古诗词

御沟水

卢肇

万壑朝溟海,萦回岁月多。wàn hè cháo míng hǎi,yíng huí suì yuè duō。
无如此沟水,咫尺奉天波。wú rú cǐ gōu shuǐ,zhǐ chǐ fèng tiān bō。
卢肇

卢肇

卢肇(818(戊戌年)—882)字子发,江西宜春文标乡(现属分宜)人,唐会昌三年(公元843年)状元,先后在歙州、宣州、池州、吉州做过刺史。所到之处颇有文名,官誉亦佳,又因他作为唐相李德裕的得意门生,入仕后并未介入当时的“牛李党争”,故一直为人们所称道。 卢肇的作品>>

猜您喜欢

题清远峡观音院二首

卢肇

风入古松添急雨,月临虚槛背残灯。fēng rù gǔ sōng tiān jí yǔ,yuè lín xū kǎn bèi cán dēng。
老猿啸狖还欺客,来撼窗前百尺藤。lǎo yuán xiào yòu hái qī kè,lái hàn chuāng qián bǎi chǐ téng。

喜杨舍人入翰林

卢肇

御笔亲批翰长衔,夜开金殿送瑶缄。yù bǐ qīn pī hàn zhǎng xián,yè kāi jīn diàn sòng yáo jiān。
平明玉案临宣室,已见龙光出傅岩。píng míng yù àn lín xuān shì,yǐ jiàn lóng guāng chū fù yán。

谪连州书春牛榜子

卢肇

阳和未解逐民忧,雪满群山对白头。yáng hé wèi jiě zhú mín yōu,xuě mǎn qún shān duì bái tóu。
不得职田饥欲死,儿侬何事打春牛。bù dé zhí tián jī yù sǐ,ér nóng hé shì dǎ chūn niú。

送弟

卢肇

去日家无担石储,汝须勤苦事樵渔。qù rì jiā wú dān shí chǔ,rǔ xū qín kǔ shì qiáo yú。
古人尽向尘中远,白日耕田夜读书。gǔ rén jǐn xiàng chén zhōng yuǎn,bái rì gēng tián yè dú shū。

牧童

卢肇

谁人得似牧童心,牛上横眠秋听深。shuí rén dé shì mù tóng xīn,niú shàng héng mián qiū tīng shēn。
时复往来吹一曲,何愁南北不知音。shí fù wǎng lái chuī yī qū,hé chóu nán běi bù zhī yīn。

嘲小儿

卢肇

贪生只爱眼前珍,不觉风光度岁频。tān shēng zhǐ ài yǎn qián zhēn,bù jué fēng guāng dù suì pín。
昨日见来骑竹马,今朝早是有年人。zuó rì jiàn lái qí zhú mǎ,jīn cháo zǎo shì yǒu nián rén。

金钱花

卢肇

轮郭休夸四字书,红窠写出对庭除。lún guō xiū kuā sì zì shū,hóng kē xiě chū duì tíng chú。
时时买得佳人笑,本色金钱却不如。shí shí mǎi dé jiā rén xiào,běn sè jīn qián què bù rú。

木笔花

卢肇

媆如新竹管初齐,粉腻红轻样可携。ruǎn rú xīn zhú guǎn chū qí,fěn nì hóng qīng yàng kě xié。
谁与诗人偎槛看,好于笺墨并分题。shuí yǔ shī rén wēi kǎn kàn,hǎo yú jiān mò bìng fēn tí。

嘲游使君

卢肇

白帝城头二月时,忍教清醒看花枝。bái dì chéng tóu èr yuè shí,rěn jiào qīng xǐng kàn huā zhī。
莫言世上无袁许,客子由来是相师。mò yán shì shàng wú yuán xǔ,kè zi yóu lái shì xiāng shī。

题甘露寺

卢肇

北固岩端寺,佳名自上台。běi gù yán duān sì,jiā míng zì shàng tái。
地从京口断,山到海门回。dì cóng jīng kǒu duàn,shān dào hǎi mén huí。
曙色烟中灭,潮声日下来。shǔ sè yān zhōng miè,cháo shēng rì xià lái。
一隅通雉堞,千仞耸楼台。yī yú tōng zhì dié,qiān rèn sǒng lóu tái。
林暗疑降虎,江空想度杯。lín àn yí jiàng hǔ,jiāng kōng xiǎng dù bēi。
福庭增气象,仙磬落昭回。fú tíng zēng qì xiàng,xiān qìng luò zhāo huí。
觉路花非染,流年景谩催。jué lù huā fēi rǎn,liú nián jǐng mán cuī。
隋宫凋绿草,晋室散黄埃。suí gōng diāo lǜ cǎo,jìn shì sàn huáng āi。
西蜀波湍尽,东溟日月开。xī shǔ bō tuān jǐn,dōng míng rì yuè kāi。
如登最高处,应得见蓬莱。rú dēng zuì gāo chù,yīng dé jiàn péng lái。

江陵府初试澄心如水

卢肇

丹心何所喻,唯水并清虚。dān xīn hé suǒ yù,wéi shuǐ bìng qīng xū。
莫测千寻底,难知一勺初。mò cè qiān xún dǐ,nán zhī yī sháo chū。
内明非有物,上善本无鱼。nèi míng fēi yǒu wù,shàng shàn běn wú yú。
澹泊随高下,波澜逐卷舒。dàn pō suí gāo xià,bō lán zhú juǎn shū。
养蒙方浩浩,出险每徐徐。yǎng méng fāng hào hào,chū xiǎn měi xú xú。
若灌情田里,常流尽不如。ruò guàn qíng tián lǐ,cháng liú jǐn bù rú。

