古诗词

天台瀑布

曹松

万仞得名云瀑布,远看如织挂天台。wàn rèn dé míng yún pù bù,yuǎn kàn rú zhī guà tiān tái。
休疑宝尺难量度,直恐金刀易剪裁。xiū yí bǎo chǐ nán liàng dù,zhí kǒng jīn dāo yì jiǎn cái。
喷向林梢成夏雪,倾来石上作春雷。pēn xiàng lín shāo chéng xià xuě,qīng lái shí shàng zuò chūn léi。
欲知便是银河水,堕落人间合却回。yù zhī biàn shì yín hé shuǐ,duò luò rén jiān hé què huí。

曹松

曹松(828——903),唐代晚期诗人。字梦徵。舒州(今安徽桐城,一今安徽潜山)人。生卒年不详。早年曾避乱栖居洪都西山,后依建州刺史李频。李死后,流落江湖,无所遇合。光化四年(901)中进士,年已70余,特授校书郎(秘书省正字)而卒。 曹松的作品>>

猜您喜欢

赠胡处士

曹松

年光离岳色,带疾卧南原。nián guāng lí yuè sè,dài jí wò nán yuán。
白日与无事,俗人嗔闭门。bái rì yǔ wú shì,sú rén chēn bì mén。
樵鱼临片水,野鹿入荒园。qiáo yú lín piàn shuǐ,yě lù rù huāng yuán。
莫问荣华事,清霜点发根。mò wèn róng huá shì,qīng shuāng diǎn fā gēn。

铅山写怀

曹松

天涯兵火后,风景畏临门。tiān yá bīng huǒ hòu,fēng jǐng wèi lín mén。
骨肉到时节,团圆因梦魂。gǔ ròu dào shí jié,tuán yuán yīn mèng hún。
池塘营水眼,岭峤结花根。chí táng yíng shuǐ yǎn,lǐng jiào jié huā gēn。
耳纵听歌吹,中心不可论。ěr zòng tīng gē chuī,zhōng xīn bù kě lùn。

书翠岩寺壁

曹松

何年话尊宿,瞻礼此堂中。hé nián huà zūn sù,zhān lǐ cǐ táng zhōng。
入郭非无路,归林自学空。rù guō fēi wú lù,guī lín zì xué kōng。
溅瓶云峤水,逆磬雪川风。jiàn píng yún jiào shuǐ,nì qìng xuě chuān fēng。
时说南庐事,知师用意同。shí shuō nán lú shì,zhī shī yòng yì tóng。

江西题东湖

曹松

凿出江湖思,凉多□□间。záo chū jiāng hú sī,liáng duō jiān。
无风触微浪,半日□秋山。wú fēng chù wēi làng,bàn rì qiū shān。
客袖沙光满,船窗荻影闲。kè xiù shā guāng mǎn,chuán chuāng dí yǐng xián。
时人见黄绶,应笑狎鸥还。shí rén jiàn huáng shòu,yīng xiào xiá ōu hái。

题湖南岳麓寺

曹松

海云山上寺,每到每开襟。hǎi yún shān shàng sì,měi dào měi kāi jīn。
万木长不住,细泉听更深。wàn mù zhǎng bù zhù,xì quán tīng gèng shēn。
蜩沾高雨断,鸟遇夕岚沈。tiáo zhān gāo yǔ duàn,niǎo yù xī lán shěn。
此地良宵月,秋怀隔楚砧。cǐ dì liáng xiāo yuè,qiū huái gé chǔ zhēn。

赠衡山麋明府

曹松

为县潇湘水,门前树配苔。wèi xiàn xiāo xiāng shuǐ,mén qián shù pèi tái。
晚吟公籍少,春醉积林开。wǎn yín gōng jí shǎo,chūn zuì jī lín kāi。
涤砚松香起,擎茶岳影来。dí yàn sōng xiāng qǐ,qíng chá yuè yǐng lái。
任官当此境,更莫梦天台。rèn guān dāng cǐ jìng,gèng mò mèng tiān tái。

塞上

曹松

边寒来所阔,今日复明朝。biān hán lái suǒ kuò,jīn rì fù míng cháo。
河凌坚通马,胡云缺见雕。hé líng jiān tōng mǎ,hú yún quē jiàn diāo。
砂中程独泣,乡外隐谁招。shā zhōng chéng dú qì,xiāng wài yǐn shuí zhāo。
回首若经岁,灵州生柳条。huí shǒu ruò jīng suì,líng zhōu shēng liǔ tiáo。

