古诗词

奉和袭美二游诗徐诗

陆龟蒙

尝闻四书曰,经史子集焉。cháng wén sì shū yuē,jīng shǐ zi jí yān。
苟非天禄中,此事无由全。gǒu fēi tiān lù zhōng,cǐ shì wú yóu quán。
自从秦火来,历代逢迍邅。zì cóng qín huǒ lái,lì dài féng zhūn zhān。
汉祖入关日,萧何为政年。hàn zǔ rù guān rì,xiāo hé wèi zhèng nián。
尽力取图籍,遂持天下权。jǐn lì qǔ tú jí,suì chí tiān xià quán。
中兴熹平时,教化还相宣。zhōng xīng xī píng shí,jiào huà hái xiāng xuān。
立石刻五经,置于太学前。lì shí kè wǔ jīng,zhì yú tài xué qián。
贼卓乱王室,君臣如转圜。zéi zhuó luàn wáng shì,jūn chén rú zhuǎn huán。
洛阳且煨烬,载籍宜为烟。luò yáng qiě wēi jìn,zài jí yí wèi yān。
逮晋武革命,生民才息肩。dǎi jìn wǔ gé mìng,shēng mín cái xī jiān。
惠怀亟寡昧,戎羯俄腥膻。huì huái jí guǎ mèi,róng jié é xīng shān。
已觉天地闭,竞为东南迁。yǐ jué tiān dì bì,jìng wèi dōng nán qiān。
日既不暇给,坟索何由专。rì jì bù xiá gěi,fén suǒ hé yóu zhuān。
尔后国脆弱,人多尚虚玄。ěr hòu guó cuì ruò,rén duō shàng xū xuán。
任学者得谤,清言者为贤。rèn xué zhě dé bàng,qīng yán zhě wèi xián。
直至沈范辈,始家藏简编。zhí zhì shěn fàn bèi,shǐ jiā cáng jiǎn biān。
御府有不足,仍令就之传。yù fǔ yǒu bù zú,réng lìng jiù zhī chuán。
梁元渚宫日,尽取如蚳蝝。liáng yuán zhǔ gōng rì,jǐn qǔ rú chí yuán。
兵威忽破碎,焚爇无遗篇。bīng wēi hū pò suì,fén ruò wú yí piān。
近者隋后主,搜罗势骈阗。jìn zhě suí hòu zhǔ,sōu luó shì pián tián。
宝函映玉轴,彩翠明霞鲜。bǎo hán yìng yù zhóu,cǎi cuì míng xiá xiān。
伊唐受命初,载史声连延。yī táng shòu mìng chū,zài shǐ shēng lián yán。
砥柱不我助,惊波涌沦涟。dǐ zhù bù wǒ zhù,jīng bō yǒng lún lián。
遂令因去书,半在馀浮泉。suì lìng yīn qù shū,bàn zài yú fú quán。
贞观购亡逸,蓬瀛渐周旋。zhēn guān gòu wáng yì,péng yíng jiàn zhōu xuán。
炅然东壁光,与月争流天。jiǒng rán dōng bì guāng,yǔ yuè zhēng liú tiān。
伟矣开元中,王道真平平。wěi yǐ kāi yuán zhōng,wáng dào zhēn píng píng。
八万五千卷,一一皆涂铅。bā wàn wǔ qiān juǎn,yī yī jiē tú qiān。
人间盛传写,海内奔穷研。rén jiān shèng chuán xiě,hǎi nèi bēn qióng yán。
目云西斋书,有过东皋田。mù yún xī zhāi shū,yǒu guò dōng gāo tián。
吾闻徐氏子,奕世皆才贤。wú wén xú shì zi,yì shì jiē cái xián。
因知遗孙谋,不在黄金钱。yīn zhī yí sūn móu,bù zài huáng jīn qián。
插架几万轴,森森若戈鋋。chā jià jǐ wàn zhóu,sēn sēn ruò gē chán。
风吹签牌声,满室铿锵然。fēng chuī qiān pái shēng,mǎn shì kēng qiāng rán。
佳哉鹿门子,好问如除㾓。jiā zāi lù mén zi,hǎo wèn rú chú yuān。
倏来参卿处,遂得参卿怜。shū lái cān qīng chù,suì dé cān qīng lián。
开怀展橱簏,唯在性所便。kāi huái zhǎn chú lù,wéi zài xìng suǒ biàn。
素业已千仞,今为峻云巅。sù yè yǐ qiān rèn,jīn wèi jùn yún diān。
雄才旧百派,相近浮日川。xióng cái jiù bǎi pài,xiāng jìn fú rì chuān。
君抱王佐图,纵步凌陶甄。jūn bào wáng zuǒ tú,zòng bù líng táo zhēn。
他时若报德,谁在参卿先。tā shí ruò bào dé,shuí zài cān qīng xiān。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

有别二首

陆龟蒙

池上已看莺舌默,云间应即雁翰开。chí shàng yǐ kàn yīng shé mò,yún jiān yīng jí yàn hàn kāi。
唯愁别后当风立,万树将秋入恨来。wéi chóu bié hòu dāng fēng lì,wàn shù jiāng qiū rù hèn lái。

