古诗词

南海旅次

曹松

忆归休上越王台,归思临高不易裁。yì guī xiū shàng yuè wáng tái,guī sī lín gāo bù yì cái。
为客正当无雁处,故园谁道有书来。wèi kè zhèng dāng wú yàn chù,gù yuán shuí dào yǒu shū lái。
城头早角吹霜尽,郭里残潮荡月回。chéng tóu zǎo jiǎo chuī shuāng jǐn,guō lǐ cán cháo dàng yuè huí。
心似百花开未得,年年争发被春催。xīn shì bǎi huā kāi wèi dé,nián nián zhēng fā bèi chūn cuī。

曹松

曹松(828——903),唐代晚期诗人。字梦徵。舒州(今安徽桐城,一今安徽潜山)人。生卒年不详。早年曾避乱栖居洪都西山,后依建州刺史李频。李死后,流落江湖,无所遇合。光化四年(901)中进士,年已70余,特授校书郎(秘书省正字)而卒。 曹松的作品>>

猜您喜欢

吊北邙

曹松

山下望山上,夕阳看又曛。shān xià wàng shān shàng,xī yáng kàn yòu xūn。
无人医白发,少地著新坟。wú rén yī bái fā,shǎo dì zhù xīn fén。
岁代殊相远,贤愚旋不分。suì dài shū xiāng yuǎn,xián yú xuán bù fēn。
东归聊一吊,乱木倚寒云。dōng guī liáo yī diào,luàn mù yǐ hán yún。

宿山寺

曹松

溪山尽日行,方听远钟声。xī shān jǐn rì xíng,fāng tīng yuǎn zhōng shēng。
入院逢僧定,登楼见月生。rù yuàn féng sēng dìng,dēng lóu jiàn yuè shēng。
露垂群木润,泉落一岩清。lù chuí qún mù rùn,quán luò yī yán qīng。
此景关吾事,通宵寐不成。cǐ jǐng guān wú shì,tōng xiāo mèi bù chéng。

寄方干

曹松

桐庐江水闲,终日对柴关。tóng lú jiāng shuǐ xián,zhōng rì duì chái guān。
因想别离处,不知多少山。yīn xiǎng bié lí chù,bù zhī duō shǎo shān。
钓舟春岸阔,庭树晚烟还。diào zhōu chūn àn kuò,tíng shù wǎn yān hái。
莫便求栖隐,桂枝堪恨颜。mò biàn qiú qī yǐn,guì zhī kān hèn yán。

客中立春

曹松

玉烛传佳节,阳和应此辰。yù zhú chuán jiā jié,yáng hé yīng cǐ chén。
土牛呈岁稔,彩燕表年春。tǔ niú chéng suì rěn,cǎi yàn biǎo nián chūn。
腊尽星回次,寒馀月建寅。là jǐn xīng huí cì,hán yú yuè jiàn yín。
梅花将柳色,偏思越乡人。méi huā jiāng liǔ sè,piān sī yuè xiāng rén。

江西逢僧省文其二

曹松

高僧不负雪峰期,却伴青霞入翠微。gāo sēng bù fù xuě fēng qī,què bàn qīng xiá rù cuì wēi。
百叶岩前霜欲降,九枝松上鹤初归。bǎi yè yán qián shuāng yù jiàng,jiǔ zhī sōng shàng hè chū guī。
风生碧涧鱼龙跃,威振金楼燕雀飞。fēng shēng bì jiàn yú lóng yuè,wēi zhèn jīn lóu yàn què fēi。
想得白莲花上月,满山犹带旧光辉。xiǎng dé bái lián huā shàng yuè,mǎn shān yóu dài jiù guāng huī。

水精念珠

曹松

等量红缕贯晶荧,尽道匀圆别未胜。děng liàng hóng lǚ guàn jīng yíng,jǐn dào yún yuán bié wèi shèng。
凿断玉潭盈尺水,琢成金地两条冰。záo duàn yù tán yíng chǐ shuǐ,zuó chéng jīn dì liǎng tiáo bīng。
轮时只恐星侵佛,挂处常疑露滴僧。lún shí zhǐ kǒng xīng qīn fú,guà chù cháng yí lù dī sēng。
几度夜深寻不著,琉瓈为殿月为灯。jǐ dù yè shēn xún bù zhù,liú lí wèi diàn yuè wèi dēng。

陪湖南李中丞宴隐溪

曹松

竹林啼鸟不知休,罗列飞桥水乱流。zhú lín tí niǎo bù zhī xiū,luó liè fēi qiáo shuǐ luàn liú。
触散柳丝回玉勒,约开莲叶上兰舟。chù sàn liǔ sī huí yù lēi,yuē kāi lián yè shàng lán zhōu。
酒边旧侣真何逊,云里新声是莫愁。jiǔ biān jiù lǚ zhēn hé xùn,yún lǐ xīn shēng shì mò chóu。
若值主人嫌昼短,应陪秉烛夜深游。ruò zhí zhǔ rén xián zhòu duǎn,yīng péi bǐng zhú yè shēn yóu。

