,jīn rú sù sī sè。
匣中有旧镜,欲照先叹息。xiá zhōng yǒu jiù jìng,yù zhào xiān tàn xī。
自从头白来,不欲明磨拭。zì cóng tóu bái lái,bù yù míng mó shì。
鸦头与鹤颈,至老常如墨。yā tóu yǔ hè jǐng,zhì lǎo cháng rú mò。
独有人鬓毛,不得终身黑。dú yǒu rén bìn máo,bù dé zhōng shēn hēi。

叹老三首

白居易

前年种桃核,今岁成花树。qián nián zhǒng táo hé,jīn suì chéng huā shù。
去岁新婴儿,今年已学步。qù suì xīn yīng ér,jīn nián yǐ xué bù。
但惊物长成,不觉身衰暮。dàn jīng wù zhǎng chéng,bù jué shēn shuāi mù。
去矣欲何如,少年留不住。qù yǐ yù hé rú,shǎo nián liú bù zhù。
因书今日意,遍寄诸亲故。yīn shū jīn rì yì,biàn jì zhū qīn gù。
壮岁不欢娱,长年当悔悟。zhuàng suì bù huān yú,zhǎng nián dāng huǐ wù。

送兄弟回雪夜

白居易

日晦云气黄,东北风切切。rì huì yún qì huáng,dōng běi fēng qiè qiè。
时从村南还,新与兄弟别。shí cóng cūn nán hái,xīn yǔ xiōng dì bié。
离襟泪犹湿,回马嘶未歇。lí jīn lèi yóu shī,huí mǎ sī wèi xiē。
欲归一室坐,天阴多无月。yù guī yī shì zuò,tiān yīn duō wú yuè。
夜长火消尽,岁暮雨凝结。yè zhǎng huǒ xiāo jǐn,suì mù yǔ níng jié。
寂莫满炉灰,飘零上阶雪。jì mò mǎn lú huī,piāo líng shàng jiē xuě。
对雪画寒灰,残灯明复灭。duì xuě huà hán huī,cán dēng míng fù miè。
灰死如我心,雪白如我发。huī sǐ rú wǒ xīn,xuě bái rú wǒ fā。
所隅皆如此,顷刻堪愁绝。suǒ yú jiē rú cǐ,qǐng kè kān chóu jué。
回念入坐忘,转忧作禅悦。huí niàn rù zuò wàng,zhuǎn yōu zuò chán yuè。
平生洗心法,正为今宵设。píng shēng xǐ xīn fǎ,zhèng wèi jīn xiāo shè。

溪中早春

白居易

南山雪未尽,阴岭留残白。nán shān xuě wèi jǐn,yīn lǐng liú cán bái。
西涧冰已消,春溜含新碧。xī jiàn bīng yǐ xiāo,chūn liū hán xīn bì。
东风来几日,蛰动萌草坼。dōng fēng lái jǐ rì,zhé dòng méng cǎo chè。
潜知阳和功,一日不虚掷。qián zhī yáng hé gōng,yī rì bù xū zhì。
爱此天气暖,来拂溪边石。ài cǐ tiān qì nuǎn,lái fú xī biān shí。
一坐欲忘归,暮禽声啧啧。yī zuò yù wàng guī,mù qín shēng zé zé。
蓬蒿隔桑枣,隐映烟火夕。péng hāo gé sāng zǎo,yǐn yìng yān huǒ xī。
归来问夜餐,家人烹荠麦。guī lái wèn yè cān,jiā rén pēng jì mài。

同友人寻涧花

白居易

闻有涧底花,贳得村中酒。wén yǒu jiàn dǐ huā,shì dé cūn zhōng jiǔ。
与君来校迟,已逢摇落后。yǔ jūn lái xiào chí,yǐ féng yáo luò hòu。
临觞有遗恨,怅望空溪口。lín shāng yǒu yí hèn,chàng wàng kōng xī kǒu。
记取花发时,期君重携手。jì qǔ huā fā shí,qī jūn zhòng xié shǒu。
我生日日老,春色年年有。wǒ shēng rì rì lǎo,chūn sè nián nián yǒu。
且作来岁期,不知身健否。qiě zuò lái suì qī,bù zhī shēn jiàn fǒu。

登村东古冢

白居易

高低古时冢,上有牛羊道。gāo dī gǔ shí zhǒng,shàng yǒu niú yáng dào。
独立最高头,悠哉此怀抱。dú lì zuì gāo tóu,yōu zāi cǐ huái bào。
回头向村望,但见荒田草。huí tóu xiàng cūn wàng,dàn jiàn huāng tián cǎo。
村人不爱花,多种栗与枣。cūn rén bù ài huā,duō zhǒng lì yǔ zǎo。
自来此村住,不觉风光好。zì lái cǐ cūn zhù,bù jué fēng guāng hǎo。
花少莺亦稀,年年春暗老。huā shǎo yīng yì xī,nián nián chūn àn lǎo。

梦裴相公

白居易

五年生死隔,一夕魂梦通。wǔ nián shēng sǐ gé,yī xī hún mèng tōng。
梦中如往日,同直金銮宫。mèng zhōng rú wǎng rì,tóng zhí jīn luán gōng。
仿佛金紫色,分明冰玉容。fǎng fú jīn zǐ sè,fēn míng bīng yù róng。
勤勤相眷意,亦与平生同。qín qín xiāng juàn yì,yì yǔ píng shēng tóng。
既寤知是梦,悯然情未终。jì wù zhī shì mèng,mǐn rán qíng wèi zhōng。
追想当时事,何殊昨夜中。zhuī xiǎng dāng shí shì,hé shū zuó yè zhōng。
自我学心法,万缘成一空。zì wǒ xué xīn fǎ,wàn yuán chéng yī kōng。
今朝为君子,流涕一沾胸。jīn cháo wèi jūn zi,liú tì yī zhān xiōng。

