古诗词

江西逢僧省文其一

曹松

闽地高僧楚地逢,僧游蛮锡挂垂松。mǐn dì gāo sēng chǔ dì féng,sēng yóu mán xī guà chuí sōng。
白云逸性都无定,才出双峰爱五峰。bái yún yì xìng dōu wú dìng,cái chū shuāng fēng ài wǔ fēng。

曹松

曹松(828——903),唐代晚期诗人。字梦徵。舒州(今安徽桐城,一今安徽潜山)人。生卒年不详。早年曾避乱栖居洪都西山,后依建州刺史李频。李死后,流落江湖,无所遇合。光化四年(901)中进士,年已70余,特授校书郎(秘书省正字)而卒。 曹松的作品>>

猜您喜欢

南海

曹松

倾腾界汉沃诸蛮,立望何如画此看。qīng téng jiè hàn wò zhū mán,lì wàng hé rú huà cǐ kàn。
无地不同方觉远,共天无别始知宽。wú dì bù tóng fāng jué yuǎn,gòng tiān wú bié shǐ zhī kuān。
文魮隔雾朝含碧,老蚌凌波夜吐丹。wén pí gé wù cháo hán bì,lǎo bàng líng bō yè tǔ dān。
万状千形皆得意,长鲸独自转身难。wàn zhuàng qiān xíng jiē dé yì,zhǎng jīng dú zì zhuǎn shēn nán。

洞庭湖

曹松

东西南北各连空,波上唯留小朵峰。dōng xī nán běi gè lián kōng,bō shàng wéi liú xiǎo duǒ fēng。
长与岳阳翻鼓角,不离云梦转鱼龙。zhǎng yǔ yuè yáng fān gǔ jiǎo,bù lí yún mèng zhuǎn yú lóng。
吸回日月过千顷,铺尽星河剩一重。xī huí rì yuè guò qiān qǐng,pù jǐn xīng hé shèng yī zhòng。
直到劫馀还作陆,是时应有羽人逢。zhí dào jié yú hái zuò lù,shì shí yīng yǒu yǔ rén féng。

霍山

曹松

七千七百七十丈,丈丈藤萝势入天。qī qiān qī bǎi qī shí zhàng,zhàng zhàng téng luó shì rù tiān。
未必展来空似翅,不妨开去也成莲。wèi bì zhǎn lái kōng shì chì,bù fáng kāi qù yě chéng lián。
月将河汉分岩转,僧与龙蛇共窟眠。yuè jiāng hé hàn fēn yán zhuǎn,sēng yǔ lóng shé gòng kū mián。
直是画工须阁笔,况无名画可流传。zhí shì huà gōng xū gé bǐ,kuàng wú míng huà kě liú chuán。

巫峡

曹松

巫山苍翠峡通津,下有仙宫楚女真。wū shān cāng cuì xiá tōng jīn,xià yǒu xiān gōng chǔ nǚ zhēn。
不逐彩云归碧落,却为暮雨扑行人。bù zhú cǎi yún guī bì luò,què wèi mù yǔ pū xíng rén。
年年旧事音容在,日日谁家梦想频。nián nián jiù shì yīn róng zài,rì rì shuí jiā mèng xiǎng pín。
应是荆山留不住,至今犹得睹芳尘。yīng shì jīng shān liú bù zhù,zhì jīn yóu dé dǔ fāng chén。

赠镜湖处士方干二首

曹松

包含教化剩搜罗,句出东瓯奈峭何。bāo hán jiào huà shèng sōu luó,jù chū dōng ōu nài qiào hé。
世路不妨平处少,才人唯是屈声多。shì lù bù fáng píng chù shǎo,cái rén wéi shì qū shēng duō。
云来岛上便幽石,月到湖心忌白波。yún lái dǎo shàng biàn yōu shí,yuè dào hú xīn jì bái bō。
后辈难为措机杼,先生织字得龙梭。hòu bèi nán wèi cuò jī zhù,xiān shēng zhī zì dé lóng suō。

赠镜湖处士方干二首

曹松

只拟应星眠越绝,唯将丽什当高勋。zhǐ nǐ yīng xīng mián yuè jué,wéi jiāng lì shén dāng gāo xūn。
磨砻清浊人难会,织络虚无帝亦闻。mó lóng qīng zhuó rén nán huì,zhī luò xū wú dì yì wén。
鸟道未知山足雨,渔家已没镜中云。niǎo dào wèi zhī shān zú yǔ,yú jiā yǐ méi jìng zhōng yún。
他时莫为三徵起,门外沙鸥解笑君。tā shí mò wèi sān zhēng qǐ,mén wài shā ōu jiě xiào jūn。

拜访陆处士

曹松

万卷书边人半白,再来惟恐降玄纁。wàn juǎn shū biān rén bàn bái,zài lái wéi kǒng jiàng xuán xūn。
性灵比鹤争多少,气力登山较几分。xìng líng bǐ hè zhēng duō shǎo,qì lì dēng shān jiào jǐ fēn。
吟鬓渐无前度漆,寝衣犹有昨宵云。yín bìn jiàn wú qián dù qī,qǐn yī yóu yǒu zuó xiāo yún。
将知谷口耕烟者,低视齐梁楚赵君。jiāng zhī gǔ kǒu gēng yān zhě,dī shì qí liáng chǔ zhào jūn。

