古诗词

送吉中孚拜官归楚州

李端

才子神骨清,虚竦眉眼明。cái zi shén gǔ qīng,xū sǒng méi yǎn míng。
貌应同卫玠,鬓且异潘生。mào yīng tóng wèi jiè,bìn qiě yì pān shēng。
初戴莓苔帻,来过丞相宅。chū dài méi tái zé,lái guò chéng xiāng zhái。
满堂归道师,众口宗诗伯。mǎn táng guī dào shī,zhòng kǒu zōng shī bó。
须臾里巷传,天子亦知贤。xū yú lǐ xiàng chuán,tiān zi yì zhī xián。
出诏升高士,驰声在少年。chū zhào shēng gāo shì,chí shēng zài shǎo nián。
自为才哲爱,日与侯王会。zì wèi cái zhé ài,rì yǔ hóu wáng huì。
匡主一言中,荣亲千里外。kuāng zhǔ yī yán zhōng,róng qīn qiān lǐ wài。
更闻仙士友,往往东回首。gèng wén xiān shì yǒu,wǎng wǎng dōng huí shǒu。
驱石不成羊,指丹空毙狗。qū shí bù chéng yáng,zhǐ dān kōng bì gǒu。
孤帆淮上归,商估夜相依。gū fān huái shàng guī,shāng gū yè xiāng yī。
海雾寒将尽,天星晓欲稀。hǎi wù hán jiāng jǐn,tiān xīng xiǎo yù xī。
潮头来始歇,浦口喧争发。cháo tóu lái shǐ xiē,pǔ kǒu xuān zhēng fā。
乡树尚和云,邻船犹带月。xiāng shù shàng hé yún,lín chuán yóu dài yuè。
到洞必伤情,巡房见旧名。dào dòng bì shāng qíng,xún fáng jiàn jiù míng。
醮疏坛路涩,汲少井栏倾。jiào shū tán lù sè,jí shǎo jǐng lán qīng。
别我长安道,前期共须老。bié wǒ zhǎng ān dào,qián qī gòng xū lǎo。
方随水向山,肯惜花辞岛。fāng suí shuǐ xiàng shān,kěn xī huā cí dǎo。
怅望执君衣,今朝风景好。chàng wàng zhí jūn yī,jīn cháo fēng jǐng hǎo。
李端

李端

李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。 李端的作品>>

猜您喜欢

晓发瓜州

李端

晓发悲行客,停桡独未前。xiǎo fā bēi xíng kè,tíng ráo dú wèi qián。
寒江半有月,野戍渐无烟。hán jiāng bàn yǒu yuè,yě shù jiàn wú yān。
棹唱临高岸,鸿嘶发远田。zhào chàng lín gāo àn,hóng sī fā yuǎn tián。
谁知避徒御,对酒一潸然。shuí zhī bì tú yù,duì jiǔ yī shān rán。

江上喜逢司空文明

李端

秦人江上见,握手泪沾巾。qín rén jiāng shàng jiàn,wò shǒu lèi zhān jīn。
落日见秋草,暮年逢故人。luò rì jiàn qiū cǎo,mù nián féng gù rén。
非夫长作客,多病浅谋身。fēi fū zhǎng zuò kè,duō bìng qiǎn móu shēn。
台阁旧亲友,谁曾见苦辛。tái gé jiù qīn yǒu,shuí céng jiàn kǔ xīn。

同苗发慈恩寺避暑

李端

追凉寻宝刹,畏日望璇题。zhuī liáng xún bǎo shā,wèi rì wàng xuán tí。
卧草同鸳侣,临池似虎溪。wò cǎo tóng yuān lǚ,lín chí shì hǔ xī。
树闲人迹外,山晚鸟行西。shù xián rén jì wài,shān wǎn niǎo xíng xī。
若问无心法,莲花隔淤泥。ruò wèn wú xīn fǎ,lián huā gé yū ní。

送张少府赴夏县

李端

虽为州县职,还欲抱琴过。suī wèi zhōu xiàn zhí,hái yù bào qín guò。
树古闻风早,山枯见雪多。shù gǔ wén fēng zǎo,shān kū jiàn xuě duō。
鸡声连绛市,马色傍黄河。jī shēng lián jiàng shì,mǎ sè bàng huáng hé。
太守新临郡,还逢五裤歌。tài shǒu xīn lín jùn,hái féng wǔ kù gē。

酬秘书元丞郊园卧疾见寄

李端

闻说漳滨卧,题诗怨岁华。wén shuō zhāng bīn wò,tí shī yuàn suì huá。
求医主高手,报疾到贫家。qiú yī zhǔ gāo shǒu,bào jí dào pín jiā。
撒枕销行蚁,移杯失画蛇。sā zhěn xiāo xíng yǐ,yí bēi shī huà shé。
明朝九衢上,应见玉人车。míng cháo jiǔ qú shàng,yīng jiàn yù rén chē。

