古诗词

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

苦热喜凉

白居易

经时苦炎暑,心体但烦倦。jīng shí kǔ yán shǔ,xīn tǐ dàn fán juàn。
白日一何长,清秋不可见。bái rì yī hé zhǎng,qīng qiū bù kě jiàn。
岁功成者去,天数极则变。suì gōng chéng zhě qù,tiān shù jí zé biàn。
潜知寒燠间,迁次如乘传。qián zhī hán yù jiān,qiān cì rú chéng chuán。
火云忽朝敛,金风俄夕扇。huǒ yún hū cháo liǎn,jīn fēng é xī shàn。
枕簟遂清凉,筋骸稍轻健。zhěn diàn suì qīng liáng,jīn hái shāo qīng jiàn。
因思望月侣,好卜迎秋宴。yīn sī wàng yuè lǚ,hǎo bo yíng qiū yàn。
竟夜无客来,引杯还自劝。jìng yè wú kè lái,yǐn bēi hái zì quàn。

早秋晚望兼呈韦侍郎

白居易

九派绕孤城,城高生远思。jiǔ pài rào gū chéng,chéng gāo shēng yuǎn sī。
人烟半在船,野水多于地。rén yān bàn zài chuán,yě shuǐ duō yú dì。
穿霞日脚直,驱雁风头利。chuān xiá rì jiǎo zhí,qū yàn fēng tóu lì。
去国来几时,江上秋三至。qù guó lái jǐ shí,jiāng shàng qiū sān zhì。
夫君亦沦落,此地同飘寄。fū jūn yì lún luò,cǐ dì tóng piāo jì。
悯默向隅心,摧颓触笼翅。mǐn mò xiàng yú xīn,cuī tuí chù lóng chì。
且谋眼前计,莫问胸中事。qiě móu yǎn qián jì,mò wèn xiōng zhōng shì。
浔阳酒甚浓,相劝时时醉。xún yáng jiǔ shén nóng,xiāng quàn shí shí zuì。

司马宅

白居易

雨径绿芜合,霜园红叶多。yǔ jìng lǜ wú hé,shuāng yuán hóng yè duō。
萧条司马宅,门巷无人过。xiāo tiáo sī mǎ zhái,mén xiàng wú rén guò。
唯对大江水,秋风朝夕波。wéi duì dà jiāng shuǐ,qiū fēng cháo xī bō。

司马厅独宿

白居易

荒凉满庭草,偃亚侵檐竹。huāng liáng mǎn tíng cǎo,yǎn yà qīn yán zhú。
府吏下厅帘,家僮开被襆。fǔ lì xià tīng lián,jiā tóng kāi bèi fú。
数声城上漏,一点窗间烛。shù shēng chéng shàng lòu,yī diǎn chuāng jiān zhú。
官曹冷似冰,谁肯来同宿。guān cáo lěng shì bīng,shuí kěn lái tóng sù。

梦与李七庾三十三同访元九

白居易

夜梦归长安,见我故亲友。yè mèng guī zhǎng ān,jiàn wǒ gù qīn yǒu。
损之在我左,顺之在我右。sǔn zhī zài wǒ zuǒ,shùn zhī zài wǒ yòu。
云是二月天,春风出携手。yún shì èr yuè tiān,chūn fēng chū xié shǒu。
同过靖安里,下马寻元九。tóng guò jìng ān lǐ,xià mǎ xún yuán jiǔ。
元九正独坐,见我笑开口。yuán jiǔ zhèng dú zuò,jiàn wǒ xiào kāi kǒu。
还指西院花,仍开北亭酒。hái zhǐ xī yuàn huā,réng kāi běi tíng jiǔ。
如言各有故,似惜欢难久。rú yán gè yǒu gù,shì xī huān nán jiǔ。
神合俄顷间,神离欠伸后。shén hé é qǐng jiān,shén lí qiàn shēn hòu。
觉来疑在侧,求索无所有。jué lái yí zài cè,qiú suǒ wú suǒ yǒu。
残灯影闪墙,斜月光穿牖。cán dēng yǐng shǎn qiáng,xié yuè guāng chuān yǒu。
天明西北望,万里君知否。tiān míng xī běi wàng,wàn lǐ jūn zhī fǒu。
老去无见期,踟蹰搔白首。lǎo qù wú jiàn qī,chí chú sāo bái shǒu。

秋槿

白居易

风露飒已冷,天色亦黄昏。fēng lù sà yǐ lěng,tiān sè yì huáng hūn。
中庭有槿花,荣落同一晨。zhōng tíng yǒu jǐn huā,róng luò tóng yī chén。
秋开已寂莫,夕陨何纷纷。qiū kāi yǐ jì mò,xī yǔn hé fēn fēn。
正怜少颜色,复叹不逡巡。zhèng lián shǎo yán sè,fù tàn bù qūn xún。
感此因念彼,怀哉聊一陈。gǎn cǐ yīn niàn bǐ,huái zāi liáo yī chén。
男儿老富贵,女子晚婚姻。nán ér lǎo fù guì,nǚ zi wǎn hūn yīn。
头白始得志,色衰方事人。tóu bái shǐ dé zhì,sè shuāi fāng shì rén。
后时不获已,安得如青春。hòu shí bù huò yǐ,ān dé rú qīng chūn。

