古诗词

送吴悦游韶阳

孟浩然

五色怜凤雏,南飞适鹧鸪。wǔ sè lián fèng chú,nán fēi shì zhè gū。
楚人不相识,何处求椅梧。chǔ rén bù xiāng shí,hé chù qiú yǐ wú。
去去日千里,茫茫天一隅。qù qù rì qiān lǐ,máng máng tiān yī yú。
安能与斥鴳,决起但枪榆。ān néng yǔ chì yàn,jué qǐ dàn qiāng yú。
孟浩然

孟浩然

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。 孟浩然的作品>>

猜您喜欢

登万岁楼

孟浩然

万岁楼头望故乡,独令乡思更茫茫。wàn suì lóu tóu wàng gù xiāng,dú lìng xiāng sī gèng máng máng。
天寒雁度堪垂泪,日落猿啼欲断肠。tiān hán yàn dù kān chuí lèi,rì luò yuán tí yù duàn cháng。
曲引古堤临冻浦,斜分远岸近枯杨。qū yǐn gǔ dī lín dòng pǔ,xié fēn yuǎn àn jìn kū yáng。
今朝偶见同袍友,却喜家书寄八行。jīn cháo ǒu jiàn tóng páo yǒu,què xǐ jiā shū jì bā xíng。

除夜有怀

孟浩然

五更钟漏欲相催,四气推迁往复回。wǔ gèng zhōng lòu yù xiāng cuī,sì qì tuī qiān wǎng fù huí。
帐里残灯才去焰,炉中香气尽成灰。zhàng lǐ cán dēng cái qù yàn,lú zhōng xiāng qì jǐn chéng huī。
渐看春逼芙蓉枕,顿觉寒销竹叶杯。jiàn kàn chūn bī fú róng zhěn,dùn jué hán xiāo zhú yè bēi。
守岁家家应未卧,相思那得梦魂来。shǒu suì jiā jiā yīng wèi wò,xiāng sī nà dé mèng hún lái。

春情

孟浩然

青楼晓日珠帘映,红粉春妆宝镜催。qīng lóu xiǎo rì zhū lián yìng,hóng fěn chūn zhuāng bǎo jìng cuī。
已厌交欢怜枕席,相将游戏绕池台。yǐ yàn jiāo huān lián zhěn xí,xiāng jiāng yóu xì rào chí tái。
坐时衣带萦纤草,行即裙裾扫落梅。zuò shí yī dài yíng xiān cǎo,xíng jí qún jū sǎo luò méi。
更道明朝不当作,相期共斗管弦来。gèng dào míng cháo bù dāng zuò,xiāng qī gòng dòu guǎn xián lái。

醉后赠马

孟浩然

四海重然诺,吾尝闻白眉。sì hǎi zhòng rán nuò,wú cháng wén bái méi。
秦城游侠客,相得半酣时。qín chéng yóu xiá kè,xiāng dé bàn hān shí。

赠王九

孟浩然

日暮田家远,山中勿久淹。rì mù tián jiā yuǎn,shān zhōng wù jiǔ yān。
归人须早去,稚子望陶潜。guī rén xū zǎo qù,zhì zi wàng táo qián。

登岘山亭寄晋陵张少府

孟浩然

岘首风湍急,云帆若鸟飞。xiàn shǒu fēng tuān jí,yún fān ruò niǎo fēi。
凭轩试一问,张翰欲来归。píng xuān shì yī wèn,zhāng hàn yù lái guī。

送朱大入秦

孟浩然

游人五陵去,宝剑值千金。yóu rén wǔ líng qù,bǎo jiàn zhí qiān jīn。
分手脱相赠,平生一片心。fēn shǒu tuō xiāng zèng,píng shēng yī piàn xīn。

送友人之京

孟浩然

君登青云去,予望青山归。jūn dēng qīng yún qù,yǔ wàng qīng shān guī。
云山从此别,泪湿薜萝衣。yún shān cóng cǐ bié,lèi shī bì luó yī。

送张郎中迁京

孟浩然

碧溪常共赏,朱邸忽迁荣。bì xī cháng gòng shǎng,zhū dǐ hū qiān róng。
豫有相思意,闻君琴上声。yù yǒu xiāng sī yì,wén jūn qín shàng shēng。

同张将蓟门观灯

孟浩然

异俗非乡俗,新年改故年。yì sú fēi xiāng sú,xīn nián gǎi gù nián。
蓟门看火树,疑是烛龙然。jì mén kàn huǒ shù,yí shì zhú lóng rán。

张郎中梅园中

孟浩然

绮席铺兰杜,珠盘折芰荷。qǐ xí pù lán dù,zhū pán zhé jì hé。
故园留不住,应是恋弦歌。gù yuán liú bù zhù,yīng shì liàn xián gē。

北涧泛舟

孟浩然

北涧流恒满,浮舟触处通。běi jiàn liú héng mǎn,fú zhōu chù chù tōng。
沿洄自有趣,何必五湖中。yán huí zì yǒu qù,hé bì wǔ hú zhōng。

洛中访袁拾遗不遇

孟浩然

洛阳访才子,江岭作流人。luò yáng fǎng cái zi,jiāng lǐng zuò liú rén。
闻说梅花早,何如北地春。wén shuō méi huā zǎo,hé rú běi dì chūn。

檀溪寻故人

孟浩然

花伴成龙竹,池分跃马溪。huā bàn chéng lóng zhú,chí fēn yuè mǎ xī。
田园人不见,疑向洞中栖。tián yuán rén bù jiàn,yí xiàng dòng zhōng qī。

扬子津望京口

孟浩然

北固临京口,夷山近海滨。běi gù lín jīng kǒu,yí shān jìn hǎi bīn。
江风白浪起,愁杀渡头人。jiāng fēng bái làng qǐ,chóu shā dù tóu rén。