古诗词

偶题二首

来鹏

近来灵鹊语何疏,独凭栏干恨有殊。jìn lái líng què yǔ hé shū,dú píng lán gàn hèn yǒu shū。
一夜绿荷霜剪破,赚他秋雨不成珠。yī yè lǜ hé shuāng jiǎn pò,zhuàn tā qiū yǔ bù chéng zhū。

来鹏

来鹏以诗思清丽著称,于乾符年间受知于韦岫,后来入蜀,最后卒于蜀中。《江西通志》卷六十六引《人物志》云:“来鹏,南昌人,诗思清丽。尝游楚,寒食有诗曰:‘分明记得还家梦,徐孺宅前湖水东。’当时诵为佳句。韦尚书宙观察江西,甚重之。”又引《南昌耆旧记》云:“来鹄,南昌人,鹏之昆弟也。为文师韩、柳,有诗才。咸通进士,声籍甚。尝观穆宗实录,称帝设史官,执笔廷中,日书起居,注号《圣政记》,鹄作颂以寓规劝。着有《来公集》一卷。”最后在按语中特别指出:“鹏与鹄明属两人,《全唐诗》‘鹄一作鹏’者,讹。” 来鹏的作品>>

猜您喜欢

宛陵送李明府罢任归江州

来鹏

菊花村晚雁来天,共把离觞向水边。jú huā cūn wǎn yàn lái tiān,gòng bǎ lí shāng xiàng shuǐ biān。
官满便寻垂钓侣,家贫已用卖琴钱。guān mǎn biàn xún chuí diào lǚ,jiā pín yǐ yòng mài qín qián。
浪生湓浦千层雪,云起炉峰一炷烟。làng shēng pén pǔ qiān céng xuě,yún qǐ lú fēng yī zhù yān。
倘见吾乡旧知己,为言憔悴过年年。tǎng jiàn wú xiāng jiù zhī jǐ,wèi yán qiáo cuì guò nián nián。

清明日与友人游玉粒塘庄

来鹏

几宿春山逐陆郎,清明时节好烟光。jǐ sù chūn shān zhú lù láng,qīng míng shí jié hǎo yān guāng。
归穿细荇船头滑,醉踏残花屐齿香。guī chuān xì xìng chuán tóu huá,zuì tà cán huā jī chǐ xiāng。
风急岭云飘迥野,雨馀田水落方塘。fēng jí lǐng yún piāo jiǒng yě,yǔ yú tián shuǐ luò fāng táng。
不堪吟罢东回首,满耳蛙声正夕阳。bù kān yín bà dōng huí shǒu,mǎn ěr wā shēng zhèng xī yáng。

寒食山馆书情

来鹏

独把一杯山馆中,每经时节恨飘蓬。dú bǎ yī bēi shān guǎn zhōng,měi jīng shí jié hèn piāo péng。
侵阶草色连朝雨,满地梨花昨夜风。qīn jiē cǎo sè lián cháo yǔ,mǎn dì lí huā zuó yè fēng。
蜀魄啼来春寂寞,楚魂吟后月朦胧。shǔ pò tí lái chūn jì mò,chǔ hún yín hòu yuè méng lóng。
分明记得还家梦,徐孺宅前湖水东。fēn míng jì dé hái jiā mèng,xú rú zhái qián hú shuǐ dōng。

病起

来鹏

春初一卧到秋深,不见红芳与绿阴。chūn chū yī wò dào qiū shēn,bù jiàn hóng fāng yǔ lǜ yīn。
窗下展书难久读,池边扶杖欲闲吟。chuāng xià zhǎn shū nán jiǔ dú,chí biān fú zhàng yù xián yín。
藕穿平地生荷叶,笋过东家作竹林。ǒu chuān píng dì shēng hé yè,sǔn guò dōng jiā zuò zhú lín。
在舍浑如远乡客,诗僧酒伴镇相寻。zài shě hún rú yuǎn xiāng kè,shī sēng jiǔ bàn zhèn xiāng xún。