别湖上主人

曹松

门系钓舟云满岸,借君幽致坐移旬。mén xì diào zhōu yún mǎn àn,jiè jūn yōu zhì zuò yí xún。
湖村夜叫白芜雁,菱市晓喧深浦人。hú cūn yè jiào bái wú yàn,líng shì xiǎo xuān shēn pǔ rén。
远水日边重作雪,寒林烧后别生春。yuǎn shuǐ rì biān zhòng zuò xuě,hán lín shāo hòu bié shēng chūn。
不辞更住醒还醉,太一东峰归梦频。bù cí gèng zhù xǐng hái zuì,tài yī dōng fēng guī mèng pín。

钟陵寒食日与同年裴颜李先辈郑校书郊外闲游

曹松

寒节钟陵香骑随,同年相命楚江湄。hán jié zhōng líng xiāng qí suí,tóng nián xiāng mìng chǔ jiāng méi。
云间影过秋千女,地上声喧蹴鞠儿。yún jiān yǐng guò qiū qiān nǚ,dì shàng shēng xuān cù jū ér。
何处寄烟归草色,谁家送火在花枝。hé chù jì yān guī cǎo sè,shuí jiā sòng huǒ zài huā zhī。
银瓶冷酒皆倾尽,半卧垂杨自不知。yín píng lěng jiǔ jiē qīng jǐn,bàn wò chuí yáng zì bù zhī。

江外除夜

曹松

千门庭燎照楼台,总为年光急急催。qiān mén tíng liáo zhào lóu tái,zǒng wèi nián guāng jí jí cuī。
半夜腊因风卷去,五更春被角吹来。bàn yè là yīn fēng juǎn qù,wǔ gèng chūn bèi jiǎo chuī lái。
宁无好鸟思花发,应有游鱼待冻开。níng wú hǎo niǎo sī huā fā,yīng yǒu yóu yú dài dòng kāi。
不是多歧渐平稳,谁能呼酒祝昭回。bù shì duō qí jiàn píng wěn,shuí néng hū jiǔ zhù zhāo huí。

七夕

曹松

牛女相期七夕秋,相逢俱喜鹊横流。niú nǚ xiāng qī qī xī qiū,xiāng féng jù xǐ què héng liú。
彤云缥缈回金辂,明月婵娟挂玉钩。tóng yún piāo miǎo huí jīn lù,míng yuè chán juān guà yù gōu。
燕羽几曾添别恨,花容终不更含羞。yàn yǔ jǐ céng tiān bié hèn,huā róng zhōng bù gèng hán xiū。
更残便是分襟处,晓箭东来射翠楼。gèng cán biàn shì fēn jīn chù,xiǎo jiàn dōng lái shè cuì lóu。

罗浮山下书逸人壁

曹松

海上亭台山下烟,买时幽邃不争钱。hǎi shàng tíng tái shān xià yān,mǎi shí yōu suì bù zhēng qián。
莫言白日催华发,自有丹砂驻少年。mò yán bái rì cuī huá fā,zì yǒu dān shā zhù shǎo nián。
渔钓未归深竹里,琴壶犹恋落花边。yú diào wèi guī shēn zhú lǐ,qín hú yóu liàn luò huā biān。
可中更践无人境,知是罗浮第几天。kě zhōng gèng jiàn wú rén jìng,zhī shì luó fú dì jǐ tiān。

天台瀑布

曹松

万仞得名云瀑布,远看如织挂天台。wàn rèn dé míng yún pù bù,yuǎn kàn rú zhī guà tiān tái。
休疑宝尺难量度,直恐金刀易剪裁。xiū yí bǎo chǐ nán liàng dù,zhí kǒng jīn dāo yì jiǎn cái。
喷向林梢成夏雪,倾来石上作春雷。pēn xiàng lín shāo chéng xià xuě,qīng lái shí shàng zuò chūn léi。
欲知便是银河水,堕落人间合却回。yù zhī biàn shì yín hé shuǐ,duò luò rén jiān hé què huí。

桂江

曹松

未识佳人寻桂水,水云先解傍壶觞。wèi shí jiā rén xún guì shuǐ,shuǐ yún xiān jiě bàng hú shāng。
笋林次第添斑竹,雏鸟参差护锦囊。sǔn lín cì dì tiān bān zhú,chú niǎo cān chà hù jǐn náng。
乳洞此时连越井,石楼何日到仙乡。rǔ dòng cǐ shí lián yuè jǐng,shí lóu hé rì dào xiān xiāng。
如飞似堕皆青壁,画手不强元化强。rú fēi shì duò jiē qīng bì,huà shǒu bù qiáng yuán huà qiáng。

南海

曹松

倾腾界汉沃诸蛮,立望何如画此看。qīng téng jiè hàn wò zhū mán,lì wàng hé rú huà cǐ kàn。
无地不同方觉远,共天无别始知宽。wú dì bù tóng fāng jué yuǎn,gòng tiān wú bié shǐ zhī kuān。
文魮隔雾朝含碧,老蚌凌波夜吐丹。wén pí gé wù cháo hán bì,lǎo bàng líng bō yè tǔ dān。
万状千形皆得意,长鲸独自转身难。wàn zhuàng qiān xíng jiē dé yì,zhǎng jīng dú zì zhuǎn shēn nán。
118«2345678