古诗词

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

东坡种花二首

白居易

东坡春向暮,树木今何如。dōng pō chūn xiàng mù,shù mù jīn hé rú。
漠漠花落尽,翳翳叶生初。mò mò huā luò jǐn,yì yì yè shēng chū。
每日领童仆,荷锄仍决渠。měi rì lǐng tóng pū,hé chú réng jué qú。
刬土壅其本,引泉溉其枯。chǎn tǔ yōng qí běn,yǐn quán gài qí kū。
小树低数尺,大树长丈馀。xiǎo shù dī shù chǐ,dà shù zhǎng zhàng yú。
封植来几时,高下随扶疏。fēng zhí lái jǐ shí,gāo xià suí fú shū。
养树既如此,养民亦何殊。yǎng shù jì rú cǐ,yǎng mín yì hé shū。
将欲茂枝叶,必先救根株。jiāng yù mào zhī yè,bì xiān jiù gēn zhū。
云何救根株,劝农均赋租。yún hé jiù gēn zhū,quàn nóng jūn fù zū。
云何茂枝叶,省事宽刑书。yún hé mào zhī yè,shěng shì kuān xíng shū。
移此为郡政,庶几氓俗苏。yí cǐ wèi jùn zhèng,shù jǐ máng sú sū。

登城东古台

白居易

迢迢东郊上,有土青崔嵬。tiáo tiáo dōng jiāo shàng,yǒu tǔ qīng cuī wéi。
不知何代物,疑是巴王台。bù zhī hé dài wù,yí shì bā wáng tái。
巴歌久无声,巴宫没黄埃。bā gē jiǔ wú shēng,bā gōng méi huáng āi。
靡靡春草合,牛羊缘四隈。mí mí chūn cǎo hé,niú yáng yuán sì wēi。
我来一登眺,目极心悠哉。wǒ lái yī dēng tiào,mù jí xīn yōu zāi。
始见江山势,峰叠水环回。shǐ jiàn jiāng shān shì,fēng dié shuǐ huán huí。
凭高视听旷,向远胸襟开。píng gāo shì tīng kuàng,xiàng yuǎn xiōng jīn kāi。
唯有故园念,时时东北来。wéi yǒu gù yuán niàn,shí shí dōng běi lái。

哭诸故人因寄元八

白居易

昨日哭寝门,今日哭寝门。zuó rì kū qǐn mén,jīn rì kū qǐn mén。
借问所哭谁,无非故交亲。jiè wèn suǒ kū shuí,wú fēi gù jiāo qīn。
伟卿既长往,质夫亦幽沦。wěi qīng jì zhǎng wǎng,zhì fū yì yōu lún。
屈指数年世,收涕自思身。qū zhǐ shù nián shì,shōu tì zì sī shēn。
彼皆少于我,先为泉下人。bǐ jiē shǎo yú wǒ,xiān wèi quán xià rén。
我今头半白,焉得身久存。wǒ jīn tóu bàn bái,yān dé shēn jiǔ cún。
好狂元郎中,相识二十春。hǎo kuáng yuán láng zhōng,xiāng shí èr shí chūn。
昔见君生子,今闻君抱孙。xī jiàn jūn shēng zi,jīn wén jūn bào sūn。
存者尽老大,逝者已成尘。cún zhě jǐn lǎo dà,shì zhě yǐ chéng chén。
早晚升平宅,开眉一见君。zǎo wǎn shēng píng zhái,kāi méi yī jiàn jūn。

郡中春宴因赠诸客

白居易

仆本儒家子,待诏金马门。pū běn rú jiā zi,dài zhào jīn mǎ mén。
尘忝亲近地,孤负圣明恩。chén tiǎn qīn jìn dì,gū fù shèng míng ēn。
一旦奉优诏,万里牧远人。yī dàn fèng yōu zhào,wàn lǐ mù yuǎn rén。
可怜岛夷帅,自称为使君。kě lián dǎo yí shuài,zì chēng wèi shǐ jūn。
身骑牂牁马,口食涂江鳞。shēn qí zāng kē mǎ,kǒu shí tú jiāng lín。
闇澹绯衫故,斓斑白发新。àn dàn fēi shān gù,lán bān bái fā xīn。
是时岁二月,玉历布春分。shì shí suì èr yuè,yù lì bù chūn fēn。
颁条示皇泽,命宴及良辰。bān tiáo shì huáng zé,mìng yàn jí liáng chén。
冉冉趋府吏,蚩蚩聚州民。rǎn rǎn qū fǔ lì,chī chī jù zhōu mín。
有如蛰虫鸟,亦应天地春。yǒu rú zhé chóng niǎo,yì yīng tiān dì chūn。
薰草席铺坐,藤枝酒注樽。xūn cǎo xí pù zuò,téng zhī jiǔ zhù zūn。
中庭无平地,高下随所陈。zhōng tíng wú píng dì,gāo xià suí suǒ chén。
蛮鼓声坎坎,巴女舞蹲蹲。mán gǔ shēng kǎn kǎn,bā nǚ wǔ dūn dūn。
使君居上头,掩口语众宾。shǐ jūn jū shàng tóu,yǎn kǒu yǔ zhòng bīn。
勿笑风俗陋,勿欺官府贫。wù xiào fēng sú lòu,wù qī guān fǔ pín。
蜂巢与蚁穴,随分有君臣。fēng cháo yǔ yǐ xué,suí fēn yǒu jūn chén。

