古诗词

奉和袭美二游诗徐诗

陆龟蒙

尝闻四书曰,经史子集焉。cháng wén sì shū yuē,jīng shǐ zi jí yān。
苟非天禄中,此事无由全。gǒu fēi tiān lù zhōng,cǐ shì wú yóu quán。
自从秦火来,历代逢迍邅。zì cóng qín huǒ lái,lì dài féng zhūn zhān。
汉祖入关日,萧何为政年。hàn zǔ rù guān rì,xiāo hé wèi zhèng nián。
尽力取图籍,遂持天下权。jǐn lì qǔ tú jí,suì chí tiān xià quán。
中兴熹平时,教化还相宣。zhōng xīng xī píng shí,jiào huà hái xiāng xuān。
立石刻五经,置于太学前。lì shí kè wǔ jīng,zhì yú tài xué qián。
贼卓乱王室,君臣如转圜。zéi zhuó luàn wáng shì,jūn chén rú zhuǎn huán。
洛阳且煨烬,载籍宜为烟。luò yáng qiě wēi jìn,zài jí yí wèi yān。
逮晋武革命,生民才息肩。dǎi jìn wǔ gé mìng,shēng mín cái xī jiān。
惠怀亟寡昧,戎羯俄腥膻。huì huái jí guǎ mèi,róng jié é xīng shān。
已觉天地闭,竞为东南迁。yǐ jué tiān dì bì,jìng wèi dōng nán qiān。
日既不暇给,坟索何由专。rì jì bù xiá gěi,fén suǒ hé yóu zhuān。
尔后国脆弱,人多尚虚玄。ěr hòu guó cuì ruò,rén duō shàng xū xuán。
任学者得谤,清言者为贤。rèn xué zhě dé bàng,qīng yán zhě wèi xián。
直至沈范辈,始家藏简编。zhí zhì shěn fàn bèi,shǐ jiā cáng jiǎn biān。
御府有不足,仍令就之传。yù fǔ yǒu bù zú,réng lìng jiù zhī chuán。
梁元渚宫日,尽取如蚳蝝。liáng yuán zhǔ gōng rì,jǐn qǔ rú chí yuán。
兵威忽破碎,焚爇无遗篇。bīng wēi hū pò suì,fén ruò wú yí piān。
近者隋后主,搜罗势骈阗。jìn zhě suí hòu zhǔ,sōu luó shì pián tián。
宝函映玉轴,彩翠明霞鲜。bǎo hán yìng yù zhóu,cǎi cuì míng xiá xiān。
伊唐受命初,载史声连延。yī táng shòu mìng chū,zài shǐ shēng lián yán。
砥柱不我助,惊波涌沦涟。dǐ zhù bù wǒ zhù,jīng bō yǒng lún lián。
遂令因去书,半在馀浮泉。suì lìng yīn qù shū,bàn zài yú fú quán。
贞观购亡逸,蓬瀛渐周旋。zhēn guān gòu wáng yì,péng yíng jiàn zhōu xuán。
炅然东壁光,与月争流天。jiǒng rán dōng bì guāng,yǔ yuè zhēng liú tiān。
伟矣开元中,王道真平平。wěi yǐ kāi yuán zhōng,wáng dào zhēn píng píng。
八万五千卷,一一皆涂铅。bā wàn wǔ qiān juǎn,yī yī jiē tú qiān。
人间盛传写,海内奔穷研。rén jiān shèng chuán xiě,hǎi nèi bēn qióng yán。
目云西斋书,有过东皋田。mù yún xī zhāi shū,yǒu guò dōng gāo tián。
吾闻徐氏子,奕世皆才贤。wú wén xú shì zi,yì shì jiē cái xián。
因知遗孙谋,不在黄金钱。yīn zhī yí sūn móu,bù zài huáng jīn qián。
插架几万轴,森森若戈鋋。chā jià jǐ wàn zhóu,sēn sēn ruò gē chán。
风吹签牌声,满室铿锵然。fēng chuī qiān pái shēng,mǎn shì kēng qiāng rán。
佳哉鹿门子,好问如除㾓。jiā zāi lù mén zi,hǎo wèn rú chú yuān。
倏来参卿处,遂得参卿怜。shū lái cān qīng chù,suì dé cān qīng lián。
开怀展橱簏,唯在性所便。kāi huái zhǎn chú lù,wéi zài xìng suǒ biàn。
素业已千仞,今为峻云巅。sù yè yǐ qiān rèn,jīn wèi jùn yún diān。
雄才旧百派,相近浮日川。xióng cái jiù bǎi pài,xiāng jìn fú rì chuān。
君抱王佐图,纵步凌陶甄。jūn bào wáng zuǒ tú,zòng bù líng táo zhēn。
他时若报德,谁在参卿先。tā shí ruò bào dé,shuí zài cān qīng xiān。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

邺宫词二首

陆龟蒙

花飞蝶骇不愁人,水殿云廊别置春。huā fēi dié hài bù chóu rén,shuǐ diàn yún láng bié zhì chūn。
晓日靓妆千骑女,白樱桃下紫纶巾。xiǎo rì jìng zhuāng qiān qí nǚ,bái yīng táo xià zǐ lún jīn。

