古诗词

友人池上咏芦

曹松

秋声谁种得,萧瑟在池栏。qiū shēng shuí zhǒng dé,xiāo sè zài chí lán。
叶涩栖蝉稳,丛疏宿鹭难。yè sè qī chán wěn,cóng shū sù lù nán。
敛烟宜下□,飒吹省先寒。liǎn yān yí xià,sà chuī shěng xiān hán。
此物生苍岛,令人忆钓竿。cǐ wù shēng cāng dǎo,lìng rén yì diào gān。

曹松

曹松(828——903),唐代晚期诗人。字梦徵。舒州(今安徽桐城,一今安徽潜山)人。生卒年不详。早年曾避乱栖居洪都西山,后依建州刺史李频。李死后,流落江湖,无所遇合。光化四年(901)中进士,年已70余,特授校书郎(秘书省正字)而卒。 曹松的作品>>

猜您喜欢

塞上行

曹松

上将拥黄须,安西逐指呼。shàng jiāng yōng huáng xū,ān xī zhú zhǐ hū。
离乡俱少壮,到碛减肌肤。lí xiāng jù shǎo zhuàng,dào qì jiǎn jī fū。
风雪夜防塞,腥膻朝系胡。fēng xuě yè fáng sāi,xīng shān cháo xì hú。
为君乐战死,谁喜作征夫。wèi jūn lè zhàn sǐ,shuí xǐ zuò zhēng fū。

晨起

曹松

晓色教不睡,卷帘清气中。xiǎo sè jiào bù shuì,juǎn lián qīng qì zhōng。
林残数枝月,发冷一梳风。lín cán shù zhī yuè,fā lěng yī shū fēng。
并鸟含钟语,欹荷隔雾空。bìng niǎo hán zhōng yǔ,yī hé gé wù kōng。
莫疑营白日,道路本无穷。mò yí yíng bái rì,dào lù běn wú qióng。

感世

曹松

触目尽如幻,幻中能几时。chù mù jǐn rú huàn,huàn zhōng néng jǐ shí。
愁来舍行乐,事去莫吞悲。chóu lái shě xíng lè,shì qù mò tūn bēi。
白发不由己,黄金留待谁。bái fā bù yóu jǐ,huáng jīn liú dài shuí。
耕烟得铭志,翻为古人思。gēng yān dé míng zhì,fān wèi gǔ rén sī。

观华夷图

曹松

落笔胜缩地,展图当晏宁。luò bǐ shèng suō dì,zhǎn tú dāng yàn níng。
中华属贵分,远裔占何星。zhōng huá shǔ guì fēn,yuǎn yì zhàn hé xīng。
分寸辨诸岳,斗升观四溟。fēn cùn biàn zhū yuè,dòu shēng guān sì míng。
长疑未到处,一一似曾经。zhǎng yí wèi dào chù,yī yī shì céng jīng。

山中寒夜呈进士许棠

曹松

山寒草堂暖,寂夜有良朋。shān hán cǎo táng nuǎn,jì yè yǒu liáng péng。
读易分高烛,煎茶取折冰。dú yì fēn gāo zhú,jiān chá qǔ zhé bīng。
庭垂河半角,窗露月微棱。tíng chuí hé bàn jiǎo,chuāng lù yuè wēi léng。
俱入论心地,争无俗者憎。jù rù lùn xīn dì,zhēng wú sú zhě zēng。

滕王阁春日晚眺

曹松

凌春帝子阁,偶眺日移西。líng chūn dì zi gé,ǒu tiào rì yí xī。
浪势平花坞,帆阴上柳堤。làng shì píng huā wù,fān yīn shàng liǔ dī。
凝岚藏宿翼,叠鼓碎归蹄。níng lán cáng sù yì,dié gǔ suì guī tí。
只此长吟咏,因高思不迷。zhǐ cǐ zhǎng yín yǒng,yīn gāo sī bù mí。

信州闻通寺题僧砌下泉

曹松

细声从峤足,幽淡浸香墀。xì shēng cóng jiào zú,yōu dàn jìn xiāng chí。
此境未开日,何人初见时。cǐ jìng wèi kāi rì,hé rén chū jiàn shí。
耗痕延黑藓,净罅吐微澌。hào hén yán hēi xiǎn,jìng xià tǔ wēi sī。
应有乔梢鹤,下来当饮之。yīng yǒu qiáo shāo hè,xià lái dāng yǐn zhī。

