古诗词

送吉中孚拜官归楚州

李端

才子神骨清,虚竦眉眼明。cái zi shén gǔ qīng,xū sǒng méi yǎn míng。
貌应同卫玠,鬓且异潘生。mào yīng tóng wèi jiè,bìn qiě yì pān shēng。
初戴莓苔帻,来过丞相宅。chū dài méi tái zé,lái guò chéng xiāng zhái。
满堂归道师,众口宗诗伯。mǎn táng guī dào shī,zhòng kǒu zōng shī bó。
须臾里巷传,天子亦知贤。xū yú lǐ xiàng chuán,tiān zi yì zhī xián。
出诏升高士,驰声在少年。chū zhào shēng gāo shì,chí shēng zài shǎo nián。
自为才哲爱,日与侯王会。zì wèi cái zhé ài,rì yǔ hóu wáng huì。
匡主一言中,荣亲千里外。kuāng zhǔ yī yán zhōng,róng qīn qiān lǐ wài。
更闻仙士友,往往东回首。gèng wén xiān shì yǒu,wǎng wǎng dōng huí shǒu。
驱石不成羊,指丹空毙狗。qū shí bù chéng yáng,zhǐ dān kōng bì gǒu。
孤帆淮上归,商估夜相依。gū fān huái shàng guī,shāng gū yè xiāng yī。
海雾寒将尽,天星晓欲稀。hǎi wù hán jiāng jǐn,tiān xīng xiǎo yù xī。
潮头来始歇,浦口喧争发。cháo tóu lái shǐ xiē,pǔ kǒu xuān zhēng fā。
乡树尚和云,邻船犹带月。xiāng shù shàng hé yún,lín chuán yóu dài yuè。
到洞必伤情,巡房见旧名。dào dòng bì shāng qíng,xún fáng jiàn jiù míng。
醮疏坛路涩,汲少井栏倾。jiào shū tán lù sè,jí shǎo jǐng lán qīng。
别我长安道,前期共须老。bié wǒ zhǎng ān dào,qián qī gòng xū lǎo。
方随水向山,肯惜花辞岛。fāng suí shuǐ xiàng shān,kěn xī huā cí dǎo。
怅望执君衣,今朝风景好。chàng wàng zhí jūn yī,jīn cháo fēng jǐng hǎo。
李端

李端

李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。 李端的作品>>

猜您喜欢

送友人游蜀

李端

嘉陵天气好,百里见双流。jiā líng tiān qì hǎo,bǎi lǐ jiàn shuāng liú。
帆影缘巴字,钟声出汉州。fān yǐng yuán bā zì,zhōng shēng chū hàn zhōu。
绿原春草晚,青木暮猿愁。lǜ yuán chūn cǎo wǎn,qīng mù mù yuán chóu。
本是风流地,游人易白头。běn shì fēng liú dì,yóu rén yì bái tóu。

送友人游江东

李端

江上花开尽,南行见杪春。jiāng shàng huā kāi jǐn,nán xíng jiàn miǎo chūn。
鸟声悲古木,云影入通津。niǎo shēng bēi gǔ mù,yún yǐng rù tōng jīn。
返景斜连草,回潮暗动蘋。fǎn jǐng xié lián cǎo,huí cháo àn dòng píng。
谢公今在郡,应喜得诗人。xiè gōng jīn zài jùn,yīng xǐ dé shī rén。

送乐平苗明府得家字

李端

本自求彭泽,谁云道里赊。běn zì qiú péng zé,shuí yún dào lǐ shē。
山从石壁断,江向弋阳斜。shān cóng shí bì duàn,jiāng xiàng yì yáng xié。
暮色随枫树,阴云暗荻花。mù sè suí fēng shù,yīn yún àn dí huā。
诸侯旧调鼎,应重宰臣家。zhū hóu jiù diào dǐng,yīng zhòng zǎi chén jiā。

过宋州

李端

睢阳陷虏日,外绝救兵来。suī yáng xiàn lǔ rì,wài jué jiù bīng lái。
世乱忠臣死,时清明主哀。shì luàn zhōng chén sǐ,shí qīng míng zhǔ āi。
荒郊春草遍,故垒野花开。huāng jiāo chūn cǎo biàn,gù lěi yě huā kāi。
欲为将军哭,东流水不回。yù wèi jiāng jūn kū,dōng liú shuǐ bù huí。

江上逢司空曙

李端

共尔髫年故,相逢万里馀。gòng ěr tiáo nián gù,xiāng féng wàn lǐ yú。
新春两行泪,故国一封书。xīn chūn liǎng xíng lèi,gù guó yī fēng shū。
夏口帆初落,涔阳雁正疏。xià kǒu fān chū luò,cén yáng yàn zhèng shū。
唯当执杯酒,暂食汉江鱼。wéi dāng zhí bēi jiǔ,zàn shí hàn jiāng yú。