古别离

陆龟蒙

仙人左手把长箭,欲射日乌乌不栖。xiān rén zuǒ shǒu bǎ zhǎng jiàn,yù shè rì wū wū bù qī。
何事离情畏明发,一心唯恨汝南鸡。hé shì lí qíng wèi míng fā,yī xīn wéi hèn rǔ nán jī。

蔬食

陆龟蒙

孔融不要留残脍,庾悦无端吝子鹅。kǒng róng bù yào liú cán kuài,yǔ yuè wú duān lìn zi é。
香稻熟来秋菜嫩,伴僧餐了听云和。xiāng dào shú lái qiū cài nèn,bàn sēng cān le tīng yún hé。

寄远

陆龟蒙

缥梨花谢莺口吃,黄犊少年人未归。piāo lí huā xiè yīng kǒu chī,huáng dú shǎo nián rén wèi guī。
画扇红弦相掩映,独看斜月下帘衣。huà shàn hóng xián xiāng yǎn yìng,dú kàn xié yuè xià lián yī。

山中僧

陆龟蒙

手关一室翠微里,日暮白云栖半间。shǒu guān yī shì cuì wēi lǐ,rì mù bái yún qī bàn jiān。
白云朝出天际去,若比老僧犹未闲。bái yún cháo chū tiān jì qù,ruò bǐ lǎo sēng yóu wèi xián。

连昌宫词二首门

陆龟蒙

金铺零落兽镮空,斜掩双扉细草中。jīn pù líng luò shòu huán kōng,xié yǎn shuāng fēi xì cǎo zhōng。
日暮鸟归宫树绿,不闻鸦轧闭春风。rì mù niǎo guī gōng shù lǜ,bù wén yā yà bì chūn fēng。

连昌宫词二首阶

陆龟蒙

草没苔封叠翠斜,坠红千叶拥残霞。cǎo méi tái fēng dié cuì xié,zhuì hóng qiān yè yōng cán xiá。
年年直为秋霖苦,滴陷青珉隐起花。nián nián zhí wèi qiū lín kǔ,dī xiàn qīng mín yǐn qǐ huā。

怀宛陵旧游

陆龟蒙

陵阳佳地昔年游,谢朓青山李白楼。líng yáng jiā dì xī nián yóu,xiè tiǎo qīng shān lǐ bái lóu。
唯有日斜溪上思,酒旗风影落春流。wéi yǒu rì xié xī shàng sī,jiǔ qí fēng yǐng luò chūn liú。

松石晓景图

陆龟蒙

霜骨云根惨澹愁,宿烟封著未全收。shuāng gǔ yún gēn cǎn dàn chóu,sù yān fēng zhù wèi quán shōu。
将归与说文通后,写得松江岸上秋。jiāng guī yǔ shuō wén tōng hòu,xiě dé sōng jiāng àn shàng qiū。

钓车

陆龟蒙

小轮轻线妙无双,曾伴幽人酒一缸。xiǎo lún qīng xiàn miào wú shuāng,céng bàn yōu rén jiǔ yī gāng。
洛客见诗如有问,辗烟冲雨过桐江。luò kè jiàn shī rú yǒu wèn,niǎn yān chōng yǔ guò tóng jiāng。

漉酒巾

陆龟蒙

靖节高风不可攀,此巾犹坠冻醪间。jìng jié gāo fēng bù kě pān,cǐ jīn yóu zhuì dòng láo jiān。
偏宜雪夜山中戴,认取时情与醉颜。piān yí xuě yè shān zhōng dài,rèn qǔ shí qíng yǔ zuì yán。

华阳巾

陆龟蒙

莲花峰下得佳名,云褐相兼上鹤翎。lián huā fēng xià dé jiā míng,yún hè xiāng jiān shàng hè líng。
须是古坛秋霁后,静焚香炷礼寒星。xū shì gǔ tán qiū jì hòu,jìng fén xiāng zhù lǐ hán xīng。

方响

陆龟蒙

击霜寒玉乱丁丁,花底秋风拂坐生。jī shuāng hán yù luàn dīng dīng,huā dǐ qiū fēng fú zuò shēng。
王母闲看汉天子,满猗兰殿佩环声。wáng mǔ xián kàn hàn tiān zi,mǎn yī lán diàn pèi huán shēng。

白鹭

陆龟蒙

雪然飞下立苍苔,应伴江鸥拒我来。xuě rán fēi xià lì cāng tái,yīng bàn jiāng ōu jù wǒ lái。
见欲扁舟摇荡去,倩君先作水云媒。jiàn yù biǎn zhōu yáo dàng qù,qiàn jūn xiān zuò shuǐ yún méi。

溪行

陆龟蒙

晚天寒雨上滩时,他已扬舲我尚迟。wǎn tiān hán yǔ shàng tān shí,tā yǐ yáng líng wǒ shàng chí。
自是樯低帆幅少,溪风终不两般吹。zì shì qiáng dī fān fú shǎo,xī fēng zhōng bù liǎng bān chuī。