古诗词

曹松

己亥岁二首

曹松

【其一】
泽国江山入战图,生民何计乐樵苏。zé guó jiāng shān rù zhàn tú,shēng mín hé jì lè qiáo sū。
凭君莫话封侯事,一将功成万骨枯。píng jūn mò huà fēng hóu shì,yī jiāng gōng chéng wàn gǔ kū。
【其二】
传闻一战百神愁,两岸强兵过未休。chuán wén yī zhàn bǎi shén chóu,liǎng àn qiáng bīng guò wèi xiū。
谁道沧江总无事,近来长共血争流。shuí dào cāng jiāng zǒng wú shì,jìn lái zhǎng gòng xuè zhēng liú。

长安春日

曹松

浩浩看花晨,六街扬远尘。hào hào kàn huā chén,liù jiē yáng yuǎn chén。
尘中一丈日,谁是晏眠人。chén zhōng yī zhàng rì,shuí shì yàn mián rén。
御柳舞着水,野莺啼破春。yù liǔ wǔ zhe shuǐ,yě yīng tí pò chūn。
徒云多失意,犹自惜离秦。tú yún duō shī yì,yóu zì xī lí qín。

慈恩寺贻楚霄上人

曹松

在秦生楚思,波浪接禅关。zài qín shēng chǔ sī,bō làng jiē chán guān。
塔碍高林鸟,窗开白日山。tǎ ài gāo lín niǎo,chuāng kāi bái rì shān。
树阴移草上,岸色透庭间。shù yīn yí cǎo shàng,àn sè tòu tíng jiān。
入内谈经彻,空携讲疏还。rù nèi tán jīng chè,kōng xié jiǎng shū hái。

崇义里言怀

曹松

马蹄京洛岐,复此少闲时。mǎ tí jīng luò qí,fù cǐ shǎo xián shí。
老积沧洲梦,秋乖白阁期。lǎo jī cāng zhōu mèng,qiū guāi bái gé qī。
平生五字句,一夕满头丝。píng shēng wǔ zì jù,yī xī mǎn tóu sī。
把向侯门去,侯门未可知。bǎ xiàng hóu mén qù,hóu mén wèi kě zhī。

僧院松

曹松

此木韵弥全,秋霄学瑟弦。cǐ mù yùn mí quán,qiū xiāo xué sè xián。
空知百馀尺,未定几多年。kōng zhī bǎi yú chǐ,wèi dìng jǐ duō nián。
古甲磨云拆,孤根捉地坚。gǔ jiǎ mó yún chāi,gū gēn zhuō dì jiān。
何当抛一干,作盖道场前。hé dāng pāo yī gàn,zuò gài dào chǎng qián。

贻世

曹松

富者非义取,朴风争肯还。fù zhě fēi yì qǔ,pǔ fēng zhēng kěn hái。
红尘不待晓,白首有谁闲。hóng chén bù dài xiǎo,bái shǒu yǒu shuí xián。
浅度四溟水,平看诸国山。qiǎn dù sì míng shuǐ,píng kàn zhū guó shān。
只消年作劫,俱到总无间。zhǐ xiāo nián zuò jié,jù dào zǒng wú jiān。

南游

曹松

直到南箕下,方谙涨海头。zhí dào nán jī xià,fāng ān zhǎng hǎi tóu。
君恩过铜柱,戎节限交州。jūn ēn guò tóng zhù,róng jié xiàn jiāo zhōu。
犀占花阴卧,波冲瘴色流。xī zhàn huā yīn wò,bō chōng zhàng sè liú。
远夷非不乐,自是北人愁。yuǎn yí fēi bù lè,zì shì běi rén chóu。

送胡

曹松

辞天理玉簪,指日使鸡林。cí tiān lǐ yù zān,zhǐ rì shǐ jī lín。
犹有中华恋,方同积浪深。yóu yǒu zhōng huá liàn,fāng tóng jī làng shēn。
张帆度鲸口,衔命见臣心。zhāng fān dù jīng kǒu,xián mìng jiàn chén xīn。
渥泽遐宣后,归期抵万金。wò zé xiá xuān hòu,guī qī dǐ wàn jīn。

哭陈陶处士

曹松

园里先生冢,鸟啼春更伤。yuán lǐ xiān shēng zhǒng,niǎo tí chūn gèng shāng。
空馀八封树,尚对一茅堂。kōng yú bā fēng shù,shàng duì yī máo táng。
白日埋杜甫,皇天无耒阳。bái rì mái dù fǔ,huáng tiān wú lěi yáng。
如何稽古力,报答甚茫茫。rú hé jī gǔ lì,bào dá shén máng máng。

言怀

曹松

冥心坐似痴,寝食亦如遗。míng xīn zuò shì chī,qǐn shí yì rú yí。
为觅出人句,只求当路知。wèi mì chū rén jù,zhǐ qiú dāng lù zhī。
岂能穷到老,未信达无时。qǐ néng qióng dào lǎo,wèi xìn dá wú shí。
此道须天付,三光幸不私。cǐ dào xū tiān fù,sān guāng xìng bù sī。