送邵安石及第

曹松

及第兼归觐,宜忘涉驿劳。jí dì jiān guī jìn,yí wàng shè yì láo。
青云重庆少,白日一飞高。qīng yún zhòng qìng shǎo,bái rì yī fēi gāo。
转楚闻啼狖,临湘见叠涛。zhuǎn chǔ wén tí yòu,lín xiāng jiàn dié tāo。
海阳沈饮罢,何地佐旌旄。hǎi yáng shěn yǐn bà,hé dì zuǒ jīng máo。

边上送友人归宁

曹松

乡路穿京过,宁心去少同。xiāng lù chuān jīng guò,níng xīn qù shǎo tóng。
日斜寻阔碛,春尽逐归鸿。rì xié xún kuò qì,chūn jǐn zhú guī hóng。
独树河声外,凝笳塞色中。dú shù hé shēng wài,níng jiā sāi sè zhōng。
怜君到此处,却背老莱风。lián jūn dào cǐ chù,què bèi lǎo lái fēng。

除夜

曹松

残腊即又尽,东风应渐闻。cán là jí yòu jǐn,dōng fēng yīng jiàn wén。
一宵犹几许,两岁欲平分。yī xiāo yóu jǐ xǔ,liǎng suì yù píng fēn。
燎暗倾时斗,春通绽处芬。liáo àn qīng shí dòu,chūn tōng zhàn chù fēn。
明朝遥捧酒,先合祝尧君。míng cháo yáo pěng jiǔ,xiān hé zhù yáo jūn。

题甘露寺

曹松

香门接巨垒,画角间清钟。xiāng mén jiē jù lěi,huà jiǎo jiān qīng zhōng。
北固一何峭,西僧多此逢。běi gù yī hé qiào,xī sēng duō cǐ féng。
天垂无际海,云白久晴峰。tiān chuí wú jì hǎi,yún bái jiǔ qíng fēng。
旦暮然灯外,涛头振蛰龙。dàn mù rán dēng wài,tāo tóu zhèn zhé lóng。

贻住山僧

曹松

罢讲巡岩坞,无穷得野情。bà jiǎng xún yán wù,wú qióng dé yě qíng。
腊高犹伴鹿,夏满不归城。là gāo yóu bàn lù,xià mǎn bù guī chéng。
云朵缘崖发,峰阴截水清。yún duǒ yuán yá fā,fēng yīn jié shuǐ qīng。
自然双洗耳,唯任白毫生。zì rán shuāng xǐ ěr,wéi rèn bái háo shēng。

题鹤鸣泉

曹松

仙鹤曾鸣处,泉兼半井苔。xiān hè céng míng chù,quán jiān bàn jǐng tái。
直峰抛影入,片月泻光来。zhí fēng pāo yǐng rù,piàn yuè xiè guāng lái。
潋滟侵颜冷,深沉慰眼开。liàn yàn qīn yán lěng,shēn chén wèi yǎn kāi。
何因值舟顶,满汲石瓶回。hé yīn zhí zhōu dǐng,mǎn jí shí píng huí。

吊贾岛二首

曹松

先生不折桂,谪去抱何冤。xiān shēng bù zhé guì,zhé qù bào hé yuān。
已葬离燕骨,难招入剑魂。yǐ zàng lí yàn gǔ,nán zhāo rù jiàn hún。
旅坟低却草,稚子哭胜猿。lǚ fén dī què cǎo,zhì zi kū shèng yuán。
冥寞如搜句,宜邀贺监论。míng mò rú sōu jù,yí yāo hè jiān lùn。

吊贾岛二首

曹松

青旆低寒水,清笳出晓风。qīng pèi dī hán shuǐ,qīng jiā chū xiǎo fēng。
鸟来伤贾傅,马立葬滕公。niǎo lái shāng jiǎ fù,mǎ lì zàng téng gōng。
松柏青山上,城池白日中。sōng bǎi qīng shān shàng,chéng chí bái rì zhōng。
一朝今古隔,惟有月明同。yī cháo jīn gǔ gé,wéi yǒu yuè míng tóng。
1181234567»