古诗词

御沟水

卢肇

万壑朝溟海,萦回岁月多。wàn hè cháo míng hǎi,yíng huí suì yuè duō。
无如此沟水,咫尺奉天波。wú rú cǐ gōu shuǐ,zhǐ chǐ fèng tiān bō。
卢肇

卢肇

卢肇(818(戊戌年)—882)字子发,江西宜春文标乡(现属分宜)人,唐会昌三年(公元843年)状元,先后在歙州、宣州、池州、吉州做过刺史。所到之处颇有文名,官誉亦佳,又因他作为唐相李德裕的得意门生,入仕后并未介入当时的“牛李党争”,故一直为人们所称道。 卢肇的作品>>

猜您喜欢

杨柳枝

卢肇

青鸟泉边草木春,黄云塞上是征人。qīng niǎo quán biān cǎo mù chūn,huáng yún sāi shàng shì zhēng rén。
归来若得长条赠,不惮风霜与苦辛。guī lái ruò dé zhǎng tiáo zèng,bù dàn fēng shuāng yǔ kǔ xīn。

别宜春赴举

卢肇

秋天草木正萧疏,西望秦关别旧居。qiū tiān cǎo mù zhèng xiāo shū,xī wàng qín guān bié jiù jū。
筵上芳樽今日酒,箧中黄卷古人书。yán shàng fāng zūn jīn rì jiǔ,qiè zhōng huáng juǎn gǔ rén shū。
辞乡且伴衔芦雁,入海终为戴角鱼。cí xiāng qiě bàn xián lú yàn,rù hǎi zhōng wèi dài jiǎo yú。
长短九霄飞直上,不教毛羽落空虚。zhǎng duǎn jiǔ xiāo fēi zhí shàng,bù jiào máo yǔ luò kōng xū。

射策后作

卢肇

射策明时愧不才,敢期青律变寒灰。shè cè míng shí kuì bù cái,gǎn qī qīng lǜ biàn hán huī。
晴怜断雁侵云去,暖见醯鸡傍酒来。qíng lián duàn yàn qīn yún qù,nuǎn jiàn xī jī bàng jiǔ lái。
箭发尚忧杨叶远,愁生只恐杏花开。jiàn fā shàng yōu yáng yè yuǎn,chóu shēng zhǐ kǒng xìng huā kāi。
曲江春浅人游少,尽日看山醉独回。qū jiāng chūn qiǎn rén yóu shǎo,jǐn rì kàn shān zuì dú huí。

和主司王起

卢肇

嵩高降德为时生,洪笔三题造化名。sōng gāo jiàng dé wèi shí shēng,hóng bǐ sān tí zào huà míng。
凤诏伫归专北极,骊珠搜得尽东瀛。fèng zhào zhù guī zhuān běi jí,lí zhū sōu dé jǐn dōng yíng。
褒衣已换金章贵,禁掖曾随玉树荣。bāo yī yǐ huàn jīn zhāng guì,jìn yē céng suí yù shù róng。
明日定知同相印,青衿新列柳间营。míng rì dìng zhī tóng xiāng yìn,qīng jīn xīn liè liǔ jiān yíng。

及第

卢肇

三载皇都恨食贫,北溟今日化穷鳞。sān zài huáng dōu hèn shí pín,běi míng jīn rì huà qióng lín。
青云乍喜逢知己,白社犹悲送故人。qīng yún zhà xǐ féng zhī jǐ,bái shè yóu bēi sòng gù rén。
对酒共惊千里别,看花自感一枝春。duì jiǔ gòng jīng qiān lǐ bié,kàn huā zì gǎn yī zhī chūn。
君归为说龙门寺,雷雨初生电绕身。jūn guī wèi shuō lóng mén sì,léi yǔ chū shēng diàn rào shēn。

将归宜春留题新安馆

卢肇

东里如今号郑乡,西家昔日近丘墙。dōng lǐ rú jīn hào zhèng xiāng,xī jiā xī rì jìn qiū qiáng。
芸台四部添新学,秘殿三年学老郎。yún tái sì bù tiān xīn xué,mì diàn sān nián xué lǎo láng。
天外鸳鸾愁不见,山中云鹤喜相忘。tiān wài yuān luán chóu bù jiàn,shān zhōng yún hè xǐ xiāng wàng。
犹张皂盖归蓬荜,直谓时无许子将。yóu zhāng zào gài guī péng bì,zhí wèi shí wú xǔ zi jiāng。