答元郎中杨员外喜乌见寄

白居易

南宫鸳鸯地,何忽乌来止。nán gōng yuān yāng dì,hé hū wū lái zhǐ。
故人锦帐郎,闻乌笑相视。gù rén jǐn zhàng láng,wén wū xiào xiāng shì。
疑乌报消息,望我归乡里。yí wū bào xiāo xī,wàng wǒ guī xiāng lǐ。
我归应待乌头白,惭愧元郎误欢喜。wǒ guī yīng dài wū tóu bái,cán kuì yuán láng wù huān xǐ。

初入峡有感

白居易

上有万仞山,下有千丈水。shàng yǒu wàn rèn shān,xià yǒu qiān zhàng shuǐ。
苍苍两崖间,阔狭容一苇。cāng cāng liǎng yá jiān,kuò xiá róng yī wěi。
瞿唐呀直泻,滟滪屹中峙。qú táng ya zhí xiè,yàn yù yì zhōng zhì。
未夜黑岩昏,无风白浪起。wèi yè hēi yán hūn,wú fēng bái làng qǐ。
大石如刀剑,小石如牙齿。dà shí rú dāo jiàn,xiǎo shí rú yá chǐ。
一步不可行,况千三百里。yī bù bù kě xíng,kuàng qiān sān bǎi lǐ。
苒蒻竹篾?,欹危楫师趾。rǎn ruò zhú miè niàn,yī wēi jí shī zhǐ。
一跌无完舟,吾生系于此。yī diē wú wán zhōu,wú shēng xì yú cǐ。
常闻仗忠信,蛮貊可行矣。cháng wén zhàng zhōng xìn,mán mò kě xíng yǐ。
自古漂沈人,岂尽非君子。zì gǔ piāo shěn rén,qǐ jǐn fēi jūn zi。
况吾时与命,蹇舛不足恃。kuàng wú shí yǔ mìng,jiǎn chuǎn bù zú shì。
常恐不才身,复作无名死。cháng kǒng bù cái shēn,fù zuò wú míng sǐ。

过昭君村

白居易

灵珠产无种,彩云出无根。líng zhū chǎn wú zhǒng,cǎi yún chū wú gēn。
亦如彼姝子,生此遐陋村。yì rú bǐ shū zi,shēng cǐ xiá lòu cūn。
至丽物难掩,遽选入君门。zhì lì wù nán yǎn,jù xuǎn rù jūn mén。
独美众所嫉,终弃出塞垣。dú měi zhòng suǒ jí,zhōng qì chū sāi yuán。
唯此希代色,岂无一顾恩。wéi cǐ xī dài sè,qǐ wú yī gù ēn。
事排势须去,不得由至尊。shì pái shì xū qù,bù dé yóu zhì zūn。
白黑既可变,丹青何足论。bái hēi jì kě biàn,dān qīng hé zú lùn。
竟埋代北骨,不返巴东魂。jìng mái dài běi gǔ,bù fǎn bā dōng hún。
惨澹晚云水,依稀旧乡园。cǎn dàn wǎn yún shuǐ,yī xī jiù xiāng yuán。
妍姿化已久,但有村名存。yán zī huà yǐ jiǔ,dàn yǒu cūn míng cún。
村中有遗老,指点为我言。cūn zhōng yǒu yí lǎo,zhǐ diǎn wèi wǒ yán。
不敢往者戒,恐贻来者冤。bù gǎn wǎng zhě jiè,kǒng yí lái zhě yuān。
至今村女面,烧灼成瘢痕。zhì jīn cūn nǚ miàn,shāo zhuó chéng bān hén。

自江州至忠州

白居易

前在浔阳日,已叹宾朋寡。qián zài xún yáng rì,yǐ tàn bīn péng guǎ。
忽忽抱忧怀,出门无处写。hū hū bào yōu huái,chū mén wú chù xiě。
今来转深僻,穷峡巅山下。jīn lái zhuǎn shēn pì,qióng xiá diān shān xià。
五月断行舟,滟堆正如马。wǔ yuè duàn xíng zhōu,yàn duī zhèng rú mǎ。
巴人类猿狖,矍铄满山野。bā rén lèi yuán yòu,jué shuò mǎn shān yě。
敢望见交亲,喜逢似人者。gǎn wàng jiàn jiāo qīn,xǐ féng shì rén zhě。

