古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
绝句
唐
:
童翰卿
大朴逐物尽,哀我天地功。
dà pǔ zhú wù jǐn,āi wǒ tiān dì gōng。
争得荣辱心,洒然归西风。
zhēng dé róng rǔ xīn,sǎ rán guī xī fēng。
AI赏析
童翰卿
曾任袁州教授的童宗说,也是唐朝时以眉宇秀整,尚友拔俗而见称的名士,著有一部《柳文音注》,被当时的学者尊称为“南城先生”。
童翰卿的作品>>
猜您喜欢
昆明池织女石
唐
:
童翰卿
一片昆明石,千秋织女名。
yī piàn kūn míng shí,qiān qiū zhī nǚ míng。
见人虚脉脉,临水更盈盈。
jiàn rén xū mài mài,lín shuǐ gèng yíng yíng。
苔作轻衣色,波为促杼声。
tái zuò qīng yī sè,bō wèi cù zhù shēng。
岸云连鬓湿,沙月对眉生。
àn yún lián bìn shī,shā yuè duì méi shēng。
有脸莲同笑,无心鸟不惊。
yǒu liǎn lián tóng xiào,wú xīn niǎo bù jīng。
还如朝镜里,形影两分明。
hái rú cháo jìng lǐ,xíng yǐng liǎng fēn míng。
AI赏析