古诗词

玉壶冰

王季友

玉壶知素结,止水复中澄。yù hú zhī sù jié,zhǐ shuǐ fù zhōng chéng。
坚白能虚受,清寒得自凝。jiān bái néng xū shòu,qīng hán dé zì níng。
分形同晓镜,照物掩宵灯。fēn xíng tóng xiǎo jìng,zhào wù yǎn xiāo dēng。
璧映圆光入,人惊爽气凌。bì yìng yuán guāng rù,rén jīng shuǎng qì líng。
金罍何足贵,瑶席几回升。jīn léi hé zú guì,yáo xí jǐ huí shēng。
正值求圭瓒,提携共饮冰。zhèng zhí qiú guī zàn,tí xié gòng yǐn bīng。
王季友

王季友

唐河南人。家贫卖履,其妻疾其穷丑,遣去。季友博极群书,工诗。代宗广德末至大历初,洪州观察使李勉引为副使,兼监察御史。性磊落不羁,爱好山水。杜甫尝作《可叹》诗叹之。有集。 王季友的作品>>

猜您喜欢

别李季友

王季友

栖鸟不恋枝,喈喈在同声。qī niǎo bù liàn zhī,jiē jiē zài tóng shēng。
行子驰出户,依依主人情。xíng zi chí chū hù,yī yī zhǔ rén qíng。
昔时霜台镜,丑妇羞尔形。xī shí shuāng tái jìng,chǒu fù xiū ěr xíng。
闭匣二十年,皎洁常独明。bì xiá èr shí nián,jiǎo jié cháng dú míng。
今日照离别,前途白发生。jīn rì zhào lí bié,qián tú bái fā shēng。

寄韦子春

王季友

出山秋云曙,山木已再春。chū shān qiū yún shǔ,shān mù yǐ zài chūn。
食我山中药,不忆山中人。shí wǒ shān zhōng yào,bù yì shān zhōng rén。
山中谁余密,白发日相亲。shān zhōng shuí yú mì,bái fā rì xiāng qīn。
雀鼠画夜无,知我厨廪贫。què shǔ huà yè wú,zhī wǒ chú lǐn pín。
依依北舍松,不厌吾南邻。yī yī běi shě sōng,bù yàn wú nán lín。
有情尽弃捐,土石为同身。yǒu qíng jǐn qì juān,tǔ shí wèi tóng shēn。
夫子质千寻,天泽枝叶新。fū zi zhì qiān xún,tiān zé zhī yè xīn。
余以不材寿,非智免斧斤。yú yǐ bù cái shòu,fēi zhì miǎn fǔ jīn。

杂诗

王季友

采山仍采隐,在山不在深。cǎi shān réng cǎi yǐn,zài shān bù zài shēn。
持斧事远游,固非匠者心。chí fǔ shì yuǎn yóu,gù fēi jiàng zhě xīn。
翳翳青桐枝,樵爨日所侵。yì yì qīng tóng zhī,qiáo cuàn rì suǒ qīn。
斧声出岩壑,四听无知音。fǔ shēng chū yán hè,sì tīng wú zhī yīn。
岂为鼎下薪,当复堂上琴。qǐ wèi dǐng xià xīn,dāng fù táng shàng qín。
凤鸟久不栖,且与枳棘林。fèng niǎo jiǔ bù qī,qiě yǔ zhǐ jí lín。

滑中赠崔高士瑾

王季友

夫子保药命,外身得无咎。fū zi bǎo yào mìng,wài shēn dé wú jiù。
日月不能老,化肠为筋否。rì yuè bù néng lǎo,huà cháng wèi jīn fǒu。
十年前见君,甲子过我寿。shí nián qián jiàn jūn,jiǎ zi guò wǒ shòu。
于何今相逢,华发在我后。yú hé jīn xiāng féng,huá fā zài wǒ hòu。
近而知其远,少见今白首。jìn ér zhī qí yuǎn,shǎo jiàn jīn bái shǒu。
遥信蓬莱宫,不死世世有。yáo xìn péng lái gōng,bù sǐ shì shì yǒu。
玄石采盈担,神方秘其肘。xuán shí cǎi yíng dān,shén fāng mì qí zhǒu。
问家惟指云,爱气常言酒。wèn jiā wéi zhǐ yún,ài qì cháng yán jiǔ。
摄生固如此,履道当不朽。shè shēng gù rú cǐ,lǚ dào dāng bù xiǔ。
未能太玄同,愿亦天地久。wèi néng tài xuán tóng,yuàn yì tiān dì jiǔ。
实腹以芝术,贱形乃刍狗。shí fù yǐ zhī shù,jiàn xíng nǎi chú gǒu。
自勉将勉余,良药在苦口。zì miǎn jiāng miǎn yú,liáng yào zài kǔ kǒu。