开元寺东池早春

白居易

池水暖温暾,水清波潋滟。chí shuǐ nuǎn wēn tūn,shuǐ qīng bō liàn yàn。
簇簇青泥中,新蒲叶如剑。cù cù qīng ní zhōng,xīn pú yè rú jiàn。
梅房小白裹,柳彩轻黄染。méi fáng xiǎo bái guǒ,liǔ cǎi qīng huáng rǎn。
顺气草熏熏,适情鸥泛泛。shùn qì cǎo xūn xūn,shì qíng ōu fàn fàn。
旧游成梦寐,往事随阳焱。jiù yóu chéng mèng mèi,wǎng shì suí yáng yàn。
芳物感幽怀,一动平生念。fāng wù gǎn yōu huái,yī dòng píng shēng niàn。

东溪

白居易

野性爱栽植,植柳水中坻。yě xìng ài zāi zhí,zhí liǔ shuǐ zhōng chí。
乘春持斧斫,裁截而树之。chéng chūn chí fǔ zhuó,cái jié ér shù zhī。
长短既不一,高下随所宜。zhǎng duǎn jì bù yī,gāo xià suí suǒ yí。
倚岸埋大干,临流插小枝。yǐ àn mái dà gàn,lín liú chā xiǎo zhī。
松柏不可待,楩楠固难移。sōng bǎi bù kě dài,pián nán gù nán yí。
不如种此树,此树易荣滋。bù rú zhǒng cǐ shù,cǐ shù yì róng zī。
无根亦可活,成阴况非迟。wú gēn yì kě huó,chéng yīn kuàng fēi chí。
三年未离郡,可以见依依。sān nián wèi lí jùn,kě yǐ jiàn yī yī。
种罢水边憩,仰头闲自思。zhǒng bà shuǐ biān qì,yǎng tóu xián zì sī。
富贵本非望,功名须待时。fù guì běn fēi wàng,gōng míng xū dài shí。
不种东溪柳,端坐欲何为。bù zhǒng dōng xī liǔ,duān zuò yù hé wèi。

卧小斋

白居易

朝起视事毕,晏坐饱食终。cháo qǐ shì shì bì,yàn zuò bǎo shí zhōng。
散步长廊下,卧退小斋中。sàn bù zhǎng láng xià,wò tuì xiǎo zhāi zhōng。
拙政自多暇,幽情谁与同。zhuō zhèng zì duō xiá,yōu qíng shuí yǔ tóng。
孰云二千石,心如田野翁。shú yún èr qiān shí,xīn rú tián yě wēng。

步东坡

白居易

朝上东坡步,夕上东坡步。cháo shàng dōng pō bù,xī shàng dōng pō bù。
东坡何所爱,爱此新成树。dōng pō hé suǒ ài,ài cǐ xīn chéng shù。
种植当岁初,滋荣及春暮。zhǒng zhí dāng suì chū,zī róng jí chūn mù。
信意取次栽,无行亦无数。xìn yì qǔ cì zāi,wú xíng yì wú shù。
绿阴斜景转,芳气微风度。lǜ yīn xié jǐng zhuǎn,fāng qì wēi fēng dù。
新叶鸟下来,萎花蝶飞去。xīn yè niǎo xià lái,wēi huā dié fēi qù。
闲携斑竹杖,徐曳黄麻屦。xián xié bān zhú zhàng,xú yè huáng má jù。
欲识往来频,青芜成白路。yù shí wǎng lái pín,qīng wú chéng bái lù。