曹松

寥寥天地内,夜魄爽何轻。liáo liáo tiān dì nèi,yè pò shuǎng hé qīng。
频见此轮满,即应华发生。pín jiàn cǐ lún mǎn,jí yīng huá fā shēng。
不圆争得破,才正又须倾。bù yuán zhēng dé pò,cái zhèng yòu xū qīng。
人事还如此,因知倚伏情。rén shì hái rú cǐ,yīn zhī yǐ fú qíng。

答匡山僧赠楖栗杖

曹松

栗杖出匡顶,百中无一枝。lì zhàng chū kuāng dǐng,bǎi zhōng wú yī zhī。
虽因野僧得,犹畏岳神知。suī yīn yě sēng dé,yóu wèi yuè shén zhī。
画月冷光在,指云秋片移。huà yuè lěng guāng zài,zhǐ yún qiū piàn yí。
宜留引蹇步,他日访峨嵋。yí liú yǐn jiǎn bù,tā rì fǎng é méi。

商山夜闻泉

曹松

泻月声不断,坐来心益闲。xiè yuè shēng bù duàn,zuò lái xīn yì xián。
无人知落处,万木冷空山。wú rén zhī luò chù,wàn mù lěng kōng shān。
远忆云容外,幽疑石缝间。yuǎn yì yún róng wài,yōu yí shí fèng jiān。
那辞通曙听,明日度蓝关。nà cí tōng shǔ tīng,míng rì dù lán guān。

书怀

曹松

默默守吾道,望荣来替愁。mò mò shǒu wú dào,wàng róng lái tì chóu。
吟诗应有罪,当路却如雠。yín shī yīng yǒu zuì,dāng lù què rú chóu。
陆海傥难溺,九霄争便休。lù hǎi tǎng nán nì,jiǔ xiāo zhēng biàn xiū。
敢言名誉出,天未白吾头。gǎn yán míng yù chū,tiān wèi bái wú tóu。

夏云

曹松

势能成岳仞,顷刻长崔嵬。shì néng chéng yuè rèn,qǐng kè zhǎng cuī wéi。
瞑鸟飞不到,野风吹得开。míng niǎo fēi bù dào,yě fēng chuī dé kāi。
一天分万态,立地看忘回。yī tiān fēn wàn tài,lì dì kàn wàng huí。
欲结暑宵雨,先闻江上雷。yù jié shǔ xiāo yǔ,xiān wén jiāng shàng léi。

塞上行

曹松

上将拥黄须,安西逐指呼。shàng jiāng yōng huáng xū,ān xī zhú zhǐ hū。
离乡俱少壮,到碛减肌肤。lí xiāng jù shǎo zhuàng,dào qì jiǎn jī fū。
风雪夜防塞,腥膻朝系胡。fēng xuě yè fáng sāi,xīng shān cháo xì hú。
为君乐战死,谁喜作征夫。wèi jūn lè zhàn sǐ,shuí xǐ zuò zhēng fū。

晨起

曹松

晓色教不睡,卷帘清气中。xiǎo sè jiào bù shuì,juǎn lián qīng qì zhōng。
林残数枝月,发冷一梳风。lín cán shù zhī yuè,fā lěng yī shū fēng。
并鸟含钟语,欹荷隔雾空。bìng niǎo hán zhōng yǔ,yī hé gé wù kōng。
莫疑营白日,道路本无穷。mò yí yíng bái rì,dào lù běn wú qióng。

感世

曹松

触目尽如幻,幻中能几时。chù mù jǐn rú huàn,huàn zhōng néng jǐ shí。
愁来舍行乐,事去莫吞悲。chóu lái shě xíng lè,shì qù mò tūn bēi。
白发不由己,黄金留待谁。bái fā bù yóu jǐ,huáng jīn liú dài shuí。
耕烟得铭志,翻为古人思。gēng yān dé míng zhì,fān wèi gǔ rén sī。

观华夷图

曹松

落笔胜缩地,展图当晏宁。luò bǐ shèng suō dì,zhǎn tú dāng yàn níng。
中华属贵分,远裔占何星。zhōng huá shǔ guì fēn,yuǎn yì zhàn hé xīng。
分寸辨诸岳,斗升观四溟。fēn cùn biàn zhū yuè,dòu shēng guān sì míng。
长疑未到处,一一似曾经。zhǎng yí wèi dào chù,yī yī shì céng jīng。

山中寒夜呈进士许棠

曹松

山寒草堂暖,寂夜有良朋。shān hán cǎo táng nuǎn,jì yè yǒu liáng péng。
读易分高烛,煎茶取折冰。dú yì fēn gāo zhú,jiān chá qǔ zhé bīng。
庭垂河半角,窗露月微棱。tíng chuí hé bàn jiǎo,chuāng lù yuè wēi léng。
俱入论心地,争无俗者憎。jù rù lùn xīn dì,zhēng wú sú zhě zēng。
119123456