病中晓思

陆龟蒙

月堕霜西竹井寒,辘轳丝冻下瓶难。yuè duò shuāng xī zhú jǐng hán,lù lú sī dòng xià píng nán。
幽人病久浑成渴,愁见龙书一鼎乾。yōu rén bìng jiǔ hún chéng kě,chóu jiàn lóng shū yī dǐng qián。

送友人之湖上

陆龟蒙

故人溪上有渔舟,竿倚风蘋夜不收。gù rén xī shàng yǒu yú zhōu,gān yǐ fēng píng yè bù shōu。
欲寄一函聊问讯,洪乔宁作置书邮。yù jì yī hán liáo wèn xùn,hóng qiáo níng zuò zhì shū yóu。

寒日逢僧

陆龟蒙

瘦胫高褰梵屧轻,野塘风劲锡环鸣。shòu jìng gāo qiān fàn xiè qīng,yě táng fēng jìn xī huán míng。
如何不向深山里,坐拥闲云过一生。rú hé bù xiàng shēn shān lǐ,zuò yōng xián yún guò yī shēng。

冬柳

陆龟蒙

柳汀斜对野人窗,零落衰条傍晓江。liǔ tīng xié duì yě rén chuāng,líng luò shuāi tiáo bàng xiǎo jiāng。
正是霜风飘断处,寒鸥惊起一双双。zhèng shì shuāng fēng piāo duàn chù,hán ōu jīng qǐ yī shuāng shuāng。

寄友人

陆龟蒙

敬亭寒夜溪声里,同听先生讲太玄。jìng tíng hán yè xī shēng lǐ,tóng tīng xiān shēng jiǎng tài xuán。
上得云梯不回首,钓竿犹在五湖边。shàng dé yún tī bù huí shǒu,diào gān yóu zài wǔ hú biān。

岛树

陆龟蒙

波涛漱苦盘根浅,风雨飘多着叶迟。bō tāo shù kǔ pán gēn qiǎn,fēng yǔ piāo duō zhe yè chí。
迥出孤烟残照里,鹭鹚相对立高枝。jiǒng chū gū yān cán zhào lǐ,lù cí xiāng duì lì gāo zhī。

头陀僧

陆龟蒙

万峰围绕一峰深,向此长修苦行心。wàn fēng wéi rào yī fēng shēn,xiàng cǐ zhǎng xiū kǔ xíng xīn。
自扫雪中归鹿迹,天明恐被猎人寻。zì sǎo xuě zhōng guī lù jì,tiān míng kǒng bèi liè rén xún。

晚渡

陆龟蒙

半波风雨半波晴,渔曲飘秋野调清。bàn bō fēng yǔ bàn bō qíng,yú qū piāo qiū yě diào qīng。
各样莲船逗村去,笠檐衰袂有残声。gè yàng lián chuán dòu cūn qù,lì yán shuāi mèi yǒu cán shēng。

赠老僧二首

陆龟蒙

枯貌自同霜里木,馀生唯指佛前灯。kū mào zì tóng shuāng lǐ mù,yú shēng wéi zhǐ fú qián dēng。
少时写得坐禅影,今见问人何处僧。shǎo shí xiě dé zuò chán yǐng,jīn jiàn wèn rén hé chù sēng。

赠老僧二首

陆龟蒙

自有家山供衲线,不离溪曲取庵茅。zì yǒu jiā shān gōng nà xiàn,bù lí xī qū qǔ ān máo。
旧曾闻说林中鸟,定后长来顶上巢。jiù céng wén shuō lín zhōng niǎo,dìng hòu zhǎng lái dǐng shàng cháo。

忆山泉

陆龟蒙

一夜寒声来梦里,平明著屐到声边。yī yè hán shēng lái mèng lǐ,píng míng zhù jī dào shēng biān。
心期盛夏同过此,脱却荷衣石上眠。xīn qī shèng xià tóng guò cǐ,tuō què hé yī shí shàng mián。

白芙蓉

陆龟蒙

澹然相对却成劳,月染风裁个个高。dàn rán xiāng duì què chéng láo,yuè rǎn fēng cái gè gè gāo。
似说玉皇亲谪堕,至今犹著水霜袍。shì shuō yù huáng qīn zhé duò,zhì jīn yóu zhù shuǐ shuāng páo。

严光钓台

陆龟蒙

片帆竿外揖清风,石立云孤万古中。piàn fān gān wài yī qīng fēng,shí lì yún gū wàn gǔ zhōng。
不是狂奴为故态,仲华争得黑头公。bù shì kuáng nú wèi gù tài,zhòng huá zhēng dé hēi tóu gōng。

读陈拾遗集

陆龟蒙

蓬颗何时与恨平,蜀江衣带蜀山轻。péng kē hé shí yǔ hèn píng,shǔ jiāng yī dài shǔ shān qīng。
寻闻骑士枭黄祖,自是无人祭祢衡。xún wén qí shì xiāo huáng zǔ,zì shì wú rén jì mí héng。