古诗词

宿山寺

曹松

溪山尽日行,方听远钟声。xī shān jǐn rì xíng,fāng tīng yuǎn zhōng shēng。
入院逢僧定,登楼见月生。rù yuàn féng sēng dìng,dēng lóu jiàn yuè shēng。
露垂群木润,泉落一岩清。lù chuí qún mù rùn,quán luò yī yán qīng。
此景关吾事,通宵寐不成。cǐ jǐng guān wú shì,tōng xiāo mèi bù chéng。

曹松

曹松(828——903),唐代晚期诗人。字梦徵。舒州(今安徽桐城,一今安徽潜山)人。生卒年不详。早年曾避乱栖居洪都西山,后依建州刺史李频。李死后,流落江湖,无所遇合。光化四年(901)中进士,年已70余,特授校书郎(秘书省正字)而卒。 曹松的作品>>

猜您喜欢

送僧入庐山

曹松

若到江州二林寺,遍游应未出云霞。ruò dào jiāng zhōu èr lín sì,biàn yóu yīng wèi chū yún xiá。
庐山瀑布三千仞,画破青霄始落斜。lú shān pù bù sān qiān rèn,huà pò qīng xiāo shǐ luò xié。

送僧入蜀过夏

曹松

师言结夏入巴峰,云水回头几万重。shī yán jié xià rù bā fēng,yún shuǐ huí tóu jǐ wàn zhòng。
五月峨眉须近火,木皮领重只如冬。wǔ yuè é méi xū jìn huǒ,mù pí lǐng zhòng zhǐ rú dōng。

江西逢僧省文其一

曹松

闽地高僧楚地逢,僧游蛮锡挂垂松。mǐn dì gāo sēng chǔ dì féng,sēng yóu mán xī guà chuí sōng。
白云逸性都无定,才出双峰爱五峰。bái yún yì xìng dōu wú dìng,cái chū shuāng fēng ài wǔ fēng。

钟陵寒食日郊外闲游

曹松

可怜时节足风情,杏子粥香如冷饧。kě lián shí jié zú fēng qíng,xìng zi zhōu xiāng rú lěng táng。
无奈春风输旧火,遍教人唤作山樱。wú nài chūn fēng shū jiù huǒ,biàn jiào rén huàn zuò shān yīng。

中秋对月

曹松

无云世界秋三五,共看蟾盘上海涯。wú yún shì jiè qiū sān wǔ,gòng kàn chán pán shàng hǎi yá。
直到天头天尽处,不曾私照一人家。zhí dào tiān tóu tiān jǐn chù,bù céng sī zhào yī rén jiā。

赠广宣大师

曹松

忆昔同游紫阁云,别来三十二回春。yì xī tóng yóu zǐ gé yún,bié lái sān shí èr huí chūn。
白头相见双林下,犹是清朝未退人。bái tóu xiāng jiàn shuāng lín xià,yóu shì qīng cháo wèi tuì rén。

驸马宅宴罢

曹松

粉墙残月照宫祠,宴阕银瓶一半欹。fěn qiáng cán yuè zhào gōng cí,yàn què yín píng yī bàn yī。
学语莺儿飞未稳,放身斜坠绿杨枝。xué yǔ yīng ér fēi wèi wěn,fàng shēn xié zhuì lǜ yáng zhī。

山寺引泉

曹松

劈碎琅玕意有馀,细泉高引入香厨。pī suì láng gān yì yǒu yú,xì quán gāo yǐn rù xiāng chú。
山僧未肯言根本,莫是银河漏泄无。shān sēng wèi kěn yán gēn běn,mò shì yín hé lòu xiè wú。

商山

曹松

垂白商于原下住,儿孙共死一身忙。chuí bái shāng yú yuán xià zhù,ér sūn gòng sǐ yī shēn máng。
木弓未得长离手,犹与官家射麝香。mù gōng wèi dé zhǎng lí shǒu,yóu yǔ guān jiā shè shè xiāng。

送陈樵校书归泉州

曹松

巨塔列名题,诗心亦罕齐。jù tǎ liè míng tí,shī xīn yì hǎn qí。
除官京下阙,乞假海门西。chú guān jīng xià quē,qǐ jiǎ hǎi mén xī。
别席侵残漏,归程避战鼙。bié xí qīn cán lòu,guī chéng bì zhàn pí。
关遥秦雁断,家近瘴云低。guān yáo qín yàn duàn,jiā jìn zhàng yún dī。
候马春风馆,迎船晓月溪。hòu mǎ chūn fēng guǎn,yíng chuán xiǎo yuè xī。
帝京须早入,莫被刺桐迷。dì jīng xū zǎo rù,mò bèi cì tóng mí。

武德殿朝退望九衢春色

曹松

玉殿朝初退,天街一看春。yù diàn cháo chū tuì,tiān jiē yī kàn chūn。
南山初过雨,北阙净无尘。nán shān chū guò yǔ,běi quē jìng wú chén。
夹道夭桃满,连沟御柳新。jiā dào yāo táo mǎn,lián gōu yù liǔ xīn。
苏舒同舜泽,煦妪并尧仁。sū shū tóng shùn zé,xù yù bìng yáo rén。
佳气浮轩盖,和风袭缙绅。jiā qì fú xuān gài,hé fēng xí jìn shēn。
自兹怜万物,同入发生辰。zì zī lián wàn wù,tóng rù fā shēng chén。

道中

曹松

出门嗟世路,何日朴风归。chū mén jiē shì lù,hé rì pǔ fēng guī。
是处太行险,□□应解飞。shì chù tài xíng xiǎn,yīng jiě fēi。
主人厚薄礼,客子新故衣。zhǔ rén hòu báo lǐ,kè zi xīn gù yī。
所以浇浮态,多令行者违。suǒ yǐ jiāo fú tài,duō lìng xíng zhě wéi。

寄李处士

曹松

僧话磻溪叟,平生重赤松。sēng huà pán xī sǒu,píng shēng zhòng chì sōng。
夜堂悲蟋蟀,秋水老芙蓉。yè táng bēi xī shuài,qiū shuǐ lǎo fú róng。
吟坐倦垂钓,闲行多倚筇。yín zuò juàn chuí diào,xián xíng duō yǐ qióng。
闻名来已久,未得一相逢。wén míng lái yǐ jiǔ,wèi dé yī xiāng féng。
塔见移来影,钟闻过去声。tǎ jiàn yí lái yǐng,zhōng wén guò qù shēng。
一斋唯默坐,应笑我营营。yī zhāi wéi mò zuò,yīng xiào wǒ yíng yíng。
118«2345678