鄂渚除夜书怀

来鹏

鹦鹉洲头夜泊船,此时形影共凄然。yīng wǔ zhōu tóu yè pō chuán,cǐ shí xíng yǐng gòng qī rán。
难归故国干戈后,欲告何人雨雪天。nán guī gù guó gàn gē hòu,yù gào hé rén yǔ xuě tiān。
箸拨冷灰书闷字,枕陪寒席带愁眠。zhù bō lěng huī shū mèn zì,zhěn péi hán xí dài chóu mián。
自嗟落魄无成事,明日春风又一年。zì jiē luò pò wú chéng shì,míng rì chūn fēng yòu yī nián。

鄂渚清明日与乡友登头陀山

来鹏

冷酒一杯相劝频,异乡相遇转相亲。lěng jiǔ yī bēi xiāng quàn pín,yì xiāng xiāng yù zhuǎn xiāng qīn。
落花风里数声笛,芳草烟中无限人。luò huā fēng lǐ shù shēng dí,fāng cǎo yān zhōng wú xiàn rén。
都大此时深怅望,岂堪高处更逡巡。dōu dà cǐ shí shēn chàng wàng,qǐ kān gāo chù gèng qūn xún。
思量费子真仙子,不作头陀山下尘。sī liàng fèi zi zhēn xiān zi,bù zuò tóu tuó shān xià chén。

蚕妇

来鹏

晓夕采桑多苦辛,好花时节不闲身。xiǎo xī cǎi sāng duō kǔ xīn,hǎo huā shí jié bù xián shēn。
若教解爱繁华事,冻杀黄金屋里人。ruò jiào jiě ài fán huá shì,dòng shā huáng jīn wū lǐ rén。

题庐山双剑峰

来鹏

倚天双剑古今闲,三尺高于四面山。yǐ tiān shuāng jiàn gǔ jīn xián,sān chǐ gāo yú sì miàn shān。
若使火云烧得动,始应农器满人间。ruò shǐ huǒ yún shāo dé dòng,shǐ yīng nóng qì mǎn rén jiān。

来鹏

千形万象竟还空,映水藏山片复重。qiān xíng wàn xiàng jìng hái kōng,yìng shuǐ cáng shān piàn fù zhòng。
无限旱苗枯欲尽,悠悠闲处作奇峰。wú xiàn hàn miáo kū yù jǐn,yōu yōu xián chù zuò qí fēng。

金钱花

来鹏

也无棱郭也无神,露洗还同铸出新。yě wú léng guō yě wú shén,lù xǐ hái tóng zhù chū xīn。
青帝若教花里用,牡丹应是得钱人。qīng dì ruò jiào huā lǐ yòng,mǔ dān yīng shì dé qián rén。

山中避难作

来鹏

山头烽火水边营,鬼哭人悲夜夜声。shān tóu fēng huǒ shuǐ biān yíng,guǐ kū rén bēi yè yè shēng。
唯有碧天无一事,日还西下月还明。wéi yǒu bì tiān wú yī shì,rì hái xī xià yuè hái míng。

早春

来鹏

新历才将半纸开,小庭犹聚爆竿灰。xīn lì cái jiāng bàn zhǐ kāi,xiǎo tíng yóu jù bào gān huī。
偏憎杨柳难钤辖,又惹东风意绪来。piān zēng yáng liǔ nán qián xiá,yòu rě dōng fēng yì xù lái。

鹭鸶

来鹏

袅丝翘足傍澄澜,消尽年光伫思间。niǎo sī qiào zú bàng chéng lán,xiāo jǐn nián guāng zhù sī jiān。
若使见鱼无羡意,向人姿态更应闲。ruò shǐ jiàn yú wú xiàn yì,xiàng rén zī tài gèng yīng xián。

子规

来鹏

雨恨花愁同此冤,啼时闻处正春繁。yǔ hèn huā chóu tóng cǐ yuān,tí shí wén chù zhèng chūn fán。
千声万血谁哀尔,争得如花笑不言。qiān shēng wàn xuè shuí āi ěr,zhēng dé rú huā xiào bù yán。

新安官舍闲坐

来鹏

寂寞空阶草乱生,簟凉风动若为情。jì mò kōng jiē cǎo luàn shēng,diàn liáng fēng dòng ruò wèi qíng。
不知独坐闲多少,看得蜘蛛结网成。bù zhī dú zuò xián duō shǎo,kàn dé zhī zhū jié wǎng chéng。
2512