古诗词

牡丹

薛涛

去春零落暮春时,泪湿红笺怨别离。qù chūn líng luò mù chūn shí,lèi shī hóng jiān yuàn bié lí。
常恐便同巫峡散,因何重有武陵期?cháng kǒng biàn tóng wū xiá sàn,yīn hé zhòng yǒu wǔ líng qī?
传情每向馨香得,不语还应彼此知。chuán qíng měi xiàng xīn xiāng dé,bù yǔ hái yīng bǐ cǐ zhī。
只欲栏边安枕席,夜深闲共说相思。zhǐ yù lán biān ān zhěn xí,yè shēn xián gòng shuō xiāng sī。
薛涛

薛涛

薛涛(约768~832年),唐代女诗人,字洪度。长安(今陕西西安)人。因父亲薛郧做官而来到蜀地,父亲死后薛涛居于成都。居成都时,成都的最高地方军政长官剑南西川节度使前后更换十一届,大多与薛涛有诗文往来。韦皋任节度使时,拟奏请唐德宗授薛涛以秘书省校书郎官衔,但因格于旧例,未能实现,但人们却称之为“女校书”。曾居浣花溪(今有浣花溪公园)上,制作桃红色小笺写诗,后人仿制,称“薛涛笺”。成都望江楼公园有薛涛墓。 薛涛的作品>>

猜您喜欢

续嘉陵驿诗献武相国

薛涛

蜀门西更上青天,强为公歌蜀国弦。shǔ mén xī gèng shàng qīng tiān,qiáng wèi gōng gē shǔ guó xián。
卓氏长卿称士女,锦江玉垒献山川。zhuó shì zhǎng qīng chēng shì nǚ,jǐn jiāng yù lěi xiàn shān chuān。

段相国游武担寺病不能从题寄

薛涛

消瘦翻堪见令公,落花无那恨东风。xiāo shòu fān kān jiàn lìng gōng,luò huā wú nà hèn dōng fēng。
侬心犹道青春在,羞看飞蓬石镜中。nóng xīn yóu dào qīng chūn zài,xiū kàn fēi péng shí jìng zhōng。

赠段校书

薛涛

公子翩翩说校书,玉弓金勒紫绡裾。gōng zi piān piān shuō xiào shū,yù gōng jīn lēi zǐ xiāo jū。
玄成莫便骄名誉,文采风流定不如。xuán chéng mò biàn jiāo míng yù,wén cǎi fēng liú dìng bù rú。

十离诗犬离主

薛涛

驯扰朱门四五年,毛香足净主人怜。xùn rǎo zhū mén sì wǔ nián,máo xiāng zú jìng zhǔ rén lián。
无端咬著亲情客,不得红丝毯上眠。wú duān yǎo zhù qīn qíng kè,bù dé hóng sī tǎn shàng mián。

十离诗笔离手

薛涛

越管宣毫始称情,红笺纸上撒花琼。yuè guǎn xuān háo shǐ chēng qíng,hóng jiān zhǐ shàng sā huā qióng。
都缘用久锋头尽,不得羲之手里擎。dōu yuán yòng jiǔ fēng tóu jǐn,bù dé xī zhī shǒu lǐ qíng。

十离诗马离厩

薛涛

雪耳红毛浅碧蹄,追风曾到日东西。xuě ěr hóng máo qiǎn bì tí,zhuī fēng céng dào rì dōng xī。
为惊玉貌郎君坠,不得华轩更一嘶。wèi jīng yù mào láng jūn zhuì,bù dé huá xuān gèng yī sī。

十离诗鹦鹉离笼

薛涛

陇西独自一孤身,飞去飞来上锦茵。lǒng xī dú zì yī gū shēn,fēi qù fēi lái shàng jǐn yīn。
都缘出语无方便,不得笼中再唤人。dōu yuán chū yǔ wú fāng biàn,bù dé lóng zhōng zài huàn rén。

十离诗燕离巢

薛涛

出入朱门未忍抛,主人常爱语交交。chū rù zhū mén wèi rěn pāo,zhǔ rén cháng ài yǔ jiāo jiāo。
衔泥秽污珊瑚枕,不得梁间更垒巢。xián ní huì wū shān hú zhěn,bù dé liáng jiān gèng lěi cháo。

十离诗珠离掌

薛涛

皎洁圆明内外通,清光似照水晶宫。jiǎo jié yuán míng nèi wài tōng,qīng guāng shì zhào shuǐ jīng gōng。
只缘一点玷相秽,不得终宵在掌中。zhǐ yuán yī diǎn diàn xiāng huì,bù dé zhōng xiāo zài zhǎng zhōng。

十离诗鱼离池

薛涛

跳跃深池四五秋,常摇朱尾弄纶钩。tiào yuè shēn chí sì wǔ qiū,cháng yáo zhū wěi nòng lún gōu。
无端摆断芙蓉朵,不得清波更一游。wú duān bǎi duàn fú róng duǒ,bù dé qīng bō gèng yī yóu。

十离诗鹰离鞲

薛涛

爪利如锋眼似铃,平原捉兔称高情。zhǎo lì rú fēng yǎn shì líng,píng yuán zhuō tù chēng gāo qíng。
无端窜向青云外,不得君王臂上擎。wú duān cuàn xiàng qīng yún wài,bù dé jūn wáng bì shàng qíng。

十离诗竹离亭

薛涛

蓊郁新栽四五行,常将劲节负秋霜。wěng yù xīn zāi sì wǔ xíng,cháng jiāng jìn jié fù qiū shuāng。
为缘春笋钻墙破,不得垂阴覆玉堂。wèi yuán chūn sǔn zuān qiáng pò,bù dé chuí yīn fù yù táng。

十离诗镜离台

薛涛

铸泻黄金镜始开,初生三五月裴回。zhù xiè huáng jīn jìng shǐ kāi,chū shēng sān wǔ yuè péi huí。
为遭无限尘蒙蔽,不得华堂上玉台。wèi zāo wú xiàn chén méng bì,bù dé huá táng shàng yù tái。

酬杜舍人

薛涛

双鱼底事到侬家,扑手新诗片片霞。shuāng yú dǐ shì dào nóng jiā,pū shǒu xīn shī piàn piàn xiá。
唱到白蘋洲畔曲,芙蓉空老蜀江花。chàng dào bái píng zhōu pàn qū,fú róng kōng lǎo shǔ jiāng huā。

筹边楼

薛涛

平临云鸟八窗秋,壮压西川四十州。píng lín yún niǎo bā chuāng qiū,zhuàng yā xī chuān sì shí zhōu。
诸将莫贪羌族马,最高层处见边头。zhū jiāng mò tān qiāng zú mǎ,zuì gāo céng chù jiàn biān tóu。
7512345