古诗词

同皇甫侍御题惟一上人房

李端

焚香居一室,尽日见空林。fén xiāng jū yī shì,jǐn rì jiàn kōng lín。
得道轻年暮,安禅爱夜深。dé dào qīng nián mù,ān chán ài yè shēn。
东西皆是梦,存没岂关心。dōng xī jiē shì mèng,cún méi qǐ guān xīn。
唯羡诸童子,持经在竹阴。wéi xiàn zhū tóng zi,chí jīng zài zhú yīn。
李端

李端

李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。 李端的作品>>

猜您喜欢

送雍丘任少府

李端

丛车饯才子,路走许东偏。cóng chē jiàn cái zi,lù zǒu xǔ dōng piān。
远水同春色,繁花胜雪天。yuǎn shuǐ tóng chūn sè,fán huā shèng xuě tiān。
鸟行侵楚邑,树影向殷田。niǎo xíng qīn chǔ yì,shù yǐng xiàng yīn tián。
莫学生乡思,梅真正少年。mò xué shēng xiāng sī,méi zhēn zhèng shǎo nián。

送雍郢州

李端

厌郎思出守,遂领汉东军。yàn láng sī chū shǒu,suì lǐng hàn dōng jūn。
望月逢殷浩,缘江送范云。wàng yuè féng yīn hào,yuán jiāng sòng fàn yún。
城闲烟草遍,浦迥雪林分。chéng xián yān cǎo biàn,pǔ jiǒng xuě lín fēn。
谁伴楼中宿,吟诗估客闻。shuí bàn lóu zhōng sù,yín shī gū kè wén。

寄王密卿

李端

酒乐今年少,僧期近日频。jiǔ lè jīn nián shǎo,sēng qī jìn rì pín。
买山多为竹,卜宅不缘贫。mǎi shān duō wèi zhú,bo zhái bù yuán pín。
志业归初地,文章寄此身。zhì yè guī chū dì,wén zhāng jì cǐ shēn。
嵇康虽有病,犹得见情人。jī kāng suī yǒu bìng,yóu dé jiàn qíng rén。

与萧远上人游少华山寄皇甫侍御

李端

寻危兼采药,渡水又登山。xún wēi jiān cǎi yào,dù shuǐ yòu dēng shān。
独与高僧去,逍遥落日间。dú yǔ gāo sēng qù,xiāo yáo luò rì jiān。
渐看闾里远,自觉性情闲。jiàn kàn lǘ lǐ yuǎn,zì jué xìng qíng xián。
回首知音在,因令怅望还。huí shǒu zhī yīn zài,yīn lìng chàng wàng hái。

代村中老人答

李端

京洛风尘后,村乡烟火稀。jīng luò fēng chén hòu,cūn xiāng yān huǒ xī。
少年曾失所,衰暮欲何依。shǎo nián céng shī suǒ,shuāi mù yù hé yī。
夜静临江哭,天寒踏雪归。yè jìng lín jiāng kū,tiān hán tà xuě guī。
时清应不见,言罢泪盈衣。shí qīng yīng bù jiàn,yán bà lèi yíng yī。

赠故将军

李端

平生在边日,鞍马若星流。píng shēng zài biān rì,ān mǎ ruò xīng liú。
独出间千里,相知满九州。dú chū jiān qiān lǐ,xiāng zhī mǎn jiǔ zhōu。
恃功凌主将,作气见王侯。shì gōng líng zhǔ jiāng,zuò qì jiàn wáng hóu。
谁道廉颇老,犹能报远雠。shuí dào lián pǒ lǎo,yóu néng bào yuǎn chóu。

送陆郎中归田司空幕

李端

汉家分列宿,东土佐诸侯。hàn jiā fēn liè sù,dōng tǔ zuǒ zhū hóu。
结束还军府,光辉过御沟。jié shù hái jūn fǔ,guāng huī guò yù gōu。
农桑连紫陌,分野入青州。nóng sāng lián zǐ mò,fēn yě rù qīng zhōu。
覆被恩难报,西看成白头。fù bèi ēn nán bào,xī kàn chéng bái tóu。