逢王泌自东京至

李端

逢君自乡至,雪涕问田园。féng jūn zì xiāng zhì,xuě tì wèn tián yuán。
几处生乔木,谁家在旧村。jǐ chù shēng qiáo mù,shuí jiā zài jiù cūn。
山峰横二室,水色映千门。shān fēng héng èr shì,shuǐ sè yìng qiān mén。
愁见游从处,如今花正繁。chóu jiàn yóu cóng chù,rú jīn huā zhèng fán。

山中期吉中孚

李端

行人路不同,花落到山中。xíng rén lù bù tóng,huā luò dào shān zhōng。
水暗蒹葭雾,月明杨柳风。shuǐ àn jiān jiā wù,yuè míng yáng liǔ fēng。
年华惊已掷,志业飒然空。nián huá jīng yǐ zhì,zhì yè sà rán kōng。
何必龙钟后,方期事远公。hé bì lóng zhōng hòu,fāng qī shì yuǎn gōng。

送戴徵士还山

李端

柔桑锦臆雉,相送到烟霞。róu sāng jǐn yì zhì,xiāng sòng dào yān xiá。
独隐空山里,闲门几树花。dú yǐn kōng shān lǐ,xián mén jǐ shù huā。
草生杨柳岸,鸟啭竹林家。cǎo shēng yáng liǔ àn,niǎo zhuàn zhú lín jiā。
不是谋生拙,无为末路赊。bù shì móu shēng zhuō,wú wèi mò lù shē。

秋日旅舍别司空文明

李端

凉风飒穷巷,秋思满高云。liáng fēng sà qióng xiàng,qiū sī mǎn gāo yún。
吏隐俱不就,此心仍别君。lì yǐn jù bù jiù,cǐ xīn réng bié jūn。
素怀宗淡泊,羁旅念功勋。sù huái zōng dàn pō,jī lǚ niàn gōng xūn。
转忆西林寺,江声月下闻。zhuǎn yì xī lín sì,jiāng shēng yuè xià wén。

旅舍对雪赠考功王员外

李端

杨花惊满路,面市忽狂风。yáng huā jīng mǎn lù,miàn shì hū kuáng fēng。
骤下摇兰叶,轻飞集竹丛。zhòu xià yáo lán yè,qīng fēi jí zhú cóng。
欲将琼树比,不共玉人同。yù jiāng qióng shù bǐ,bù gòng yù rén tóng。
独望徽之棹,青山在雪中。dú wàng huī zhī zhào,qīng shān zài xuě zhōng。

送丁少府往唐上

李端

因君灞陵别,故国一回看。yīn jūn bà líng bié,gù guó yī huí kàn。
共食田文饭,先之梅福官。gòng shí tián wén fàn,xiān zhī méi fú guān。
江风转日暮,山月满潮寒。jiāng fēng zhuǎn rì mù,shān yuè mǎn cháo hán。
不得同舟望,淹留岁月阑。bù dé tóng zhōu wàng,yān liú suì yuè lán。

赠李龟年

李端

青春事汉主,白首入秦城。qīng chūn shì hàn zhǔ,bái shǒu rù qín chéng。
遍识才人字,多知旧曲名。biàn shí cái rén zì,duō zhī jiù qū míng。
风流随故事,语笑合新声。fēng liú suí gù shì,yǔ xiào hé xīn shēng。
独有垂杨树,偏伤日暮情。dú yǒu chuí yáng shù,piān shāng rì mù qíng。

送郭补阙归江阳

李端

东门春尚浅,杨柳未成阴。dōng mén chūn shàng qiǎn,yáng liǔ wèi chéng yīn。
雁影愁斜日,莺声怨故林。yàn yǐng chóu xié rì,yīng shēng yuàn gù lín。
隋宫江上远,梁苑雪中深。suí gōng jiāng shàng yuǎn,liáng yuàn xuě zhōng shēn。
独有怀归客,难为欲别心。dú yǒu huái guī kè,nán wèi yù bié xīn。

早春会王逵主人得蓬字

李端

今年华鬓色,半在故人中。jīn nián huá bìn sè,bàn zài gù rén zhōng。
欲写无穷恨,先期一醉同。yù xiě wú qióng hèn,xiān qī yī zuì tóng。
绿丛犹覆雪,红萼已凋风。lǜ cóng yóu fù xuě,hóng è yǐ diāo fēng。
莫负归山契,君看陌上蓬。mò fù guī shān qì,jūn kàn mò shàng péng。

宿山寺思归

李端

僧房秋雨歇,愁卧夜更深。sēng fáng qiū yǔ xiē,chóu wò yè gèng shēn。
欹枕闻鸿雁,回灯见竹林。yī zhěn wén hóng yàn,huí dēng jiàn zhú lín。
归萤入草尽,落月映窗沉。guī yíng rù cǎo jǐn,luò yuè yìng chuāng chén。
拭泪无人觉,长谣向壁阴。shì lèi wú rén jué,zhǎng yáo xiàng bì yīn。
2051234567»