昼寝

白居易

坐整白单衣,起穿黄草屦。zuò zhěng bái dān yī,qǐ chuān huáng cǎo jù。
朝餐盥漱毕,徐下阶前步。cháo cān guàn shù bì,xú xià jiē qián bù。
暑风微变候,昼刻渐加数。shǔ fēng wēi biàn hòu,zhòu kè jiàn jiā shù。
院静地阴阴,鸟鸣新叶树。yuàn jìng dì yīn yīn,niǎo míng xīn yè shù。
独行还独卧,夏景殊未暮。dú xíng hái dú wò,xià jǐng shū wèi mù。
不作午时眠,日长安可度。bù zuò wǔ shí mián,rì zhǎng ān kě dù。

别行简

白居易

漠漠病眼花,星星愁鬓雪。mò mò bìng yǎn huā,xīng xīng chóu bìn xuě。
筋骸已衰惫,形影仍分诀。jīn hái yǐ shuāi bèi,xíng yǐng réng fēn jué。
梓州二千里,剑门五六月。zǐ zhōu èr qiān lǐ,jiàn mén wǔ liù yuè。
岂是远行时,火云烧栈热。qǐ shì yuǎn xíng shí,huǒ yún shāo zhàn rè。
何言巾上泪,乃是肠中血。hé yán jīn shàng lèi,nǎi shì cháng zhōng xuè。
念此早归来,莫作经年别。niàn cǐ zǎo guī lái,mò zuò jīng nián bié。

观儿戏

白居易

髫龀七八岁,绮纨三四儿。tiáo chèn qī bā suì,qǐ wán sān sì ér。
弄尘复斗草,尽日乐嬉嬉。nòng chén fù dòu cǎo,jǐn rì lè xī xī。
堂上长年客,鬓间新有丝。táng shàng zhǎng nián kè,bìn jiān xīn yǒu sī。
一看竹马戏,每忆童騃时。yī kàn zhú mǎ xì,měi yì tóng ái shí。
童騃饶戏乐,老大多忧悲。tóng ái ráo xì lè,lǎo dà duō yōu bēi。
静念彼与此,不知谁是痴。jìng niàn bǐ yǔ cǐ,bù zhī shuí shì chī。

叹常生

白居易

西村常氏子,卧疾不须臾。xī cūn cháng shì zi,wò jí bù xū yú。
前旬犹访我,今日忽云殂。qián xún yóu fǎng wǒ,jīn rì hū yún cú。
时我病多暇,与之同野居。shí wǒ bìng duō xiá,yǔ zhī tóng yě jū。
园林青蔼蔼,相去数里馀。yuán lín qīng ǎi ǎi,xiāng qù shù lǐ yú。
村邻无好客,所遇唯农夫。cūn lín wú hǎo kè,suǒ yù wéi nóng fū。
之子何如者,往还犹胜无。zhī zi hé rú zhě,wǎng hái yóu shèng wú。
于今亦已矣,可为一长吁。yú jīn yì yǐ yǐ,kě wèi yī zhǎng xū。

寄元九

白居易

一病经四年,亲朋书信断。yī bìng jīng sì nián,qīn péng shū xìn duàn。
穷通合易交,自笑知何晚。qióng tōng hé yì jiāo,zì xiào zhī hé wǎn。
元君在荆楚,去日唯云远。yuán jūn zài jīng chǔ,qù rì wéi yún yuǎn。
彼独是何人,心如石不转。bǐ dú shì hé rén,xīn rú shí bù zhuǎn。
忧我贫病身,书来唯劝勉。yōu wǒ pín bìng shēn,shū lái wéi quàn miǎn。
上言少愁苦,下道加餐饭。shàng yán shǎo chóu kǔ,xià dào jiā cān fàn。
怜君为谪吏,穷薄家贫褊。lián jūn wèi zhé lì,qióng báo jiā pín biǎn。
三寄衣食资,数盈二十万。sān jì yī shí zī,shù yíng èr shí wàn。
岂是贪衣食,感君心缱绻。qǐ shì tān yī shí,gǎn jūn xīn qiǎn quǎn。
念我口中食,分君身上暖。niàn wǒ kǒu zhōng shí,fēn jūn shēn shàng nuǎn。
不因身病久,不因命多蹇。bù yīn shēn bìng jiǔ,bù yīn mìng duō jiǎn。
平生亲友心,岂得知深浅。píng shēng qīn yǒu xīn,qǐ dé zhī shēn qiǎn。

以镜赠别

白居易

人言似明月,我道胜明月。rén yán shì míng yuè,wǒ dào shèng míng yuè。
明月非不明,一年十二缺。míng yuè fēi bù míng,yī nián shí èr quē。
岂如玉匣里,如水常澄澈。qǐ rú yù xiá lǐ,rú shuǐ cháng chéng chè。
月破天闇时,圆明独不歇。yuè pò tiān àn shí,yuán míng dú bù xiē。
我惭貌丑老,绕鬓斑斑雪。wǒ cán mào chǒu lǎo,rào bìn bān bān xuě。
不如赠少年,回照青丝发。bù rú zèng shǎo nián,huí zhào qīng sī fā。
因君千里去,持此将为别。yīn jūn qiān lǐ qù,chí cǐ jiāng wèi bié。