酬晋侍御见寄

李端

野客蒙诗赠,殊恩欲报难。yě kè méng shī zèng,shū ēn yù bào nán。
本求文举识,不在子真官。běn qiú wén jǔ shí,bù zài zi zhēn guān。
细雨双林暮,重阳九日寒。xì yǔ shuāng lín mù,zhòng yáng jiǔ rì hán。
贫斋一丛菊,愿与上宾看。pín zhāi yī cóng jú,yuàn yǔ shàng bīn kàn。

送铜泽王归城

李端

昔闻公族出,其从亦高车。xī wén gōng zú chū,qí cóng yì gāo chē。
为善唯求乐,分贫必及疏。wèi shàn wéi qiú lè,fēn pín bì jí shū。
身承汉枝叶,手习鲁诗书。shēn chéng hàn zhī yè,shǒu xí lǔ shī shū。
尚说无功德,三年在石渠。shàng shuō wú gōng dé,sān nián zài shí qú。

喜皇甫郎中拜谕德兼集贤学士

李端

为郎三载后,宠命一朝新。wèi láng sān zài hòu,chǒng mìng yī cháo xīn。
望苑迁词客,儒林拜丈人。wàng yuàn qiān cí kè,rú lín bài zhàng rén。
莺飞绮阁曙,柳拂画堂春。yīng fēi qǐ gé shǔ,liǔ fú huà táng chūn。
几日调金鼎,诸君欲望尘。jǐ rì diào jīn dǐng,zhū jūn yù wàng chén。

送黎兵曹往陕府结婚

李端

东方发车骑,君是上头人。dōng fāng fā chē qí,jūn shì shàng tóu rén。
奠雁逢良日,行媒及仲春。diàn yàn féng liáng rì,xíng méi jí zhòng chūn。
时称渡河妇,宜配坦床宾。shí chēng dù hé fù,yí pèi tǎn chuáng bīn。
安得同门吏,扬鞭入后尘。ān dé tóng mén lì,yáng biān rù hòu chén。

送窦兵曹

李端

梨花开上苑,游女着罗衣。lí huā kāi shàng yuàn,yóu nǚ zhe luó yī。
闻道情人怨,应须走马归。wén dào qíng rén yuàn,yīng xū zǒu mǎ guī。
御桥迟日暖,官渡早莺稀。yù qiáo chí rì nuǎn,guān dù zǎo yīng xī。
莫遣佳期过,看看蝴蝶飞。mò qiǎn jiā qī guò,kàn kàn hú dié fēi。

奉送宋中丞使河源

李端

东周遣戍役,才子欲离群。dōng zhōu qiǎn shù yì,cái zi yù lí qún。
部领河源去,悠悠陇水分。bù lǐng hé yuán qù,yōu yōu lǒng shuǐ fēn。
笳声悲塞草,马首渡关云。jiā shēng bēi sāi cǎo,mǎ shǒu dù guān yún。
辛苦逢炎热,何时及汉军。xīn kǔ féng yán rè,hé shí jí hàn jūn。

都亭驿送郭判官之幽州幕府

李端

幕府参戎事,承明伏奏归。mù fǔ cān róng shì,chéng míng fú zòu guī。
都亭使者出,杯酒故人违。dōu tíng shǐ zhě chū,bēi jiǔ gù rén wéi。
细雨沾官骑,轻风拂客衣。xì yǔ zhān guān qí,qīng fēng fú kè yī。
还从大夫后,吾党亦光辉。hái cóng dà fū hòu,wú dǎng yì guāng huī。

送王羽林往秦州

李端

秦州贵公子,汉日羽林郎。qín zhōu guì gōng zi,hàn rì yǔ lín láng。
事主来中禁,荣亲上北堂。shì zhǔ lái zhōng jìn,róng qīn shàng běi táng。
輶车花拥路,宝剑雪生光。yóu chē huā yōng lù,bǎo jiàn xuě shēng guāng。
直扫三边靖,承恩向建章。zhí sǎo sān biān jìng,chéng ēn xiàng jiàn zhāng。