竞渡诗

卢肇

石溪久住思端午,馆驿楼前看发机。shí xī jiǔ zhù sī duān wǔ,guǎn yì lóu qián kàn fā jī。
鼙鼓动时雷隐隐,兽头凌处雪微微。pí gǔ dòng shí léi yǐn yǐn,shòu tóu líng chù xuě wēi wēi。
冲波突出入齐譀,跃浪争先鸟退飞。chōng bō tū chū rù qí hàn,yuè làng zhēng xiān niǎo tuì fēi。
向道是龙刚不信,果然夺得锦标归。xiàng dào shì lóng gāng bù xìn,guǒ rán duó dé jǐn biāo guī。

除歙州途中寄座主王侍郎

卢肇

忽忝专城奉六条,自怜出谷屡迁乔。hū tiǎn zhuān chéng fèng liù tiáo,zì lián chū gǔ lǚ qiān qiáo。
驱车虽道还家近,捧日惟愁去国遥。qū chē suī dào hái jiā jìn,pěng rì wéi chóu qù guó yáo。
朱户昨经新棨戟,风帆常觉恋箪瓢。zhū hù zuó jīng xīn qǐ jǐ,fēng fān cháng jué liàn dān piáo。
江天夜夜知消息,长见台星在碧霄。jiāng tiān yè yè zhī xiāo xī,zhǎng jiàn tái xīng zài bì xiāo。

新植红茶花偶出被人移去以诗索之

卢肇

严恨柴门一树花,便随香远逐香车。yán hèn chái mén yī shù huā,biàn suí xiāng yuǎn zhú xiāng chē。
花如解语还应道,欺我郎君不在家。huā rú jiě yǔ hái yīng dào,qī wǒ láng jūn bù zài jiā。

戏题

卢肇

神女初离碧玉阶,彤云犹拥牡丹鞋。shén nǚ chū lí bì yù jiē,tóng yún yóu yōng mǔ dān xié。
知道相公怜玉腕,强将纤手整金钗。zhī dào xiāng gōng lián yù wàn,qiáng jiāng xiān shǒu zhěng jīn chāi。

成名后作

卢肇

桂在蟾宫不可攀,功成业熟也何难。guì zài chán gōng bù kě pān,gōng chéng yè shú yě hé nán。
今朝折得东归去,共与乡闾年少看。jīn cháo zhé dé dōng guī qù,gòng yǔ xiāng lǘ nián shǎo kàn。

登祝融寺兰若

卢肇

祝融绝顶万馀层,策杖攀萝步步登。zhù róng jué dǐng wàn yú céng,cè zhàng pān luó bù bù dēng。
行到月宫霞外寺,白云相伴两三僧。xíng dào yuè gōng xiá wài sì,bái yún xiāng bàn liǎng sān sēng。

被谪连州

卢肇

黄绢外孙翻得罪,华颠故老莫相嗤。huáng juàn wài sūn fān dé zuì,huá diān gù lǎo mò xiāng chī。
连州万里无亲戚,旧识唯应有荔枝。lián zhōu wàn lǐ wú qīn qī,jiù shí wéi yīng yǒu lì zhī。

谪后再书一绝

卢肇

崆峒道士误烧丹,赤鼠黄牙几许难。kōng dòng dào shì wù shāo dān,chì shǔ huáng yá jǐ xǔ nán。
坠堕阎浮南斗下,不知何事犯星官。zhuì duò yán fú nán dòu xià,bù zhī hé shì fàn xīng guān。

题清远峡观音院二首

卢肇

清潭洞澈深千丈,危岫攀萝上几层。qīng tán dòng chè shēn qiān zhàng,wēi xiù pān luó shàng jǐ céng。
秋尽更无黄叶树,夜阑唯对白头僧。qiū jǐn gèng wú huáng yè shù,yè lán wéi duì bái tóu sēng。
2812