徵秋税毕题郡南亭

白居易

高城直下视,蠢蠢见巴蛮。gāo chéng zhí xià shì,chǔn chǔn jiàn bā mán。
安可施政教,尚不通语言。ān kě shī zhèng jiào,shàng bù tōng yǔ yán。
且喜赋敛毕,幸闻闾井安。qiě xǐ fù liǎn bì,xìng wén lǘ jǐng ān。
岂伊循良化,赖此丰登年。qǐ yī xún liáng huà,lài cǐ fēng dēng nián。
案牍既简少,池馆亦清闲。àn dú jì jiǎn shǎo,chí guǎn yì qīng xián。
秋雨檐果落,夕钟林鸟还。qiū yǔ yán guǒ luò,xī zhōng lín niǎo hái。
南亭日潇洒,偃卧恣疏顽。nán tíng rì xiāo sǎ,yǎn wò zì shū wán。

蚊蟆

白居易

巴徼炎毒早,二月蚊蟆生。bā jiǎo yán dú zǎo,èr yuè wén má shēng。
咂肤拂不去,绕耳薨薨声。zā fū fú bù qù,rào ěr hōng hōng shēng。
斯物颇微细,中人初甚轻。sī wù pǒ wēi xì,zhōng rén chū shén qīng。
如有肤受谮,久则疮痏成。rú yǒu fū shòu zèn,jiǔ zé chuāng wěi chéng。
痏成无奈何,所要防其萌。wěi chéng wú nài hé,suǒ yào fáng qí méng。
么虫何足道,潜喻儆人情。me chóng hé zú dào,qián yù jǐng rén qíng。

登龙昌上寺望江南山怀钱舍人

白居易

骑马出西郭,悠悠欲何之。qí mǎ chū xī guō,yōu yōu yù hé zhī。
独上高寺去,一与白云期。dú shàng gāo sì qù,yī yǔ bái yún qī。
虚槛晚潇洒,前山碧参差。xū kǎn wǎn xiāo sǎ,qián shān bì cān chà。
忽似青龙閤,同望玉峰时。hū shì qīng lóng gé,tóng wàng yù fēng shí。
因咏松雪句,永怀鸾鹤姿。yīn yǒng sōng xuě jù,yǒng huái luán hè zī。
六年不相见,况乃隔荣衰。liù nián bù xiāng jiàn,kuàng nǎi gé róng shuāi。

郊下

白居易

西日照高树,树头子规鸣。xī rì zhào gāo shù,shù tóu zi guī míng。
东风吹野水,水畔江蓠生。dōng fēng chuī yě shuǐ,shuǐ pàn jiāng lí shēng。
尽日看山立,有时寻涧行。jǐn rì kàn shān lì,yǒu shí xún jiàn xíng。
兀兀长如此,何许似专城。wù wù zhǎng rú cǐ,hé xǔ shì zhuān chéng。

遣怀

白居易

乐往必悲生,泰来由否极。lè wǎng bì bēi shēng,tài lái yóu fǒu jí。
谁言此数然,吾道何终塞。shuí yán cǐ shù rán,wú dào hé zhōng sāi。
尝求詹尹卜,拂龟竟默默。cháng qiú zhān yǐn bo,fú guī jìng mò mò。
亦曾仰问天,天但苍苍色。yì céng yǎng wèn tiān,tiān dàn cāng cāng sè。
自兹唯委命,名利心双息。zì zī wéi wěi mìng,míng lì xīn shuāng xī。
近日转安闲,乡园亦休忆。jìn rì zhuǎn ān xián,xiāng yuán yì xiū yì。
回看世间苦,苦在求不得。huí kàn shì jiān kǔ,kǔ zài qiú bù dé。
我今无所求,庶离忧悲域。wǒ jīn wú suǒ qiú,shù lí yōu bēi yù。

负冬日

白居易

杲杲冬日出,照我屋南隅。gǎo gǎo dōng rì chū,zhào wǒ wū nán yú。
负暄闭目坐,和气生肌肤。fù xuān bì mù zuò,hé qì shēng jī fū。
初似饮醇醪,又如蛰者苏。chū shì yǐn chún láo,yòu rú zhé zhě sū。
外融百骸畅,中适一念无。wài róng bǎi hái chàng,zhōng shì yī niàn wú。
旷然忘所在,心与虚空俱。kuàng rán wàng suǒ zài,xīn yǔ xū kōng jù。

委顺

白居易

山城虽荒芜,竹树有嘉色。shān chéng suī huāng wú,zhú shù yǒu jiā sè。
郡俸诚不多,亦足充衣食。jùn fèng chéng bù duō,yì zú chōng yī shí。
外累由心起,心宁累自息。wài lèi yóu xīn qǐ,xīn níng lèi zì xī。
尚欲忘家乡,谁能算官职。shàng yù wàng jiā xiāng,shuí néng suàn guān zhí。
宜怀齐远近,委顺随南北。yí huái qí yuǎn jìn,wěi shùn suí nán běi。
归去诚可怜,天涯住亦得。guī qù chéng kě lián,tiān yá zhù yì dé。