古诗词

湘中弦

崔涂

烟愁雨细云冥冥,杜兰香老三湘清。yān chóu yǔ xì yún míng míng,dù lán xiāng lǎo sān xiāng qīng。
故山望断不知处,鶗鴂隔花时一声。gù shān wàng duàn bù zhī chù,tí jué gé huā shí yī shēng。

崔涂

崔涂(854~?),字礼山,今浙江富春江一带人。唐僖宗光启四年(888)进士。终生飘泊,漫游巴蜀、吴楚、河南,秦陇等地,故其诗多以飘泊生活为题材,情调苍凉。《全唐诗》存其诗1卷。 崔涂的作品>>

猜您喜欢

除夜有怀

崔涂

迢递三巴路,羁危万里身。tiáo dì sān bā lù,jī wēi wàn lǐ shēn。
乱山残雪夜,孤烛异乡人。luàn shān cán xuě yè,gū zhú yì xiāng rén。
渐与骨肉远,转于僮仆亲。jiàn yǔ gǔ ròu yuǎn,zhuǎn yú tóng pū qīn。
那堪正漂泊,明日岁华新。nà kān zhèng piāo pō,míng rì suì huá xīn。

孤雁

崔涂

几行归塞尽,念尔独何之。jǐ xíng guī sāi jǐn,niàn ěr dú hé zhī。
暮雨相呼失,寒塘欲下迟。mù yǔ xiāng hū shī,hán táng yù xià chí。
渚云低暗度,关月冷相随。zhǔ yún dī àn dù,guān yuè lěng xiāng suí。
未必逢矰缴,孤飞自可疑。wèi bì féng zēng jiǎo,gū fēi zì kě yí。

春夕

崔涂

水流花谢两无情,送尽东风过楚城。shuǐ liú huā xiè liǎng wú qíng,sòng jǐn dōng fēng guò chǔ chéng。
胡蝶梦中家万里,子规枝上月三更。hú dié mèng zhōng jiā wàn lǐ,zi guī zhī shàng yuè sān gèng。
故园书动经年绝,华发春唯满镜生。gù yuán shū dòng jīng nián jué,huá fā chūn wéi mǎn jìng shēng。
自是不归归便得,五湖烟景有谁争。zì shì bù guī guī biàn dé,wǔ hú yān jǐng yǒu shuí zhēng。

秋夕送友人归吴

崔涂

离心醉岂欢,把酒彊相宽。lí xīn zuì qǐ huān,bǎ jiǔ jiàng xiāng kuān。
世路须求达,还家亦未安。shì lù xū qiú dá,hái jiā yì wèi ān。
旅程愁算远,江月坐吟残。lǚ chéng chóu suàn yuǎn,jiāng yuè zuò yín cán。
莫羡扁舟兴,功成去不难。mò xiàn biǎn zhōu xīng,gōng chéng qù bù nán。

长安逢江南僧

崔涂

孤云无定踪,忽到又相逢。gū yún wú dìng zōng,hū dào yòu xiāng féng。
说尽天涯事,听残上国钟。shuō jǐn tiān yá shì,tīng cán shàng guó zhōng。
问人寻寺僻,乞食过街慵。wèn rén xún sì pì,qǐ shí guò jiē yōng。
忆到曾栖处,开门对数峰。yì dào céng qī chù,kāi mén duì shù fēng。

晚次修路僧

崔涂

平尽不平处,尚嫌功未深。píng jǐn bù píng chù,shàng xián gōng wèi shēn。
应难将世路,便得称师心。yīng nán jiāng shì lù,biàn dé chēng shī xīn。
高鸟下残照,白烟生远林。gāo niǎo xià cán zhào,bái yān shēng yuǎn lín。
更闻清磬发,聊喜缓尘襟。gèng wén qīng qìng fā,liáo xǐ huǎn chén jīn。

湖外送友人游边

崔涂

我泛潇湘浦,君行指塞云。wǒ fàn xiāo xiāng pǔ,jūn xíng zhǐ sāi yún。
两乡天外隔,一径渡头分。liǎng xiāng tiān wài gé,yī jìng dù tóu fēn。
雨暗江花老,笳愁陇月曛。yǔ àn jiāng huā lǎo,jiā chóu lǒng yuè xūn。
不堪来去雁,迢递思离群。bù kān lái qù yàn,tiáo dì sī lí qún。

