古诗词

横吹曲辞长安道

韦应物

汉家宫殿含云烟,两宫十里相连延。hàn jiā gōng diàn hán yún yān,liǎng gōng shí lǐ xiāng lián yán。
晨霞出没弄丹阙,春雨依微自甘泉。chén xiá chū méi nòng dān quē,chūn yǔ yī wēi zì gān quán。
春雨依微春尚早,长安贵游爱芳草。chūn yǔ yī wēi chūn shàng zǎo,zhǎng ān guì yóu ài fāng cǎo。
宝马横来下建章,香车却转避驰道。bǎo mǎ héng lái xià jiàn zhāng,xiāng chē què zhuǎn bì chí dào。
贵游谁最贵,卫霍世难比。guì yóu shuí zuì guì,wèi huò shì nán bǐ。
何能蒙主恩,幸遇边尘起。hé néng méng zhǔ ēn,xìng yù biān chén qǐ。
归来甲第拱皇居,朱门峨峨临九衢。guī lái jiǎ dì gǒng huáng jū,zhū mén é é lín jiǔ qú。
中有流苏合欢之宝帐,一百二十凤凰罗列含明珠。zhōng yǒu liú sū hé huān zhī bǎo zhàng,yī bǎi èr shí fèng huáng luó liè hán míng zhū。
下有锦铺翠被之粲烂,博山吐香五云散。xià yǒu jǐn pù cuì bèi zhī càn làn,bó shān tǔ xiāng wǔ yún sàn。
丽人绮阁情飘飖,头上鸳钗双翠翘。lì rén qǐ gé qíng piāo yáo,tóu shàng yuān chāi shuāng cuì qiào。
低鬟曳袖回春雪,聚黛一声愁碧霄。dī huán yè xiù huí chūn xuě,jù dài yī shēng chóu bì xiāo。
山珍海错弃藩篱,烹犊炰羔如折葵。shān zhēn hǎi cuò qì fān lí,pēng dú páo gāo rú zhé kuí。
既请列侯封部曲,还将金印授庐儿。jì qǐng liè hóu fēng bù qū,hái jiāng jīn yìn shòu lú ér。
欢荣若此何所苦,但苦白日西南驰。huān róng ruò cǐ hé suǒ kǔ,dàn kǔ bái rì xī nán chí。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

题桐叶

韦应物

参差剪绿绮,潇洒覆琼柯。cān chà jiǎn lǜ qǐ,xiāo sǎ fù qióng kē。
忆在沣东寺,偏书此叶多。yì zài fēng dōng sì,piān shū cǐ yè duō。

池上

韦应物

郡中卧病久,池上一来赊。jùn zhōng wò bìng jiǔ,chí shàng yī lái shē。
榆柳飘枯叶,风雨倒横查。yú liǔ piāo kū yè,fēng yǔ dào héng chá。

西塞山

韦应物

势从千里奔,直入江中断。shì cóng qiān lǐ bēn,zhí rù jiāng zhōng duàn。
岚横秋塞雄,地束惊流满。lán héng qiū sāi xióng,dì shù jīng liú mǎn。

夜闻独鸟啼

韦应物

失侣度山觅,投林舍北啼。shī lǚ dù shān mì,tóu lín shě běi tí。
今将独夜意,偏知对影栖。jīn jiāng dú yè yì,piān zhī duì yǐng qī。

闻雁

韦应物

故园眇何处,归思方悠哉。gù yuán miǎo hé chù,guī sī fāng yōu zāi。
淮南秋雨夜,高斋闻雁来。huái nán qiū yǔ yè,gāo zhāi wén yàn lái。

九日

韦应物

一为吴郡守,不觉菊花开。yī wèi wú jùn shǒu,bù jué jú huā kāi。
始有故园思,且喜众宾来。shǐ yǒu gù yuán sī,qiě xǐ zhòng bīn lái。

送灵澈远云门

韦应物

我欢常在梦,无心解伤别。wǒ huān cháng zài mèng,wú xīn jiě shāng bié。
千里万里人,只似眼中月。qiān lǐ wàn lǐ rén,zhǐ shì yǎn zhōng yuè。

与村老对饮

韦应物

鬓眉雪色犹嗜酒,言辞淳朴古人风。bìn méi xuě sè yóu shì jiǔ,yán cí chún pǔ gǔ rén fēng。
乡村年少生离乱,见话先朝如梦中。xiāng cūn nián shǎo shēng lí luàn,jiàn huà xiān cháo rú mèng zhōng。

赠令狐士曹

韦应物

秋檐滴滴对床寝,山路迢迢联骑行。qiū yán dī dī duì chuáng qǐn,shān lù tiáo tiáo lián qí xíng。
到家俱及东篱菊,何事先归半日程。dào jiā jù jí dōng lí jú,hé shì xiān guī bàn rì chéng。

县内闲居赠温公

韦应物

满郭春风岚已昏,鸦栖散吏掩重门。mǎn guō chūn fēng lán yǐ hūn,yā qī sàn lì yǎn zhòng mén。
虽居世网常清净,夜对高僧无一言。suī jū shì wǎng cháng qīng jìng,yè duì gāo sēng wú yī yán。

将往滁城恋新竹简崔都水示端

韦应物

停车欲去绕丛竹,偏爱新筠十数竿。tíng chē yù qù rào cóng zhú,piān ài xīn yún shí shù gān。
莫遣儿童触琼粉,留待幽人回日看。mò qiǎn ér tóng chù qióng fěn,liú dài yōu rén huí rì kàn。

雪夜下朝呈省中一绝

韦应物

南望青山满禁闱,晓陪鸳鹭正差池。nán wàng qīng shān mǎn jìn wéi,xiǎo péi yuān lù zhèng chà chí。
共爱朝来何处雪,蓬莱宫里拂松枝。gòng ài cháo lái hé chù xuě,péng lái gōng lǐ fú sōng zhī。

闲居寄端及重阳

韦应物

山明野寺曙钟微,雪满幽林人迹稀。shān míng yě sì shǔ zhōng wēi,xuě mǎn yōu lín rén jì xī。
闲居寥落生高兴,无事风尘独不归。xián jū liáo luò shēng gāo xīng,wú shì fēng chén dú bù guī。

闲居寄诸弟

韦应物

秋草生庭白露时,故园诸弟益相思。qiū cǎo shēng tíng bái lù shí,gù yuán zhū dì yì xiāng sī。
尽日高斋无一事,芭蕉叶上独题诗。jǐn rì gāo zhāi wú yī shì,bā jiāo yè shàng dú tí shī。

登楼寄王卿

韦应物

踏阁攀林恨不同,楚云沧海思无穷。tà gé pān lín hèn bù tóng,chǔ yún cāng hǎi sī wú qióng。
数家砧杵秋山下,一郡荆榛寒雨中。shù jiā zhēn chǔ qiū shān xià,yī jùn jīng zhēn hán yǔ zhōng。