送成都韦丞还蜀

李端

蜀门云树合,高栈有猿愁。shǔ mén yún shù hé,gāo zhàn yǒu yuán chóu。
驱传加新命,之官向旧游。qū chuán jiā xīn mìng,zhī guān xiàng jiù yóu。
晨装逢酒雨,夜梦见刀州。chén zhuāng féng jiǔ yǔ,yè mèng jiàn dāo zhōu。
远别长相忆,当年莫滞留。yuǎn bié zhǎng xiāng yì,dāng nián mò zhì liú。

晚秋旅舍寄苗员外

李端

争途苦不前,贫病遂连牵。zhēng tú kǔ bù qián,pín bìng suì lián qiān。
向暮同行客,当秋独长年。xiàng mù tóng xíng kè,dāng qiū dú zhǎng nián。
晚花唯有菊,寒叶已无蝉。wǎn huā wéi yǒu jú,hán yè yǐ wú chán。
吏部逢今日,还应瓮下眠。lì bù féng jīn rì,hái yīng wèng xià mián。

送惟良上人归润州

李端

拟诗偏不类,又送上人归。nǐ shī piān bù lèi,yòu sòng shàng rén guī。
寄世同高鹤,寻仙称坏衣。jì shì tóng gāo hè,xún xiān chēng huài yī。
雨行江草短,露坐海帆稀。yǔ xíng jiāng cǎo duǎn,lù zuò hǎi fān xī。
正被空门缚,临岐乞解围。zhèng bèi kōng mén fù,lín qí qǐ jiě wéi。

送何兆下第还蜀

李端

重江不可涉,孤客莫晨装。zhòng jiāng bù kě shè,gū kè mò chén zhuāng。
高木莎城小,残星栈道长。gāo mù shā chéng xiǎo,cán xīng zhàn dào zhǎng。
袅猿枫子落,过雨荔枝香。niǎo yuán fēng zi luò,guò yǔ lì zhī xiāng。
劝尔成都住,文翁有草堂。quàn ěr chéng dōu zhù,wén wēng yǒu cǎo táng。

送友人宰湘阴

李端

从宦舟行远,浮湘又入闽。cóng huàn zhōu xíng yuǎn,fú xiāng yòu rù mǐn。
蒹葭无朔雁,柽栝有蛮神。jiān jiā wú shuò yàn,chēng guā yǒu mán shén。
传吏闲调象,山精暗讼人。chuán lì xián diào xiàng,shān jīng àn sòng rén。
唯须千树橘,暂救李衡贫。wéi xū qiān shù jú,zàn jiù lǐ héng pín。

送元晟归江东旧居

李端

泽国舟车接,关门雨雪乖。zé guó zhōu chē jiē,guān mén yǔ xuě guāi。
春天行故楚,夜月下清淮。chūn tiān xíng gù chǔ,yè yuè xià qīng huái。
讲易居山寺,论诗到郡斋。jiǎng yì jū shān sì,lùn shī dào jùn zhāi。
蒋家人暂别,三路草连阶。jiǎng jiā rén zàn bié,sān lù cǎo lián jiē。

送黎少府赴阳翟

李端

诗礼称才子,神仙是丈人。shī lǐ chēng cái zi,shén xiān shì zhàng rén。
玉山那惜醉,金谷已无春。yù shān nà xī zuì,jīn gǔ yǐ wú chūn。
白马如风疾,青袍夺草新。bái mǎ rú fēng jí,qīng páo duó cǎo xīn。
不嫌鸣吠客,愿用百年身。bù xián míng fèi kè,yuàn yòng bǎi nián shēn。

送夏侯审游蜀

李端

西望烟绵树,愁君上蜀时。xī wàng yān mián shù,chóu jūn shàng shǔ shí。
同林息商客,隔栈见罛师。tóng lín xī shāng kè,gé zhàn jiàn gū shī。
石滑羊肠险,山空杜宇悲。shí huá yáng cháng xiǎn,shān kōng dù yǔ bēi。
琴心正幽怨,莫奏凤凰诗。qín xīn zhèng yōu yuàn,mò zòu fèng huáng shī。

单推官厅前双桐咏

李端

封植因高兴,孤贞契素期。fēng zhí yīn gāo xīng,gū zhēn qì sù qī。
由来得地早,何事结花迟。yóu lái dé dì zǎo,hé shì jié huā chí。
叶重凝烟后,条寒过雨时。yè zhòng níng yān hòu,tiáo hán guò yǔ shí。
还同李家树,争赋角弓诗。hái tóng lǐ jiā shù,zhēng fù jiǎo gōng shī。

送宋校书赴宣州幕

李端

浮舟压芳草,容裔逐江春。fú zhōu yā fāng cǎo,róng yì zhú jiāng chūn。
远避看书吏,行当入幕宾。yuǎn bì kàn shū lì,xíng dāng rù mù bīn。
夜潮冲老树,晓雨破轻蘋。yè cháo chōng lǎo shù,xiǎo yǔ pò qīng píng。
鸳鹭多伤别,栾家德在人。yuān lù duō shāng bié,luán jiā dé zài rén。