还山留别长安知己

王季友

出山不见家,还山见家在。chū shān bù jiàn jiā,hái shān jiàn jiā zài。
山门是门前,此去长樵采。shān mén shì mén qián,cǐ qù zhǎng qiáo cǎi。
青溪谁招隐,白发自相待。qīng xī shuí zhāo yǐn,bái fā zì xiāng dài。
惟馀涧底松,依依色不改。wéi yú jiàn dǐ sōng,yī yī sè bù gǎi。

代贺若

王季友

相逢问姓名亦存,别时无子今有孙。xiāng féng wèn xìng míng yì cún,bié shí wú zi jīn yǒu sūn。
山上双松长不改,百家唯有三家村。shān shàng shuāng sōng zhǎng bù gǎi,bǎi jiā wéi yǒu sān jiā cūn。
村南村西车马道,一宿通舟水浩浩。cūn nán cūn xī chē mǎ dào,yī sù tōng zhōu shuǐ hào hào。
涧中磊磊十里石,河上淤泥种桑麦。jiàn zhōng lěi lěi shí lǐ shí,hé shàng yū ní zhǒng sāng mài。
平坡冢墓皆我亲,满田主人是旧客。píng pō zhǒng mù jiē wǒ qīn,mǎn tián zhǔ rén shì jiù kè。
举声酸鼻问同年,十人六七归下泉。jǔ shēng suān bí wèn tóng nián,shí rén liù qī guī xià quán。
分手如何更此地,回头不语泪潸然。fēn shǒu rú hé gèng cǐ dì,huí tóu bù yǔ lèi shān rán。

酬李十六岐

王季友

炼丹文武火未成,卖药贩履俱逃名。liàn dān wén wǔ huǒ wèi chéng,mài yào fàn lǚ jù táo míng。
出谷迷行洛阳道,乘流醉卧滑台城。chū gǔ mí xíng luò yáng dào,chéng liú zuì wò huá tái chéng。
城下故人久离怨,一欢适我两家愿。chéng xià gù rén jiǔ lí yuàn,yī huān shì wǒ liǎng jiā yuàn。
朝饮杖悬沽酒钱,暮餐囊有松花饭。cháo yǐn zhàng xuán gū jiǔ qián,mù cān náng yǒu sōng huā fàn。
于何车马日憧憧,李膺门馆争登龙。yú hé chē mǎ rì chōng chōng,lǐ yīng mén guǎn zhēng dēng lóng。
千宾揖对若流水,五经发难如叩钟。qiān bīn yī duì ruò liú shuǐ,wǔ jīng fā nán rú kòu zhōng。
下笔新诗行满壁,立谈古人坐在席。xià bǐ xīn shī xíng mǎn bì,lì tán gǔ rén zuò zài xí。
问我草堂有卧云,知我山储无儋石。wèn wǒ cǎo táng yǒu wò yún,zhī wǒ shān chǔ wú dān shí。
自耕自刈食为天,如鹿如麋饮野泉。zì gēng zì yì shí wèi tiān,rú lù rú mí yǐn yě quán。
亦知世上公卿贵,且养丘中草木年。yì zhī shì shàng gōng qīng guì,qiě yǎng qiū zhōng cǎo mù nián。

宿东溪李十五山亭

王季友

上山下山入山谷,溪中落日留我宿。shàng shān xià shān rù shān gǔ,xī zhōng luò rì liú wǒ sù。
松石依依当主人,主人不在意亦足。sōng shí yī yī dāng zhǔ rén,zhǔ rén bù zài yì yì zú。
名花出地两重阶,绝顶平天一小斋。míng huā chū dì liǎng zhòng jiē,jué dǐng píng tiān yī xiǎo zhāi。
本意由来是山水,何用相逢语旧怀。běn yì yóu lái shì shān shuǐ,hé yòng xiāng féng yǔ jiù huái。

观于舍人壁画山水

王季友

野人宿在人家少,朝见此山谓山晓。yě rén sù zài rén jiā shǎo,cháo jiàn cǐ shān wèi shān xiǎo。
半壁仍栖岭上云,开帘欲放湖中鸟。bàn bì réng qī lǐng shàng yún,kāi lián yù fàng hú zhōng niǎo。
独坐长松是阿谁,再三招手起来迟。dú zuò zhǎng sōng shì ā shuí,zài sān zhāo shǒu qǐ lái chí。
于公大笑向予说,小弟丹青能尔为。yú gōng dà xiào xiàng yǔ shuō,xiǎo dì dān qīng néng ěr wèi。