风不鸣条

卢肇

习习和风至,过条不自鸣。xí xí hé fēng zhì,guò tiáo bù zì míng。
暗通青律起,远傍白蘋生。àn tōng qīng lǜ qǐ,yuǎn bàng bái píng shēng。
拂树花仍落,经林鸟自惊。fú shù huā réng luò,jīng lín niǎo zì jīng。
几牵萝蔓动,潜惹柳丝轻。jǐ qiān luó màn dòng,qián rě liǔ sī qīng。
入谷迷松响,开窗失竹声。rù gǔ mí sōng xiǎng,kāi chuāng shī zhú shēng。
薰弦方在御,万国仰皇情。xūn xián fāng zài yù,wàn guó yǎng huáng qíng。

汉堤诗

卢肇

阴沴奸阳,来暴于襄。yīn lì jiān yáng,lái bào yú xiāng。
洎入大郛,波端若铓。jì rù dà fú,bō duān ruò máng。
触厚摧高,不知其防。chù hòu cuī gāo,bù zhī qí fáng。
骇溃颠委,万室皆毁。hài kuì diān wěi,wàn shì jiē huǐ。
灶登蛟鼍,堂集鳣鲔。zào dēng jiāo tuó,táng jí zhān wěi。
惟恩若雠,母不能子。wéi ēn ruò chóu,mǔ bù néng zi。
洪溃既涸,闬闳其虚。hóng kuì jì hé,hàn hóng qí xū。
以隳我堵,以剥我庐。yǐ huī wǒ dǔ,yǐ bō wǒ lú。
酸伤顾望,若践丘墟。suān shāng gù wàng,ruò jiàn qiū xū。
帝曰念嗟,朕日南顾。dì yuē niàn jiē,zhèn rì nán gù。
流灾降慝,天曷台怒。liú zāi jiàng tè,tiān hé tái nù。
滔滔襄郊,捽我婴孺。tāo tāo xiāng jiāo,zuó wǒ yīng rú。
于惟馀氓,饥伤喘呼。yú wéi yú máng,jī shāng chuǎn hū。
斯为淫痍,孰往膏傅。sī wèi yín yí,shú wǎng gāo fù。
惟汝元寮,佥举明哲。wéi rǔ yuán liáo,qiān jǔ míng zhé。
我公用谐,苴茅杖节。wǒ gōng yòng xié,jū máo zhàng jié。
来视襄人,喔咻提挈。lái shì xiāng rén,ō xiū tí qiè。
不日不月,咍乎抃悦。bù rì bù yuè,hāi hū biàn yuè。
乃泳故堤,陷于沙泥。nǎi yǒng gù dī,xiàn yú shā ní。
缺落坳圯,由东讫西。quē luò ào yí,yóu dōng qì xī。
公曰呜呼,汉之有堤。gōng yuē wū hū,hàn zhī yǒu dī。
实命襄人,不力乃力,则及乃身。shí mìng xiāng rén,bù lì nǎi lì,zé jí nǎi shēn。
具锸与畚,汉堤其新。jù chā yǔ běn,hàn dī qí xīn。
帝廪有粟,帝府有缗。dì lǐn yǒu sù,dì fǔ yǒu mín。
尔成尔堤,必锡尔勤。ěr chéng ěr dī,bì xī ěr qín。
襄人怡怡,听命襄浒。xiāng rén yí yí,tīng mìng xiāng hǔ。
背襄肩杵,奔走蹈舞。bèi xiāng jiān chǔ,bēn zǒu dǎo wǔ。
分之卒伍,令以麾鼓。fēn zhī zú wǔ,lìng yǐ huī gǔ。
寻尺既度,日月可数。xún chǐ jì dù,rì yuè kě shù。
登登嶪嶪,周旋上下。dēng dēng yè yè,zhōu xuán shàng xià。
披岘斫楚,飞石挽土。pī xiàn zhuó chǔ,fēi shí wǎn tǔ。
举筑殷雷,骇汗霏雨。jǔ zhù yīn léi,hài hàn fēi yǔ。
疲癃鳏独,奋有筋膂。pí lóng guān dú,fèn yǒu jīn lǚ。
呀吁来助,提筐负筥。ya xū lái zhù,tí kuāng fù jǔ。
不劳其劳,杂沓笑语。bù láo qí láo,zá dá xiào yǔ。
咸曰卢公,来赐我生。xián yuē lú gōng,lái cì wǒ shēng。
斯堤既成,蜿蜿而平。sī dī jì chéng,wān wān ér píng。
确尔山固,屹如云横。què ěr shān gù,yì rú yún héng。
汉流虽狂,坚不可蚀。hàn liú suī kuáng,jiān bù kě shí。
代千年亿,与天无极。dài qiān nián yì,yǔ tiān wú jí。
惟公之堤,昔在人心。wéi gōng zhī dī,xī zài rén xīn。
既筑既城,横之于南。jì zhù jì chéng,héng zhī yú nán。
萌渚不峻,此门不深。méng zhǔ bù jùn,cǐ mén bù shēn。
今复在兹,于汉之阴。jīn fù zài zī,yú hàn zhī yīn。
斯堤已崇,兹民获祐。sī dī yǐ chóng,zī mín huò yòu。
齯童相庆,室以完富。ní tóng xiāng qìng,shì yǐ wán fù。
贻于襄人,愿保厥寿。yí yú xiāng rén,yuàn bǎo jué shòu。
繄公之功,赫焉如昼。yī gōng zhī gōng,hè yān rú zhòu。
捍此巨灾,崒若京阜。hàn cǐ jù zāi,zú ruò jīng fù。
天子赐之,百姓载之。tiān zi cì zhī,bǎi xìng zài zhī。
族孙作诗,昭示厥后。zú sūn zuò shī,zhāo shì jué hòu。
2812