初到忠州登东楼寄万州杨八使君

白居易

山束邑居窄,峡牵气候偏。shān shù yì jū zhǎi,xiá qiān qì hòu piān。
林峦少平地,雾雨多阴天。lín luán shǎo píng dì,wù yǔ duō yīn tiān。
隐隐煮盐火,漠漠烧畬烟。yǐn yǐn zhǔ yán huǒ,mò mò shāo shē yān。
赖此东楼夕,风月时翛然。lài cǐ dōng lóu xī,fēng yuè shí xiāo rán。
凭轩望所思,目断心涓涓。píng xuān wàng suǒ sī,mù duàn xīn juān juān。
背春有去雁,上水无来船。bèi chūn yǒu qù yàn,shàng shuǐ wú lái chuán。
我怀巴东守,本是关西贤。wǒ huái bā dōng shǒu,běn shì guān xī xián。
平生已不浅,流落重相怜。píng shēng yǐ bù qiǎn,liú luò zhòng xiāng lián。
水梗漂万里,笼禽囚五年。shuǐ gěng piāo wàn lǐ,lóng qín qiú wǔ nián。
新恩同雨露,远郡邻山川。xīn ēn tóng yǔ lù,yuǎn jùn lín shān chuān。
书信虽往复,封疆徒接连。shū xìn suī wǎng fù,fēng jiāng tú jiē lián。
其如美人面,欲见杳无缘。qí rú měi rén miàn,yù jiàn yǎo wú yuán。

西楼夜

白居易

悄悄复悄悄,城隅隐林杪。qiāo qiāo fù qiāo qiāo,chéng yú yǐn lín miǎo。
山郭灯火稀,峡天星汉少。shān guō dēng huǒ xī,xiá tiān xīng hàn shǎo。
年光东流水,生计南枝鸟。nián guāng dōng liú shuǐ,shēng jì nán zhī niǎo。
月没江沈沈,西楼殊未晓。yuè méi jiāng shěn shěn,xī lóu shū wèi xiǎo。

东楼晓

白居易

脉脉复脉脉,东楼无宿客。mài mài fù mài mài,dōng lóu wú sù kè。
城闇云雾多,峡深田地窄。chéng àn yún wù duō,xiá shēn tián dì zhǎi。
宵灯尚留燄,晨禽初展翮。xiāo dēng shàng liú yàn,chén qín chū zhǎn hé。
欲知山高低,不见东方白。yù zhī shān gāo dī,bù jiàn dōng fāng bái。

寄王质夫

白居易

忆始识君时,爱君世缘薄。yì shǐ shí jūn shí,ài jūn shì yuán báo。
我亦吏王畿,不为名利著。wǒ yì lì wáng jī,bù wèi míng lì zhù。
春寻仙游洞,秋上云居阁。chūn xún xiān yóu dòng,qiū shàng yún jū gé。
楼观水潺潺,龙潭花漠漠。lóu guān shuǐ chán chán,lóng tán huā mò mò。
吟诗石上坐,引酒泉边酌。yín shī shí shàng zuò,yǐn jiǔ quán biān zhuó。
因话出处心,心期老岩壑。yīn huà chū chù xīn,xīn qī lǎo yán hè。
忽从风雨别,遂被簪缨缚。hū cóng fēng yǔ bié,suì bèi zān yīng fù。
君作出山云,我为入笼鹤。jūn zuò chū shān yún,wǒ wèi rù lóng hè。
笼深鹤残悴,山远云飘泊。lóng shēn hè cán cuì,shān yuǎn yún piāo pō。
去处虽不同,同负平生约。qù chù suī bù tóng,tóng fù píng shēng yuē。
今来各何在,老去随所托。jīn lái gè hé zài,lǎo qù suí suǒ tuō。
我守巴南城,君佐征西幕。wǒ shǒu bā nán chéng,jūn zuǒ zhēng xī mù。
年颜渐衰飒,生计仍萧索。nián yán jiàn shuāi sà,shēng jì réng xiāo suǒ。
方含去国愁,且羡从军乐。fāng hán qù guó chóu,qiě xiàn cóng jūn lè。
旧游疑是梦,往事思如昨。jiù yóu yí shì mèng,wǎng shì sī rú zuó。
相忆春又深,故山花正落。xiāng yì chūn yòu shēn,gù shān huā zhèng luò。

南宾郡斋即事寄杨万州

白居易

山上巴子城,山下巴江水。shān shàng bā zi chéng,shān xià bā jiāng shuǐ。
中有穷独人,强名为刺史。zhōng yǒu qióng dú rén,qiáng míng wèi cì shǐ。
时时窃自哂,刺史岂如是。shí shí qiè zì shěn,cì shǐ qǐ rú shì。
仓粟喂家人,黄缣裹妻子。cāng sù wèi jiā rén,huáng jiān guǒ qī zi。
莓苔翳冠带,雾雨霾楼雉。méi tái yì guān dài,wù yǔ mái lóu zhì。
衙鼓暮复朝,郡斋卧还起。yá gǔ mù fù cháo,jùn zhāi wò hái qǐ。
回头望南浦,亦在烟波里。huí tóu wàng nán pǔ,yì zài yān bō lǐ。
而我复何嗟,夫君犹滞此。ér wǒ fù hé jiē,fū jūn yóu zhì cǐ。