古诗词

赠李粲秀才

僧鸾

陇西辉用真才子,搜奇探险无伦比。lǒng xī huī yòng zhēn cái zi,sōu qí tàn xiǎn wú lún bǐ。
笔下铦磨巨阙锋,胸中静滟西江水。bǐ xià xiān mó jù quē fēng,xiōng zhōng jìng yàn xī jiāng shuǐ。
哀弦古乐清人耳,月露激寒哭秋鬼。āi xián gǔ lè qīng rén ěr,yuè lù jī hán kū qiū guǐ。
苔地无尘到晓吟,杉松老叶风乾起。tái dì wú chén dào xiǎo yín,shān sōng lǎo yè fēng qián qǐ。
十轴示余三百篇,金碧烂光烧蜀笺。shí zhóu shì yú sān bǎi piān,jīn bì làn guāng shāo shǔ jiān。
雄芒逸气测不得,使我踯躅成狂颠。xióng máng yì qì cè bù dé,shǐ wǒ zhí zhú chéng kuáng diān。
大郊远阔空无边,凝明淡绿收馀烟。dà jiāo yuǎn kuò kōng wú biān,níng míng dàn lǜ shōu yú yān。
旷怀相对景何限,落日乱峰青倚天。kuàng huái xiāng duì jǐng hé xiàn,luò rì luàn fēng qīng yǐ tiān。
又惊大舶帆高悬,行涛劈浪凌飞仙。yòu jīng dà bó fān gāo xuán,xíng tāo pī làng líng fēi xiān。
回首瞥见五千仞,扑下香炉瀑布泉。huí shǒu piē jiàn wǔ qiān rèn,pū xià xiāng lú pù bù quán。
何事古人夸八斗,焉敢今朝定妍丑。hé shì gǔ rén kuā bā dòu,yān gǎn jīn cháo dìng yán chǒu。
飒风驱雷暂不停,始向场中称大手。sà fēng qū léi zàn bù tíng,shǐ xiàng chǎng zhōng chēng dà shǒu。
骏如健鹘鹗与雕,拿云猎野翻重霄。jùn rú jiàn gǔ è yǔ diāo,ná yún liè yě fān zhòng xiāo。
狐狸窜伏不敢动,却下双鸣当迅飙。hú lí cuàn fú bù gǎn dòng,què xià shuāng míng dāng xùn biāo。
愁如湘灵哭湘浦,咽咽哀音隔云雾。chóu rú xiāng líng kū xiāng pǔ,yàn yàn āi yīn gé yún wù。
九嶷深翠转巍峨,仙骨寒消不知处。jiǔ yí shēn cuì zhuǎn wēi é,xiān gǔ hán xiāo bù zhī chù。
清同野客敲越瓯,丁当急响涵清秋。qīng tóng yě kè qiāo yuè ōu,dīng dāng jí xiǎng hán qīng qiū。
鸾雏相引叫未定,霜结夜阑仍在楼。luán chú xiāng yǐn jiào wèi dìng,shuāng jié yè lán réng zài lóu。
高若太空露云物,片白激青皆仿佛。gāo ruò tài kōng lù yún wù,piàn bái jī qīng jiē fǎng fú。
仙鹤闲从净碧飞,巨鳌头戴蓬莱出。xiān hè xián cóng jìng bì fēi,jù áo tóu dài péng lái chū。
前辈歌诗惟翰林,神仙老格何高深。qián bèi gē shī wéi hàn lín,shén xiān lǎo gé hé gāo shēn。
鞭驰造化绕笔转,灿烂不为酸苦吟。biān chí zào huà rào bǐ zhuǎn,càn làn bù wèi suān kǔ yín。
梦乘明月清沈沈,飞到天台天姥岑。mèng chéng míng yuè qīng shěn shěn,fēi dào tiān tái tiān lǎo cén。
倾湖涌海数百字,字字不朽长摐金。qīng hú yǒng hǎi shù bǎi zì,zì zì bù xiǔ zhǎng chuāng jīn。
此日多君可俦侣,堆珠叠玑满玄圃。cǐ rì duō jūn kě chóu lǚ,duī zhū dié jī mǎn xuán pǔ。
终日并辔游昆仑,十二楼中宴王母。zhōng rì bìng pèi yóu kūn lún,shí èr lóu zhōng yàn wáng mǔ。

僧鸾

唐僧。俗姓鲜于,名凤。有逸才而不拘检。懿宗咸通间,谒嘉州刺史薛能,能谓其难为举子,遂命其出家。不愿以常僧为师,遂自于陵云寺大佛前披剃。后入京为文章供奉,赐紫,与诗人张乔、李洞为友。昭宗时返俗,曾为李鋋江西判官,又为西班小将军,在黄州遇害。其诗学李白歌行,奇崛诡丽。 僧鸾的作品>>

猜您喜欢

苦热行

僧鸾

烛龙衔火飞天地,平陆无风海波沸。zhú lóng xián huǒ fēi tiān dì,píng lù wú fēng hǎi bō fèi。
彤云叠叠耸奇峰,焰焰流光热凝翠。tóng yún dié dié sǒng qí fēng,yàn yàn liú guāng rè níng cuì。
烟岛抟鹏亸双翅,羲和赫怒强总辔。yān dǎo tuán péng duǒ shuāng chì,xī hé hè nù qiáng zǒng pèi。
饮流夸父毙长途,如见当中印王字。yǐn liú kuā fù bì zhǎng tú,rú jiàn dāng zhōng yìn wáng zì。
明明夜西朝又东,古来有道仍再中。míng míng yè xī cháo yòu dōng,gǔ lái yǒu dào réng zài zhōng。
扶桑老叶蔽不得,辉华直欲凌苍空。fú sāng lǎo yè bì bù dé,huī huá zhí yù líng cāng kōng。
行人挥汗翻成雨,口燥喉乾嗌尘土。xíng rén huī hàn fān chéng yǔ,kǒu zào hóu qián ài chén tǔ。
西郊云色昼冥冥,如何不救生灵苦。xī jiāo yún sè zhòu míng míng,rú hé bù jiù shēng líng kǔ。
何山怪木藏蛟龙,缩鳞卷鬣为乖慵。hé shān guài mù cáng jiāo lóng,suō lín juǎn liè wèi guāi yōng。
不发滂泽注天下,欲使风雷何所从。bù fā pāng zé zhù tiān xià,yù shǐ fēng léi hé suǒ cóng。
旱苗原上枯成焰,岳灵徒祝无神验。hàn miáo yuán shàng kū chéng yàn,yuè líng tú zhù wú shén yàn。
豪家帘外唤清风,水纹明角铺长簟。háo jiā lián wài huàn qīng fēng,shuǐ wén míng jiǎo pù zhǎng diàn。
玉扇画堂凝夜秋,歌艳绕梁催莫愁。yù shàn huà táng níng yè qiū,gē yàn rào liáng cuī mò chóu。
阳乌落尽酒不醒,扶上西园当月楼。yáng wū luò jǐn jiǔ bù xǐng,fú shàng xī yuán dāng yuè lóu。
废田暍死非吾属,库有黄金仓有粟。fèi tián yē sǐ fēi wú shǔ,kù yǒu huáng jīn cāng yǒu sù。