读段太尉碑

崔涂

愤激计潜成,临危岂顾生。fèn jī jì qián chéng,lín wēi qǐ gù shēng。
只空持一笏,便欲碎长鲸。zhǐ kōng chí yī hù,biàn yù suì zhǎng jīng。
国已酬徽烈,家犹耸义声。guó yǐ chóu huī liè,jiā yóu sǒng yì shēng。
不知青史上,谁可计功名。bù zhī qīng shǐ shàng,shuí kě jì gōng míng。

夕次洛阳

崔涂

秋风吹故城,城下独吟行。qiū fēng chuī gù chéng,chéng xià dú yín xíng。
高树鸟已息,古原人尚耕。gāo shù niǎo yǐ xī,gǔ yuán rén shàng gēng。
流年川暗度,往事月空明。liú nián chuān àn dù,wǎng shì yuè kōng míng。
不复叹岐路,马前尘夜生。bù fù tàn qí lù,mǎ qián chén yè shēng。

读方干诗因怀别业

崔涂

把君诗一吟,万里见君心。bǎ jūn shī yī yín,wàn lǐ jiàn jūn xīn。
华发新知少,沧洲旧隐深。huá fā xīn zhī shǎo,cāng zhōu jiù yǐn shēn。
潮冲虚阁上,山入暮窗沈。cháo chōng xū gé shàng,shān rù mù chuāng shěn。
忆宿高斋夜,庭枝识海禽。yì sù gāo zhāi yè,tíng zhī shí hǎi qín。

题嵩阳隐者

崔涂

四十年高梦,生涯指一丘。sì shí nián gāo mèng,shēng yá zhǐ yī qiū。
无人同久住,有鹤对冥修。wú rén tóng jiǔ zhù,yǒu hè duì míng xiū。
草杂芝田出,泉和石髓流。cǎo zá zhī tián chū,quán hé shí suǐ liú。
更嫌庭树老,疑是世间秋。gèng xián tíng shù lǎo,yí shì shì jiān qiū。

友人问卜见招

崔涂

何必问蓍龟,行藏自可期。hé bì wèn shī guī,xíng cáng zì kě qī。
但逢公道日,即是命通时。dàn féng gōng dào rì,jí shì mìng tōng shí。
乐善知无厌,操心幸不欺。lè shàn zhī wú yàn,cāo xīn xìng bù qī。
岂能花下泪,长似去年垂。qǐ néng huā xià lèi,zhǎng shì qù nián chuí。

江行晚望

崔涂

木落曙江晴,寒郊极望平。mù luò shǔ jiāng qíng,hán jiāo jí wàng píng。
孤舟三楚去,万里独吟行。gū zhōu sān chǔ qù,wàn lǐ dú yín xíng。
鸟占横查立,人当故里耕。niǎo zhàn héng chá lì,rén dāng gù lǐ gēng。
十年来复去,不觉二毛生。shí nián lái fù qù,bù jué èr máo shēng。

巫山庙

崔涂

双黛俨如颦,应伤故国春。shuāng dài yǎn rú pín,yīng shāng gù guó chūn。
江山非旧主,云雨是前身。jiāng shān fēi jiù zhǔ,yún yǔ shì qián shēn。
梦觉传词客,灵犹福楚人。mèng jué chuán cí kè,líng yóu fú chǔ rén。
不知千载后,何处又为神。bù zhī qiān zài hòu,hé chù yòu wèi shén。

秋夕与友人话别

崔涂

怀君非一夕,此夕倍堪悲。huái jūn fēi yī xī,cǐ xī bèi kān bēi。
华发犹漂泊,沧洲又别离。huá fā yóu piāo pō,cāng zhōu yòu bié lí。
冷禽栖不定,衰叶堕无时。lěng qín qī bù dìng,shuāi yè duò wú shí。
况值干戈隔,相逢未可期。kuàng zhí gàn gē gé,xiāng féng wèi kě qī。
80123456