古诗词

送陈明府之任

潘咸

客见天台县,闾阎树色间。kè jiàn tiān tái xiàn,lǘ yán shù sè jiān。
骖回几临水,带缓独开山。cān huí jǐ lín shuǐ,dài huǎn dú kāi shān。
吏散落花尽,人居远岛闲。lì sàn luò huā jǐn,rén jū yuǎn dǎo xián。
过于老莱子,端简独承颜。guò yú lǎo lái zi,duān jiǎn dú chéng yán。

潘咸

生卒年、籍贯皆不详。一作潘诚,又作潘成。与诗人喻凫有交往,当是文宗时人。凫《送潘咸》诗云:“时时赍破囊,访我息闲坊”,则咸当为一贫寒士子。事迹散见《唐诗纪事》卷六三、《直斋书录解题》卷一九。能诗,张为《诗人主客图》将其列为“清奇雅正主”之及门,并称引其“僧老白云上,磬寒高鸟边”、“栈踏猿声暮,江看剑影秋”等句。《直斋书录解题》著录《潘咸集》1卷,已佚。《全唐诗》存诗6首、断句若干。《全唐诗续拾》补诗1首。 潘咸的作品>>

猜您喜欢

登明戍堡

潘咸

来经古城上,极目思无穷。lái jīng gǔ chéng shàng,jí mù sī wú qióng。
寇尽烟萝外,人归蔓草中。kòu jǐn yān luó wài,rén guī màn cǎo zhōng。
峰峦当阙古,堞垒对云空。fēng luán dāng quē gǔ,dié lěi duì yún kōng。
不见昔名将,徒称有战功。bù jiàn xī míng jiāng,tú chēng yǒu zhàn gōng。

芍药

潘咸

闲来竹亭赏,赏极蕊珠宫。xián lái zhú tíng shǎng,shǎng jí ruǐ zhū gōng。
叶已尽馀翠,花才半展红。yè yǐ jǐn yú cuì,huā cái bàn zhǎn hóng。
媚欺桃李色,香夺绮罗风。mèi qī táo lǐ sè,xiāng duó qǐ luó fēng。
每到春残日,芳华处处同。měi dào chūn cán rì,fāng huá chù chù tóng。

长安春暮

潘咸

客在关西春暮夜,还同江外已清明。kè zài guān xī chūn mù yè,hái tóng jiāng wài yǐ qīng míng。
三更独立看花月,惟欠子规啼一声。sān gèng dú lì kàn huā yuè,wéi qiàn zi guī tí yī shēng。

舟行

潘咸

平沙极浦无人度,独系孤舟寒草西。píng shā jí pǔ wú rén dù,dú xì gū zhōu hán cǎo xī。
半夜起看潮上月,万山中有一猿啼。bàn yè qǐ kàn cháo shàng yuè,wàn shān zhōng yǒu yī yuán tí。

送僧

潘咸

阙下僧归山顶寺,却看朝日下方明。quē xià sēng guī shān dǐng sì,què kàn cháo rì xià fāng míng。
莫道野人寻不见,半天云里有钟声。mò dào yě rén xún bù jiàn,bàn tiān yún lǐ yǒu zhōng shēng。