岭南道中

曹松

百花成实未成归,未必归心与志违。bǎi huā chéng shí wèi chéng guī,wèi bì guī xīn yǔ zhì wéi。
但有壶觞资逸咏,尽交风景入清机。dàn yǒu hú shāng zī yì yǒng,jǐn jiāo fēng jǐng rù qīng jī。
半川阴雾藏高木,一道晴蜺杂落晖。bàn chuān yīn wù cáng gāo mù,yī dào qíng ní zá luò huī。
游子马前芳草合,鹧鸪啼歇又南飞。yóu zi mǎ qián fāng cǎo hé,zhè gū tí xiē yòu nán fēi。

春日自吴门之阳羡道中书事

曹松

胜异恣游应未遍,路岐犹去几时还。shèng yì zì yóu yīng wèi biàn,lù qí yóu qù jǐ shí hái。
浪花湖阔虹蜺断,柳线村深鸟雀闲。làng huā hú kuò hóng ní duàn,liǔ xiàn cūn shēn niǎo què xián。
千室绮罗浮画楫,两州丝竹会茶山。qiān shì qǐ luó fú huà jí,liǎng zhōu sī zhú huì chá shān。
眼前便是神仙事,何必须言洞府间。yǎn qián biàn shì shén xiān shì,hé bì xū yán dòng fǔ jiān。

将入关行次湘阴

曹松

背顾秦城在何处,图书作伴过湘东。bèi gù qín chéng zài hé chù,tú shū zuò bàn guò xiāng dōng。
神鸦乱噪黄陵近,候雁斜沈梦泽空。shén yā luàn zào huáng líng jìn,hòu yàn xié shěn mèng zé kōng。
打桨天连晴水白,烧田云隔夜山红。dǎ jiǎng tiān lián qíng shuǐ bái,shāo tián yún gé yè shān hóng。
也知渐老岩栖稳,争奈文闱有至公。yě zhī jiàn lǎo yán qī wěn,zhēng nài wén wéi yǒu zhì gōng。

题昭州山寺常寂上人水阁

曹松

常寂常居常寂里,年年月月是空空。cháng jì cháng jū cháng jì lǐ,nián nián yuè yuè shì kōng kōng。
阶前未放岩根断,屋下长教海眼通。jiē qián wèi fàng yán gēn duàn,wū xià zhǎng jiào hǎi yǎn tōng。
本为入来寻佛窟,不期行处踏龙宫。běn wèi rù lái xún fú kū,bù qī xíng chù tà lóng gōng。
他时忆著堪图画,一朵云山二水中。tā shí yì zhù kān tú huà,yī duǒ yún shān èr shuǐ zhōng。

广州贻匡绪法师

曹松

口宣微密不思议,不是除贪即诫痴。kǒu xuān wēi mì bù sī yì,bù shì chú tān jí jiè chī。
祗待外方缘了日,争看内殿诏来时。zhī dài wài fāng yuán le rì,zhēng kàn nèi diàn zhào lái shí。
周回海树侵阶疾,迢递江潮应井迟。zhōu huí hǎi shù qīn jiē jí,tiáo dì jiāng cháo yīng jǐng chí。
必竟懒过高坐寺,未能全让法云师。bì jìng lǎn guò gāo zuò sì,wèi néng quán ràng fǎ yún shī。

赠道人

曹松

住山因以福为庭,便向山中隐姓名。zhù shān yīn yǐ fú wèi tíng,biàn xiàng shān zhōng yǐn xìng míng。
阆苑驾将雕羽去,洞天赢得绿毛生。láng yuàn jià jiāng diāo yǔ qù,dòng tiān yíng dé lǜ máo shēng。
日边肠胃餐霞火,月里肌肤饮露英。rì biān cháng wèi cān xiá huǒ,yuè lǐ jī fū yǐn lù yīng。
顾我从来断浮浊,拟驱鸡犬上三清。gù wǒ cóng lái duàn fú zhuó,nǐ qū jī quǎn shàng sān qīng。

送乞雨禅师临遇南游

曹松

活得枯樵耕者知,巡方又欲向天涯。huó dé kū qiáo gēng zhě zhī,xún fāng yòu yù xiàng tiān yá。
珠穿闽国菩提子,杖把灵峰楖栗枝。zhū chuān mǐn guó pú tí zi,zhàng bǎ líng fēng zhì lì zhī。
春藓任封降虎石,夜雷从傍养龙池。chūn xiǎn rèn fēng jiàng hǔ shí,yè léi cóng bàng yǎng lóng chí。
生缘在地南浮去,自此孤云不可期。shēng yuán zài dì nán fú qù,zì cǐ gū yún bù kě qī。

南海陪郑司空游荔园

曹松

荔枝时节出旌斿,南国名园尽兴游。lì zhī shí jié chū jīng yóu,nán guó míng yuán jǐn xīng yóu。
乱结罗纹照襟袖,别含琼露爽咽喉。luàn jié luó wén zhào jīn xiù,bié hán qióng lù shuǎng yàn hóu。
叶中新火欺寒食,树上丹砂胜锦州。yè zhōng xīn huǒ qī hán shí,shù shàng dān shā shèng jǐn zhōu。
他日为霖不将去,也须图画取风流。tā rì wèi lín bù jiāng qù,yě xū tú huà qǔ fēng liú。
118«2345678