山中

曹松

此地似商岭,云霞空往还。cǐ dì shì shāng lǐng,yún xiá kōng wǎng hái。
衰条难定鸟,缺月易依山。shuāi tiáo nán dìng niǎo,quē yuè yì yī shān。
野色耕不尽,溪容钓自闲。yě sè gēng bù jǐn,xī róng diào zì xián。
分因多卧退,百计少相关。fēn yīn duō wò tuì,bǎi jì shǎo xiāng guān。

寄崇圣寺僧

曹松

不醉长安酒,冥心只似师。bù zuì zhǎng ān jiǔ,míng xīn zhǐ shì shī。
望山吟过日,伴鹤立多时。wàng shān yín guò rì,bàn hè lì duō shí。
沟远流声细,林寒绿色迟。gōu yuǎn liú shēng xì,lín hán lǜ sè chí。
庵西萝月夕,重约语空期。ān xī luó yuè xī,zhòng yuē yǔ kōng qī。

金陵道中寄

曹松

忍苦待知音,无时省废吟。rěn kǔ dài zhī yīn,wú shí shěng fèi yín。
始为分路客,莫问向隅心。shǐ wèi fēn lù kè,mò wèn xiàng yú xīn。
峤翠藏幽瀑,枝风下晓禽。jiào cuì cáng yōu pù,zhī fēng xià xiǎo qín。
忆君秋欲尽,马上秣陵砧。yì jūn qiū yù jǐn,mǎ shàng mò líng zhēn。

都门送许棠东归

曹松

旧客东归远,长安诗少朋。jiù kè dōng guī yuǎn,zhǎng ān shī shǎo péng。
去愁分碛雁,行计逐乡僧。qù chóu fēn qì yàn,xíng jì zhú xiāng sēng。
华岳无时雪,黄河漫处冰。huá yuè wú shí xuě,huáng hé màn chù bīng。
知辞国门路,片席认西陵。zhī cí guó mén lù,piàn xí rèn xī líng。

送进士喻坦之游太原

曹松

北鄙征难尽,诗愁满去程。běi bǐ zhēng nán jǐn,shī chóu mǎn qù chéng。
废巢侵烧色,荒冢入锄声。fèi cháo qīn shāo sè,huāng zhǒng rù chú shēng。
逗野河流浊,离云碛日明。dòu yě hé liú zhuó,lí yún qì rì míng。
并州戎垒地,角动引风生。bìng zhōu róng lěi dì,jiǎo dòng yǐn fēng shēng。

九江暮春书事

曹松

杨柳城初锁,轮蹄息去踪。yáng liǔ chéng chū suǒ,lún tí xī qù zōng。
春流无旧岸,夜色失诸峰。chūn liú wú jiù àn,yè sè shī zhū fēng。
影动渔边火,声迟话后钟。yǐng dòng yú biān huǒ,shēng chí huà hòu zhōng。
明朝回去雁,谁向北郊逢。míng cháo huí qù yàn,shuí xiàng běi jiāo féng。

再到洪州望西山

曹松

洪州向西顾,不忍暂忘君。hóng zhōu xiàng xī gù,bù rěn zàn wàng jūn。
记得瀑泉落,省同幽鸟闻。jì dé pù quán luò,shěng tóng yōu niǎo wén。
一回经雨雹,长有剩风云。yī huí jīng yǔ báo,zhǎng yǒu shèng fēng yún。
未定却栖息,前头江海分。wèi dìng què qī xī,qián tóu jiāng hǎi fēn。

与胡汾坐月期贯休上人不至

曹松

扫庭秋漏滴,接话贵忘眠。sǎo tíng qiū lòu dī,jiē huà guì wàng mián。
静夜人相语,低枝鸟暗迁。jìng yè rén xiāng yǔ,dī zhī niǎo àn qiān。
星围南极定,月照断河连。xīng wéi nán jí dìng,yuè zhào duàn hé lián。
后会花宫子,应开石上禅。hòu huì huā gōng zi,yīng kāi shí shàng chán。
1181234567»